- Nếu là hắn có mặt ở đây thì chúng ta còn tới nơi này làm gì a. Hẳn là hoàng thất sẽ có linh thú, bảo hắn tùy tiện dắt một chút tới, há không đơn giản hay sao?
Ngọc Phi Nhi gật đầu.
Nếu nói tới linh thú, đương nhiên là Thú đường nhiều nhất, cao cấp nhất. Thế nhưng linh thú phi hành, hoàng thất của Huyễn Vũ đế quốc cũng có không ít, lúc trước đám người Hồng sư cưỡi phi chu của hoàng thất rời đi a.
Nếu Diệp Tiền ở đây, nhờ vào thân phận thái tử của hắn có thể tùy tiện mượn một đầu linh thú lợi hại, không cần bọn hắn phải tới đây tìm.
Ở đây có nhiều người như vậy, muốn tìm một đầu linh thú thích hợp, thực sự quá phiền phức.
- Được rồi, mượn linh thú từ đế quốc, thủ tục quá phức tạp phiền phức. Còn cần trả nhân tình lại cho người ta, không bằng trực tiếp thể hiện rõ thân phận, đi tìm đường chủ Thú đường đi!
Lạc Thất Thất nói.
Dựa theo lẽ thường, dùng loại thân phận này của Ngọc Phi Nhi, coi như Diệp Tiền vắng mặt, tùy tiện mượn Diệp Vấn Thiên vài đầu linh thú thì cũng cực kỳ dễ dàng.
Nhưng nàng thân là công chúa của Hồng Viễn Đế Quốc, thân kiêm Danh sư, một khi mở miệng, nhất định sẽ nợ nhân tình người ta. Còn không bằng trực tiếp thuê linh thú từ Thú đường cho trực tiếp hơn.
Thuê từ Thú đường, người khác phải xếp hàng chờ đợi mà Danh sư thì không cần, đây là đặc quyền!
Huống chi các nàng đều đạt đến cấp bậc ngũ tinh, hoàn toàn có thể tìm đường chủ hoặc là người chủ trì để tìm một Thuần Thú sư và linh thú tốt hơn một chút.
- Đi qua đi!
Nói xong, không còn xoắn xuýt nữa mà đi về phía trước mấy bước, đột nhiên Lạc Thất Thất nhớ tới cái gì đó, nàng ngừng lại, nhìn về phía thanh niên đang ở cách đó không xa:
- Trương sư, người là Thuần Thú sư, ở nơi này có người quen của người không?
- Lần đầu tiên ta tới nơi này, nào có người quen gì chứ!
Trương Huyền lắc đầu.
Hắn ngay cả Huyễn Vũ đế đô cũng là lần đầu tiên đến, sau khi tới đây cũng không đi đâu, đi nơi nào tìm người quen biết hắn cơ chứ?
- Cũng đúng a...
Nhớ tới Trương sư còn tới muộn hơn các nàng, xem như cũng không có khả năng quen biết Thuần Thú sư ở nơi này.
- Được rồi!
Cảm khái một tiếng, Lạc Thất Thất nhìn quanh một vòng, đang muốn tìm người hỏi thăm xem phải đi tới đâu mới có thể tìm được quản sự thì đã nghe thấy một đạo thanh âm tràn ngập vẻ kinh ngạc vang lên.
- Trương sư... làm sao ngươi lại ở đây?
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có một vị lão giả tràn ngập hưng phấn đang đi tới.
- Hàn đường chủ?
Hai mắt Trương Huyền rơi vào trên người lão giả này, khẽ sửng sốt một chút.
Không là người nào khác mà là đường chủ Thú đường Vạn Quốc thành mà lúc trước hắn thu phục Yêu Thần thú gặp phải, Hàn Xung!
Làm sao hắn ta lại ở đây?
- Nhờ được Trương sư trị liệu cho nên lúc này ta mới vượt qua La Minh trong quá trình cạnh tranh, có được cơ hội Huyễn Vũ đế quốc bồi dưỡng...
Hàn Xung rất là vui vẻ nói.
Trước kia hắn đã từng bị ám thương, chuyên tâm muốn thuần phục Yêu Thần thú, vượt qua đối phương. Về sau gặp được Trương Huyền, không nói tới việc người này cứu hắn mà còn hỗ trợ chữa khỏi ám thương, một lần hành động giúp hắn đột phá, lúc này mới có cơ hội tiến vào Thú đường cấp bậc cao hơn, học tập tri thức thuần thú cao thâm hơn.
Có thể nói, Trương Huyền là ân nhân của hắn.
Không có Trương sư thì sẽ không có hắn ngày hôm nay!
Vốn cho rằng mình sẽ khó có thể nhìn thấy vị siêu cấp thiên tài này, thế nhưng không nghĩ tới lại gặp được ở đây.
- Vẫn là do thực lực của chính ngươi mạnh mẽ, ta chỉ thuận tay làm chút chuyện mà thôi!
Nghe thấy hắn giải thích xong, giờ Trương Huyền mới hiểu được.
Lúc trước quả thực hắn đã nghe đối phương nói qua, nếu như không phải là vì lần cơ hội này thì cũng không có khả năng vì thu phục Yêu Thần thú mà lại tốn thời gian tròn ba năm.
- Trương sư khách khí rồi!
Hai người hàn huyên vài câu, lúc này Hàn Xung mới hỏi:
- Lần này Trương sư tới đây là muốn khảo hạch Thuần Thú sư ngũ tinh, hay là...
- À, chúng ta định đi tớiHồng Viễn đế quốc, muốn mượn một đầu linh thú có cước lực tốt, tốc độ nhanh!
Trương Huyền cười cười:
- Không biết Hàn đường chủ có thể có thể giúp đỡ tìm một đầu được không?
- Chuyện này thì đơn giản, ta sẽ mang các ngươi đi thú khu!
Nghe được là chuyện nhỏ này, Hàn Xung vội vàng gật đầu.
Mặc dù hắn là người từ phân bộ Vạn Quốc thành tới, thế nhưng thân đã từng là đường chủ, địa vị cũng không thấp. Cho nên chỉ là hỗ trợ tìm một đầu linh thú mà thôi, cũng không tính là gì.
- Vậy thì đa tạ Hàn đường chủ!
Trương Huyền cười nói.
- Trương sư không cần khách khí, mặt khác, đừng có gọi ta là đường chủ, ở đây, ta chỉ là một Thuần Thú sư tứ tinh bình thường mà thôi! Gọi ta một tiếng Hàn thú sư là đủ rồi.
Hàn Xung lắc đầu.
Hắn ở trong phân bộ Vạn Quốc thành là đường chủ, ở đây, Thuần Thú sư có cấp bậc cao hơn so với hắn còn nhiều, rất nhiều. Hắn chỉ có thể coi như là kẻ bình thường, địa vị hơi cao một chút mà thôi.
Lại gọi một tiếng “Đường chủ”, như vậy cũng đã đi quá giới hạn.
- Được!
Trương Huyền gật đầu, theo sát ở phía sau, đi tới linh thú khu chuyên môn để linh thú của Thú đường.
Thấy hắn vừa mới nói không có quen biết với người khác thì lại vừa nói vừa cười rời khỏi với một vị Thuần Thú sư tứ tinh, Ngọc Phi Nhi và Lạc Thất Thất nhìn nhau, mí mắt đồng thời xoay loạn.
Như vậy mà ngươi còn nói là không có người quen?
Gạt quỷ sao!
Vì sao vị Trương sư này có đôi khi bọn họ cảm thấy nghĩa bạc vân thiên, thế nhưng lại có lúc không đáng tin cậy như thế chứ?