Hắn có chút động tâm với thanh kiếm này, chẳng qua cũng có không vội vã mà tiếp tục nhìn tiếp. Mới đi được hai bước, đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên.
Trên quầy cách đó không xa có trưng bày một khỏa nội đan linh thú to tròn, đỏ rực như lửa, tản mát ra khí tức nóng rực.
Linh thú Hóa Phàm thất trọng, Lạc Xà nội đan!
Lạc Xà là một loại linh thú sinh hoạt ở trong sông núi Đại Trạch, toàn thân đầy lân phiến, phòng ngự vô địch. Mặc dù cơ thể lạnh lẽo như sắt, thế nhưng nội đan lại đỏ thẫm như than, khiến cho người ta có một loại cảm giác như đang thiêu đốt.
- Lạc Xà ẩn chứa huyết mạch Long tộc, có lẽ có thể kích hoạt huyết mạch Long tê!
Trương Huyền mỉm cười.
Lạc Xà, mặc dù là một loại rắn, thế nhưng trong cơ thể lại ẩn chứa huyết mạch giao long. Lại thêm phòng ngự vô địch, đối với huyết mạch Long tê của Viên Đào chính là vật đại bổ.
Cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy trên da cừu viết một nhóm chữ:
- Lạc Xà nội đan, thập!
“Mười điểm”... Chỉ là, cũng đáng với cái giá tiền này!
Nội đan linh thú Hóa Phàm thất trọng, cũng chỉ có cường giả Hóa Phàm bát trọng mới có thể săn giết, săn bắt. Đặt giá “thập” cũng coi như đáng giá.
- Thứ này ta muốn!
Trong lòng âm thầm quyết định:
- Chỉ là, thứ này nộ khí quá vượng, còn cần một ít dược vật để trung hoà. Để xem còn dược liệu gì hay không!
Tìm được đồ vật thích hợp với Viên Đào, Trương Huyền hài lòng gật đầu. Hắn lại tiếp tục nhìn xuống phía dưới, muốn tìm một gốc dược liệu thích hợp để trung hoà dược tính. Lúc này hắn lại nghe thấy một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên.
- Gốc Đỗ Ưu thảo này ta muốn, phải làm sao mới có thể mua đây?
Là thanh âm của nữ tử, hắn giương mắt nhìn lại, chính là đôi tuấn nam tịnh nữ vừa rồi hắn đã gặp ở lầu hai. Hai người này chẳng biết từ lúc nào cũng đã đến tầng này.
- Đỗ Ưu thảo?
Hai mắt Trương Huyền sáng lên.
Đỗ Ưu thảo là một loại dược liệu thuộc tính hàn, dược tính dịu dàng, đối với dược vật có thuộc tính cực nóng có tác dụng trung hoà cực lớn. Đối với thân thể và nội tạng, kinh mạch của con người có tác dụng ôn dưỡng và bảo hộ cực mạnh. Chính là dược liệu tốt nhất để trung hoà nội đan Lạc Xà.
- Bẩm báo vị tiểu thư này, bảo vật trong Kỳ Trân lâu chúng ta cũng không bán. Nếu như muốn mua, cần phải có được điểm tích lũy, điểm tích lũy đủ thì có thể trực tiếp đi đổi!
Gã sai vặt phụ trách quản lý quầy hàng thấy hai người không hiểu, vội vàng giải thích.
- Điểm tích lũy? Điểm tích lũy là cái gì?
Thanh niên kia nhướng mày nói.
- A, lầu bốn Kỳ Trân lâu chúng ta có hai hàng cột đá. Bên trong đó niêm phong đủ loại bảo vật, nếu như có thể nhận ra trong vòng thời gian quy định, thu được điểm tích lũy. Nếu nhận càng nhiều thì điểm tích lũy sẽ càng nhiều...
Gã sai vặt nói lại quy tắc một lần.
Trên cơ bản đều giống như Viên Đào nói, chẳng qua càng thêm kỹ càng.
- Còn có chuyện này hay sao? Phiền phức! Chỉ là, nhận ra bảo vật mà thôi, cũng không tính là gì!
Nghe thấy còn có quy củ phức tạp như vậy, thanh niên kia nhíu mày, lập tức trên mặt hiện lên vẻ tự tin mạnh mẽ. hắn quay đầu nhìn về phía nữ tử bên người rồi nói:
- Lục... Tiểu thư, ở đây chờ một chút, ta sẽ đi đổi điểm tích lũy cho nàng!
- Không cần ngươi hỗ trợ, chính ta sẽ tự kiếm điểm tích lũy!
Nữ tử tên là Lục tiểu thư dường như cũng không thèm ý tới người thanh niên đang lấy lòng kia, ngược lại còn có chút không vui. Nàng khoát tay áo, nhìn về phía gã sai vặt ở trước mắt mình rồi nói:
- Đi trước dẫn đường để ta cho ta xem thử!
- Vâng!
Gã sai vặt thấy có người muốn vượt bia đá, hắn vội vàng gật đầu, mang theo hai người đi lên lầu.
- Chúng ta cũng đi qua đó đi!
Trương Huyền nói một tiếng.
Mục đích tới nơi này chính là vì tìm kiếm đồ vật kích hoạt thể chất của Viên Đào, Kỳ Trân lâu đã có thứ này. Như vậy hắn cũng vừa vặn kiếm chút điểm tích lũy, sau đó lại đi đổi.
Đi theo phía sau mọi người đến lầu bốn, lập tức nhìn thấy một cái đại sảnh rộng lớn. Ở giữa là hai hàng cột đá chỉnh tề, ước chừng có mười mấy cái, bề mặt sáng bóng trơn trượt, không biết dùng vật liệu gì điêu khắc mà thành. Lúc này đang có mấy người đứng ở phía trước, không ngừng lắc đầu, rất là mất tinh thần.
- Chư vị, không nên nản chí, không nhận ra được cũng không sao!
Trước gian phòng, một vịlão giả cười nhạt nói.
Xem ra mấy gia hỏa đang lắc đầu này hẳn là dự định xông cột đá, thế nhưng hiển nhiên đã thất bại.
Trương Huyền nhìn qua, mấy người kia đều mặc trang phục đại biểu cho thân phận của mình, lại có hai vị là Giám bảo sư tứ tinh.
Giám bảo sư tứ tinh cũng thất bại, xem ra bảo vật cần phân biệt cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.
- Lâu chủ, hai vị này cũng muốn xông cột đá một chút!
Gã sai vặt đi mấy bước đã đi tới trước mặt lão giả, sau đó lại dùng một ngón tay chỉ về phía người thanh niên và nữ tử kia.
Vị lão giả này chính là lâu chủ Kỳ Trân lâu, Cam Nhất Bình.
- Được...
Cam Nhất Bình gật gật đầu, xoay đầu lại rồi mỉm cười nói:
- Kính xin giao nạp tiền thế chấp trước!
- Tiền thế chấp? Đúng rồi, ta còn chưa có tiền thế chấp a...
Trương Huyền đang ở cách đó không xa sửng sốt một chút, lập tức có chút xấu hổ.