Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1222: Trương Huyền đi ra (2)



Người còn ở trên không trung, hắn không nhịn được ngẩng đầu nhìn lại, vốn cho hai mỹ nữ vừa mới gặp này cũng sẽ kích động tới mức hai mắt tỏa sáng, khâm phục có thừa với hắn, không còn cự tuyệt ngàn dặm nữa. Thế nhưng lúc này lại thấy hai người giống như là đồng tình, đồng thời nhắm mắt lại.

Nhắm mắt?

Chẳng lẽ biểu hiện của ta còn chưa đủ kinh diễm?

Trong lúc hắn đang kỳ quái thì người đã đi tới gần khôi lỗi, còn chưa kịp ra tay thì đã thấy một nắm đấm cực lớn xuất hiện ở trước mắt, càng lúc càng lớn, càng ngày càng đen.

Phanh!

Một luồng lực lượng khổng lồ đánh thẳng tới, hắn còn chưa có kịp phản ứng thì đã cảm thấy ngực buồn bực một hồi, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra, cả người dùng tốc nhanh hơn bay lên trên không trung.

- Lực lượng siêu việt Hóa Phàm bát trọng...

Mắt tối sầm lại, Tần Chung sắp phát điên rồi.

Khôi lỗi từ cơ lò xo vận chuyển, trước khi không sử dụng lực lượng cho nên không biết đẳng cấp và thực lực. Bởi vậy, hắn cũng không biết bản lĩnh của đối phương ra sao. Hắn còn tưởng rằng bằng vào thực lực của hắn, muốn ra oai phủ đầu với đối phương sẽ dễ như trở bàn tay.

Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, lực lượng của đối phương liên tục không ngừng, vô cùng vô tận, so với lúc đối mặt với phụ thân của hắn, đường chủ Thú đường Hóa Phàm bát trọng đỉnh phong cũng còn đáng sợ hơn nhiều!

Như vậy không phải đã cho thấy, thực lực của đối phương đã vượt qua Hóa Phàm bát trọng hay sao?

Chuyện này sao có thể!

Huyễn Vũ đế quốc, cường giả Hóa Phàm bát trọng hắn hầu như đều gặp, cũng đều biết. Thế nhưng cũng chưa từng nghe qua, có một người to con như vậy a...

Điên cuồng phun ra mấy ngụm máu tươi, lúc này hắn mới cảm thấy tốt hơn một chút, thân thể hung hăng va chạm vào vách tường hố trời, xương cốt cả người giống như là tan ra thành từng mảnh.

Một quyền đã khiến cho hắn bị trọng thương, nếu không phải thân là Thiếu đường chủ Thú đường, thủ đoạn bảo mệnh nhiều, mà đối phương không có đuổi tận giết tuyệt thì chỉ sợ chỉ riêng lần này hắn đã mất mạng rồi!

Dù vậy, thương thế cũng cực kỳ nghiêm trọng, không có một hai tháng cũng rất khó khôi phục lại như lúc ban đầu.

Giãy dụa mở to mắt, đang muốn triệu hoán Long Dực thú tiếp bản thân thì đã thấy có thêm một tên to con đi ra, hai gia hỏa to con dùng vẻ mặt cung kính có thừa đứng ở bên ngoài.

- Chẳng lẽ... Đang nghênh đón ai đó sao?

Nhìn thấy bộ dáng của hai người, Tần Chung sững sờ.

Chỉ là, loại kỳ quái này còn không có kết thúc thì đã thấy lại có càng nhiều tên to con từ bên trong đi tới, đứng song song ở hai bên, cái đầu hạ thấp, giống như là đang đợi đại nhân vật nào đó.

Liên tiếp có mười bảy mười tám tên đi tới, lúc này mới nhìn thấy một cái ghế dựa mềm được mấy người đỡ lên, sau đó chậm rãi đi ra.

Trên ghế dựa mềm, một thanh niên ngồi ở phía trên, nhìn ánh nắng phía ngoài rồi duỗi cái lưng mỏi, dường như đã vài ngày không có nhìn thấy mặt trời vậy, vẻ mặt rất là cao hứng.

Bốn vị to con siêu việt Hóa Phàm bát trọng phải khiêng kiệu, mười bảy mười tám người khác dùng vẻ mặt cung kính nghênh đón thiếu niên... Tên này rốt cuộc là ai?

Sao lại từ dưới đất bò ra ngoài?

Hai mắt Tần Chung trợn tròn, trong lúc nhất thời đã quên đi đau đớn trên người mình.

- Trương sư...

Trong lúc đang kỳ quái thì đã nghe thấy một tiếng la hưng phấn ở phía trên vang vọng, hai thân thể đã mềm mại nhảy xuống phía dưới.

Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi vốn cho rằng đời này sẽ không còn được gặp lại người thanh niên này nữa. Thế nhưng hai nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn lại dùng một loại phương thức mà hai người nằm mơ cũng khoogn dám nghĩ tới để xuất hiện tại đương trường!

Kích động tới mức khó có thể tự kiềm chế, trực tiếp nhảy xuống bên dưới.

Hố trời sâu chừng ba, bốn mươi mét, nhưng đối với cường giả Kiều Thiên cảnh lại không tính là gì.

- Tiểu Thất, Phi nhi công chúa? Làm sao các ngươi lại ở đây?

Người ngồi ở bên trên ghế dựa mềm đương nhiên chính là Trương Huyền.

Hắn tu luyện năm ngày ở dưới đất, rốt cục đám khôi lỗi này đã đào ra một thông đạo.

Dù sao hắn đã nắm giữ trái tim, không lo đám gia hỏa này không nghe lời, vì vậy mới bảo bọn chúng chuẩn bị ghế dựa mềm rồi mang tới.

Vốn hắn cho rằng các nàng đã sớm rời đi, không nghĩ tới lâu như vậy mà còn có thể gặp lại.

- Người không có việc gì...

Nhìn thấy trước mắt quả thực là Trương sư, hai người Lạc Thất Thất kích động qua đi, tất cả đều rất là nghi hoặc.

Không phải ngươi bị khôi lỗi truy sát hay sao?

Làm sao hiện tại khôi lỗi lại kiệu ngươi lên chứ?

Quan trọng nhất chính là, Địa Cung sụp đổ, bên trong không có một chút khí tức nào, làm sao còn sống được cơ chứ?

- Ta không sao! Chuyện này nói rất dài dòng, chỉ là một chút kỳ ngộ mà thôi!

Trương Huyền khoát tay áo:

- Vốn ta cũng cho rằng mình sẽ phải chết không nghi ngờ, kết quả sau khi kích hoạt lên vật phẩm bảo mệnh mà lão sư để lại cho ta. Chẳng những không có việc gì, ngược lại còn khiến cho những khôi lỗi này nghe theo lời ta, không thể không nói, rất là may mắn!

Chuyện trái tim nhất định không thể nói, một khi nói ra, Thiên Đạo chi thư sẽ không giải thích thông được.

Cho nên, trước khi lên hắn đã suy nghĩ kỹ đối sách, vẫn đẩy lên trên người lão sư như cũ.

Dù sao lão sư đã biểu diễn rất là rung động, lần đó các nàng cũng nhìn thấy. Nếu nói nhiều chỉ làm cho các nàng rung động, càng thêm kính sợ, sẽ không suy nghĩ lung tung.

- Dương sư?

Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi nhìn nhau, đồng thời nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Dương sư đạp trời mà đến, phong thái một giày định Hóa Thanh Trì. Chuyện này vẫn còn rõ mồn một trước mắt các nàng, ngay cả Mạc sư cũng không làm được, thực lực như thế, muốn làm cho những khôi lỗi này không chiến đấu, thậm chí còn ngoan ngoãn hàng phục cũng không phải là không thể được.

- Không có việc gì là tốt rồi...

Biết chuyện liên quan tới Danh sư cấp bậc này, thân là Danh sư cấp bậc thấp, không thể hỏi thăm nhiều hơn, cho nên hai người cũng không nói thêm lời.

- Ừm!

Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại không nhịn được nhìn về phía Tần Chung bị một quyền đánh cho mặt mũi đỏ tươi đang ở cách đó không xa, vẻ mặt rất là kỳ quái.

- Cái tên này... Là ai?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.