Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1168: Phá trận ngân châm (2)



Không biết nó dùng thứ gì để luyện chế mà thành, phía trên có điêu khắc từng đạo hoa văn đặc thù, tản mát ra hàn mang khiến cho người ta kính sợ.

- Đây là ngân châm phá trận!

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của đám người Diệp Tiền, Lạc Thất Thất giải thích.

- Ngân châm phá trận?

- Ừm, một chút trận pháp có cấp bậc cao, hấp thu linh khí thiên địa mà nương theo địa hình sẽ được che giấu, rất khó phát hiện ra được. Muốn làm cho nó hiện hình thì phải cần thứ này. Phía trên có điêu khắc trận văn đặc thù, có thể làm cho linh khí từ trận pháp vững chắc bị phát tán ra, làm cho mất cân bằng linh khí, từ đó khiến cho trận pháp lộ ra nguyên hình!

Lạc Thất Thất nói.

Mọi người hiểu ra, đồng thời gật đầu.

Trương Huyền cũng lên tiếng, có chút kỳ quái nhìn qua.

Ngân châm phá trận hắn đã từng đọc qua giới thiệu ở trong thư tịch của Trận Pháp sư công hội. Nghe nói nó nắm giữ công hiệu loại bỏ trận pháp, vốn hắn cho rằng chỉ có Trận Pháp sư công hội cấp bậc cao hơn thì mới có thể nhìn thấy được nó, không nghĩ tới trên người vị Ngọc Phi Nhi công chúa này lại có một cái.

Xem ra, quả thực trước khi bọn họ đến đây đã có chuẩn bị.

Lấy ngân châm phá trận ra, Ngọc Phi Nhi công chúa cũng không có gấp gáp hành động mà là cầm la bàn, lần nữa di chuyển vài vòng. Sau đó lại xoay người bốc mấy nắm đất, lại nhổ mấy cây cỏ dại.

Trận pháp lợi hại có thể căn cứ vào hoàn cảnh chung quanh mà sửa đổi nhược điểm, không tìm thấy vị trí mấu chốt nhất. Cho dù cos rút ra nhiều linh khí hơn nữa cũng sẽ không tạo thành bất cứ tác dụng đối với đại trận.

Cũng giống như muốn lật úp một chiếc thuyền lớn vậy, nhất định phải tạo ra một cái động lớn ở vị trí then chốt, không có tìm đúng vị trí thì coi như trên boong thuyền có lỗ thủng lớn tới đâu thì hiệu quả cũng không lớn.

- Các ngươi lui ra phía sau!

Lại nhìn một vòng, dường như đã tìm được thứ gì đó, Ngọc Phi Nhi quay đầu nhìn về phía mọi người rồi khoát tay áo.

Mấy người Lạc Thất Thất người biết phá trận pháp sẽ nguy hiểm cho nên cũng không nhiều lời mà lui về phía sau, chỉ trong chốc lát đã đi tới bên ngoài sơn cốc.

Thấy các nàng rời khỏi, Ngọc Phi Nhi công chúa lại không còn có bộ dáng như trước đó nữa. Đôi mi thanh tú nhíu lên, vẻ mặt có chút ngưng trọng, trong nháy mắt khí độ sinh ra, khí khái anh hùng hừng hực làm cho người ta có một loại cảm giác không dám khinh nhờn.

- Sưu!

Cổ tay nàng run lên, ngân châm phá trận rời khỏi tay, cắm xuống dọc theo một chỗ cách đó không xa. Ngay sau đó, ngón tay nàng liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, bỗng nhiên lại điểm một cái.

Ông!

Ngân châm ở trên mặt đất lập tức quay tròn xoay tròn.

Nương theo nó xoay tròn, trận văn ở mặt ngoài ngân châm giống như là biến thành một vòng xoáy hấp thu linh khí. Làm cho linh khí ở chung quanh bị quét sạch, cuối cùng tạo thành một cái trụ linh khí, lan tràn lên trên bầu trời.

- Ngân châm phá trận có thể rút ra linh khí ở chung quanh, một khi linh khí xuất hiện ba động kịch liệt, cho dù trận pháp có che giấu lợi hại hơn nữa thì cũng sẽ phải lộ nguyên hình!

Lạc Thất Thất giải thích.

Trương Huyền gật đầu.

Trận pháp dùng linh khí để duy trì, linh khí bị rút hết, tự nhiên sẽ mất đi cân bằng, phải lộ mặt, cũng có cùng đạo lý như tra xét manh mối vậy.

Hóa Thanh trì sụp đổ cũng là bởi vì sự cân bằng bị phá vỡ.

Sưu sưu sưu!

Ngân châm càng chuyển động càng nhanh, linh khí cũng càng ngày càng bị rút ra nhiều hơn. Rất nhanh, trên trán Phi nhi công chúa đã toát ra mồ hôi.

- Mở!

Hét lên một tiếng, ngân châm chung quanh lắc lư kịch liệt một hồi, dường như có mê vụ, lúc ẩn lúc hiện.

- Quả nhiên là có trận pháp!

Nhìn thấy mê vụ, ánh mắt mọi người sáng lên.

Mê vụ xuấ thiện là tiêu chí của trận pháp, có thứ này hiện lên đã nói rõ nơi này quả thực đã ẩn giấu đi một trận pháp rất là lợi hại... Nói cách khác, suy đoán của Lạc Thất Thất là chính xác, nơi này vô cùng có khả năng có một tòa Địa Cung!

Ô ô ô ô!

Giờ phút này, ngân châm chuyển động càng lúc càng nhanh, trên mặt Phi nhi công chúa đã tràn ngập vẻ mỏi mệt.

Có thể che giấu nhiều năm như vậy khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng không phát hiện ra. Như vậy trận pháp này tất nhiên cũng sẽ không thấp, coi như nàng là Trận Pháp sư ngũ tinh thì giờ phút này cũng có chút không kiên trì nổi.

Phù!

Phun ra một ngụm trọc khí, nàng ngừng lại, cả người giống như là tê liệt, không để ý tới hình tượng mà ngồi bệt xuống dưới đất.

- Thế nào rồi?

Thấy nàng có dạng này, Lạc Thất Thất vội vàng vọt tới, cho nàng ăn Hồi Khí đan, lúc này vẻ mặt nàng mới khôi phục được một chút.

- Nơi này có một đại trận lục cấp, tu vi hiện tại của ta còn chưa đủ, không có cách nào triệt để dẫn nó ra được!

Điều chỉnh một chút, Phi nhi công chúa đứng dậy, không nhịn được phải khẽ lắc đầu.

Vừa rồi nàng đã dùng hết toàn lực, cũng chỉ khiến cho trận pháp như ẩn như hiện, muốn làm cho nó triệt để lộ ra ở trước mặt mọi người, rõ ràng nàng có tâm mà không có lực a.

- Ngươi cũng không làm nó hiện ra được? Vậy làm sao đi vào được chứ?

Lạc Thất Thất khẽ cau mày.

Trận pháp không bị lộ ra, tự nhiên cũng không có cách nào phá giải được, càng không phải nói tới việc tiến vào Địa Cung.

Trước khi tới đây nàng đã âm thầm thề phải hoàn thành thí luyện. Thế nhưng dù có nằm mơ cũng không nghĩ tới, bước đầu tiên đã bị cản ở ngoài cửa.

Nếu cứ trở về như vậy, có lẽ nàng sẽ bị không ít người cười tới rụng răng a.

- Ta cũng không biết...

Phi nhi công chúa khẽ lắc đầu.

Vốn nàng cho rằng bằng vào năng lực Trận Pháp sư ngũ tinh của nàng, coi như không phá hết trận pháp, muốn làm nó hiện hình cũng rất đơn giản. Thế nhưng không nghĩ tới mình suy nghĩ cả nửa ngày lại không công mà lui. Cho nên nàng không nhịn được có chút mất tinh thần.

- Nếu thực sự không được thì ta nghỉ ngơi một chút, thử một lần nữa...

Nàng cắn răng, đang muốn nói tiếp thì đã nghe thấy một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên.

- Nếu cứ phá trận như vậy nhất định sẽ không được!

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trương Huyền đã đi tới trước mặt nàng.

- Ngươi cũng hiểu phá trận hay sao?

Thấy là hắn mở miệng nói chuyện, Phi nhi công chúa hừ lạnh một tiếng:

- Nếu như vậy không được, không biết ngươi có cao kiến gì không?

- Cao kiến thì không dám nhận, đã xác định ở nơi này có trận pháp, như vậy trực tiếp phá giải trận pháp không phải đơn giản hơn sao? Tại sao phải làm cho nó lộ ra, mất thêm một công đoạn như vậy chứ?

Trương Huyền nói.

Mục đích tới đây là tìm Địa Cung bị che giấu, trực tiếp phá vỡ trận pháp không được hay sao? Vì sao phải nhất định bức nó hiện hình, tốn công như thế chứ?

- Trực tiếp phá giải? Hừ, ngươi có biết trận pháp hay không?

Phi nhi công chúa hất ống tay áo lên, hừ lạnh một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.