Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1202: Ngũ Diệu Kim Thân (2)



- Trên người ngươi, ngoại trừ... Ngũ Diệu Kim Thân, còn có công pháp luyện thể nào khác nữa không?

Thấy nàng cau mày, không biết làm sao bây giờ, lúc này Trương Huyền chần chờ một chút rồi hỏi.

- Công pháp luyện thể khác sao? Đúng là con có không ít, nhưng... Cấp bậc đều không phải quá cao, cũng chẳng mạnh mẽ cho lắm!

Không biết lão sư hỏi chuyện này để làm, Lạc Thất Thất sửng sốt một chút rồi nói.

Nàng thân là Luyện Đan sư ngũ tinh và Luyện Khí sư, yêu cầu đối với thân thể cũng cực cao. Bởi vậy, những thứ này nàng có không ít. Chỉ là cấp bậc đều không cao, kém xa Ngũ Diệu Kim Thân.

- Lấy toàn bộ ra cho ta xem một chút!

Chỉ là thuận miệng hỏi một chút, không nghĩ tới nàng lại thật sự có, ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

- Vâng!

Biết lão sư nói như vậy, nhất định là có mục đích của mình, Lạc Thất Thất cũng không hỏi nhiều mà cổ tay khẽ đảo. Một đống thư tịch rơi vào trên thềm đá, lít nha lít nhít ước chừng hơn mấy trăm quyển.

- Nhiều như vậy...

Vốn hắn còn tưởng rằng đối phương có mười mấy bản đã là tốt lắm rồi. Không nghĩ tới lại có nhiều như vậy, ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội vàng tiến tới chạm vào từng quyển từng quyển.

- Kỳ thật... Là một đồng học sưu tập hộ con. Lần trước khi khảo hạch Luyện Khí sư ngũ tinh, thể chất của con không đủ, cho nên mới tìm nhiều như vậy...

Lạc Thất Thất có chút xấu hổ.

Ngọc Phi Nhi công chúa điêu ngoa như vậy mà cũng có người theo đuổi, nàng có dung mạo như thế cho nên đương nhiên cũng không thiếu.

Lần trước nàng khảo hạch Luyện Khí sư ngũ tinh thất bại, một học trưởng theo đuổi nàng tới từ Luyện khí học viện sưu tập rất nhiều pháp quyết luyện thể rồi đưa tới cho nàng.

Nàng luôn muốn trả lại cho đối phương mà cũng không tìm được cơ hội, giờ phút này lão sư cần, cho nên nàng mang ra hết.

- Không sai...

Rất nhanh trăm quyển thư tịch đã được thu thập hoàn toàn, Trương Huyền đứng dậy, tinh thần khẽ động.

Sưu!

Thư viện xuất hiện thêm một bản Ngũ Diệu Kim Thân mới tinh, hắn tiện tay lật ra.

Bên trong viết đầy nội dung lít nha lít nhít, thế mà chỉ có bốn điểm thiếu sót.

- Quá tốt rồi...

Hắn khẽ cười một tiếng.

Mới vừa rồi hắn còn đang buồn bực, bản Ngũ Diệu Kim Thân này quá nhiều chỗ thiếu sót không thể tu luyện. Thế nhưng không nghĩ tới những công pháp luyện thể mà Lạc Thất Thất sưu tập lại có thể nhẹ nhõm bù đắp cho nó. Mặc dù còn có bốn điểm thiếu sót, thế nhưng muốn tu luyện cũng nhanh hơn so trước đó!

Có thứ này, hắn hoàn toàn có thể trong vòng một canh giờ khiến cho thân thể trở nên vô cùng cường đại!

- Về đại sảnh trước!

Thềm đá chật hẹp, không tiện cho tu luyện, cho nên hai người một lần nữa quay về đại sảnh, hai người đồng thời ngồi ở dưới đất, bắt đầu tu luyện.

Biết ý tứ của lão sư, Lạc Thất Thất tiện tay lật ra Ngũ Diệu Kim Thân.

- Ngũ Diệu Kim Thân, cũng không phải là thứ do ta sáng chế ra, mà là thứ lấy được từ bên trong một di tích cổ. Tổng cộng có ngũ trọng, được gọi là Ngũ Diệu. Sau khi đạt thành, thân thể lấp lánh, hình thành ánh sáng ngũ sắc, uy lực vô song... Ta cũng chỉ tu luyện đến tam diệu chi cảnh mà thôi!

Tờ thứ nhất có viết giới thiệu.

Nhìn một hồi, Lạc Thất Thất không tự chủ được có chút bội phục.

Không thể không nói, người có thể sáng chế ra bộ công pháp này, quả thực là một thiên tài.

Nàng ở trong Danh sư học viện cũng đã gặp qua không ít thiên tài và Danh sư lợi hại. Cũng đã nghe qua không ít công pháp luyện thể cường đại, dường như cũng không có một bản nào có thể so sánh cùng với bản công pháp này!

Chỉ là, mạnh mẽ thì đúng là mạnh mẽ, thế nhưng muốn tu luyện quả thực cũng rất khó thành công.

Không nói đâu xa, sau khi đi tới nhị diệu cũng không phải là khổ tu là có thể hoàn thành, còn cần đủ loại tài liệu phụ tá.

Mặc dù trên người nàng có không ít đan dược và dược liệu, thế nhưng rất rõ ràng đều không phù hợp với điều kiện.

- Được rồi, trước tiên không quản nhiều như vậy, luyện thành đệ nhất diệu để rời khỏi ở đây rồi lại nói...

Không đi nghĩ tới chuyện khác nữa, nàng lật nội dung đệ nhất diệu ra.

- Tu luyện trọng này cần hội tụ lực lượng toàn thân, thiên tư tốt thì đại khái hai năm là có thể đạt đến đại thành, thiên tư yếu thì ít nhất cũng phải mất mười năm!

Dòng đầu tiên đã viết một câu nói như vậy.

- Hai năm?

Khóe miệng Lạc Thất Thất giật giật một cái.

Bị giam ở đây hai năm, đoán chừng toàn bộ học viện sẽ cho rằng nàng đã chết rồi!

Mấu chốt ở đây là thiên tư tốt, vạn nhất một hai năm không làm được, chẳng phải bọn hắn sẽ phải bị nhốt ở đây mười năm hay sao?

- Càng nghĩ càng loạn, phải nhanh tu luyện, tranh thủ sớm ngày luyện thành một chút. Như vậy mới có thể sớm ngày rời khỏi!

Lắc đầu, dứt bỏ suy nghĩ lung tung trong đầu, lại cắn răng, Lạc Thất Thất bắt đầu căn cứ theo pháp quyết đệ nhất trọng mà tu luyện. Không biết qua bao lâu, mới vừa nhớ nội dung, định lý giải rồi tu luyện thì đã thấy Trương sư ở cách đó không xa đã đứng dậy.

- Đi!

- Đi đâu cơ?

Lạc Thất Thất sững sờ.

Nàng còn chưa bắt đầu tu luyện, đối phương gấp gáp như vậy làm gì cơ chứ?

- Rời khỏi ah, ngươi không muốn đi sao?

Trương Huyền nhìn qua.

- Con...

Vẻ mặt Lạc Thất Thất rất là cổ quái:

- Đương nhiên là muốn đi, thế nhưng... không phải chúng ta không đẩy Đoạn Long Tỏa ra được, cho nên mới đặc biệt tới đây tu luyện hay sao? Đệ nhất trọng của Ngũ Diệu Kim Thân, con vừa mới nhìn xong, còn chưa kịp tu luyện...

Trương Huyền khẽ lắc đầu:

- Không có việc gì, ta đã tu luyện xong!

- Tu luyện xong?

Lạc Thất Thất sững sờ:

- Có ý tứ gì cơ chứ?

Trong lúc đang nghi hoặc thì hai người đã đi tới phía dưới Đoạn Long Tỏa, chỉ thấy Trương sư duỗi cánh tay ra, bỗng nhiên phát lực.

Ông!

Toàn thân lóe ra ánh sáng. Một tiếng kẽo kẹt vang lên, Đoạn Long Tỏa trực tiếp mở ra.

- Ngũ Diệu Kim Thân... Đệ nhất trọng? Sao lại thế này?

Thân thể mềm mại run rẩy một chút, Lạc Thất Thất cảm thấy sắp phát điên rồi.

Không phải người chưa từng nhìn qua quyển thư tịch này hay sao?

Rốt cuộc đây là tình huống gì cơ chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.