Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1161: Hợp Linh cảnh đỉnh phong (1)



Nhìn thấy chữ viết trên vách đá, Trương Huyền rất là thất lạc.

Nữ tử đầu tiên khiến cho hắn có chút động tâm, không nghĩ tới lại chỉ là một lần gặp gỡ bất ngờ, thậm chí ngay cả tên của đối phương hắn cũng không biết.

Bàn tay khẽ vỗ, xóa sạch toàn bộ chữ viết trên vách đá, sau đó hắn nhún người đi ra sơn động.

Bên ngoài là một mảnh mênh mông, nào có nửa cái bóng người nào chứ.

Xem ra, đối phương sớm đã đi xa.

- Ta đã hôn mê ba ngày rồi sao?

Tìm một vòng, biết có tìm cũng không tìm được nữa, lại tính toán một chút thời gian, hắn không nhịn được lắc đầu.

Không nghĩ tới trước đó hắn hôn mê lại ròng rã qua ba ngày.

- Linh nhục hợp nhất khiến cho tu vi chân khí của ta thành công đạt đến Hợp Linh cảnh đỉnh phong...

Trước đó tấn cấp trên cơ bản đều là trước tiên tìm Thiên Đạo tương ứng, sau đó mới có thể đột phá. Lần này thì tốt rồi, hôn mê một lần, không chỉ linh hồn và nhục thể dung hợp hoàn mỹ không một tì vết mà càng quan trọng hơn còn khiến cho tu vi chân khí của hắn có tiến bộ cực lớn!

Trực tiếp từ Trọc Thanh cảnh đỉnh phong đạt đến Hợp Linh cảnh đỉnh phong!

Ròng rã một cấp bậc lớn.

Không phải là vận khí của hắn tốt, mà là Hợp Linh cảnh, mục đích chính là khiến cho linh nhục hợp nhất, hồn phách gia tăng.

Hiện tại hồn lực của hắn đương nhiên không cần phải nói, dung hợp hoàn mỹ với thân thể, phù hợp với Thiên Đạo công pháp một cách tự nhiên, cho nên đương nhiên tu vi cũng được đột phá.

Chân khí cuồn cuộn vận chuyển tốc độ cao trong cơ thể, tu dưỡng toàn thân khiến cho tinh khí thần của hắn, càng thêm tràn ngập.

- Hợp Linh cảnh đỉnh phong bình thường, thân thể là 320 vạn đỉnh, mà ta... Đã đạt đến 400 vạn đỉnh!

Hai mắt híp lại, tinh thần nội thị đan điền.

Lúc này hắn dựa vào năng lực linh nhục hợp nhất, coi như không cần thi triển lực lượng thì cũng có thể biết rõ rốt cuộc có thể phát huy ra thực lực mạnh tới cỡ nào.

Tu vi đạt tới Hợp Linh cảnh đỉnh phong, chỉ bằng vào lực lượng chân khí đã có cự lực 400 vạn đỉnh. So với Kiều Thiên cảnh sơ kỳ cũng không hề yếu.

Nếu như lại thêm 200 vạn đỉnh của thân thể à 320 vạn đỉnh của hồn lực. Như vậy sẽ là lực lượng 920 vạn đỉnh. Ngay cả cường giả Hóa Phàm thất trọng Quy Nhất cảnh trung kỳ, nếu như không cẩn thận cũng có thể bị một quyền của hắn giết chết!

(Quy Nhất cảnh sơ kỳ 800 vạn đỉnh, trung kỳ 900 vạn đỉnh, hậu kỳ 1000 vạn đỉnh, đỉnh phong 1100 vạn đỉnh!)

Đương nhiên, Quy Nhất cảnh, vạn pháp quy nhất, chân khí, linh hồn, thân thể cũng có tiến bộ cực lớn. Không chế đối với tự nhiên cũng đã đạt tới cảnh giới cực cao, thân thể đã có năng lực nhận biết đối vơi nguy hiểm, nếu muốn làm cường giả loại này bị thương, căn bản không dễ dàng như vậy!

Cũng giống như trước đó vậy, hắn và Phi nhi công chúa chiến đấu với nhau, rõ ràng lực lượng đã vượt xa đối phương, thế nhưng chỉ có thể mượn thư viện để đánh bại nàng mà thôi.

Cấp bậc cao, mặc kệ tốc độ phản ứng hay là khống chế đối với thân thể đều không phải là thứ mà cường giả, cấp bậc thấp có thể sánh ngang được.

Có thể nói, lực lượng của hắn thời khắc này, mặc dù không kém nhiều so với Quy Nhất cảnh trung kỳ. Thế nhưng sức chiến đấu thực tế, có khả năng sẽ chỉ có 800 vạn đỉnh. Ngay cả Quy Nhất cảnh sơ kỳ cũng khó mà thắng được, nhiều nhất chỉ là ngang tay mà thôi.

Còn Kiều Thiên cảnh đỉnh phong thấp hơn một cấp bậc thì sẽ không phải là đối thủ của hắn. Cho dù có đến một đám thì hắn cũng có thể tuỳ tiện giết chết.

- Đạt tới Hợp Linh cảnh, cấp bậc Danh sư của ta đã là nửa bước ngũ tinh...

Hắn khảo hạch Danh sư đều bị tu vi cản trở, hiện tại tu vi tăng lên, đạt tới mức nửa bước ngũ tinh, đã ngang hàng với đám người La Tuyền.

- Ba ngày qua đi, không biết bọn hắn đã đi hay chưa...

Qua ba ngày, cũng không biết đám người Hồng sư đã rời khỏi đế đô hay chưa.

Dưới tình huống bình thường, đã tu luyện xong ở Hóa Thanh trì thì sẽ phải đi tới Hồng Viễn Danh sư học viện. Hiện tại Hóa Thanh trì sụp đổ, trong thời gian ngắn không thể dùng, nếu tiếp tục chờ đợi cũng không có ý nghĩa gì nữa. Có lẽ, bọn họ đã lên đường xuất phát rồi.

Từ nơi này đi tới Hồng Viễn đế quốc còn có một khoảng cách rất xa. Nếu không nhanh, chạy tới trước khi khai giảng, rất có khả năng hắn sẽ bị thủ tiêu tư cách.

Danh sư học viện, năm tháng hai phần, tháng tám sẽ tuyển nhận tân sinh một lần, lần này bọn hắn chạy tới là phần tháng hai. Hiện tại đã là tháng một, cách lúc khai giảng cũng chỉ còn thời gian một tháng mà thôi.

- Trở về đi...

Biết thời gian không đợi người, hắn hít sâu một hơi, đang định bay trở về Huyễn Vũ đế đô, để xem đám người Hồng sư đã rời khỏi đó hay chưa thì chỉ thấy cành lá cách đó không xa lắc lư. Sau đó có một trận tiếng bước chân dồn dập vang lên, vài bóng người bước nhanh tới.

- Hình Viễn, Phi nhi công chúa? Sao bọn họ lại tới nơi này chứ?

Thân ảnh nhoáng một cái đã rơi vào trên một gốc đại thụ, hắn cúi đầu nhìn lại, không nhịn được có chút sững sờ.

Không phải là ai khác mà chính là năm người Ngọc Phi Nhi, Hình Viễn, Lạc Thất Thất, Ngô Chấn và Diệp Tiền thái tử từ Danh sư học viện tới đây.

Lạc Thất Thất đi ở phía trước, tay cầm một cái địa đồ, dường như đang tìm kiếm cái gì đó. mà những người khác thì đi theo sau lưng, vẻ mặt mỗi người rất là ngưng trọng.

Năm người đều có chút chật vật, thậm chí còn có chút vết thương, rất rõ ràng, bọn họ vừa mới trải qua một trận ác chiến.

- Thất Thất, còn bao xa nữa?

Trên khuôn mặt trắng nõn của Ngọc Phi Nhi mang theo vẻ nôn nóng.

- Dựa theo biểu hiện từ địa đồ, nó ở gần nơi đây...

Lạc Thất Thất xác nhận hoàn cảnh chung quanh một chút rồi nói.

- Vậy là tốt rồi, chúng ta phải nhanh hơn một chút, mặc dù ta đã dùng trận bàn cản trở những đại gia hỏa kia. Thế nhưng bọn hắn quá mạnh, chỉ sợ rất nhanh sẽ có thể phá vỡ ràng buộc, đuổi theo...

Ngọc Phi Nhi nói.

- Đúng vậy a!

Hình Viễn gật gật đầu, lại nhìn thoáng qua về phía sau, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác. Dường như còn đang vì chuyện lúc trước mà cảm thấy sợ hãi.

- Thật kỳ quái, trước đó chúng ta cũng đã gặp qua không ít linh thú, trên cơ bản đều là một mình hành động, nơi này... Làm sao bọn chúng lại liên hợp lại cùng nhau, tìm lung tung khắp nơi giống như bị điên vậy chứ?

Ngô Chấn rất là khó hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.