Lúc trước ở Vạn Quốc thành, lần thứ nhất nhìn thấy nhiều vị Danh Sư, nhưng cộng lại chỉ hơn ngàn người, Danh Sư học viện vừa khai giảng, đi đến nửa bước ngũ tinh, tứ tinh đỉnh phong liền có ba vạn...
Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kinh khủng!
Bất quá, biết hoàn cảnh địa lý của Hồng Viễn Danh Sư học viện, liền có thể nghĩ thông suốt.
Học viện này là Danh Sư học phủ duy nhất dưới phong hào vương quốc, tuyển nhận không chỉ học viên ở Hồng Viễn đế quốc, còn có đế quốc nhất đẳng khác.
Mấy chục cái đế quốc nhất đẳng, cộng thêm vô số tông môn, Danh Sư đường, thiên tài Danh Sư, nhiều vô số kể.
Khó trách loại địa phương như Thiên Huyền vương quốc này được xưng là Thượng Cổ chi địa, ngay cả Danh Sư cũng không có, quả thực rớt lại phía sau.
- Chúng ta không liên minh với thế lực khác, những học sinh này, có thể thông qua khảo hạch, liền dựa vào Trương sư ngươi...
Đám người Phùng sư, La sư đi tới gần.
Trước đó mặc dù có mâu thuẫn với vị Trương sư này, nhưng tất cả mọi người là Danh Sư, cùng thuộc một thế lực, đối phương càng cường đại, Huyễn Vũ đế quốc cũng càng cường đại, trải qua những ngày gần đây, mấy người cũng coi như nghĩ thông suốt.
- Yên tâm đi!
Nhìn thoáng qua rất nhiều học sinh chung quanh, Trương Huyền gật đầu.
Lần này Huyễn Vũ đế quốc cộng thêm hắn tổng cộng tới năm mươi vị Danh Sư, đại bộ phận đều là tứ tinh đỉnh phong, thực lực ở Trọc Thanh cảnh.
Loại thực lực này, ở trong ba vạn tân sinh, quả thực không tính là xuất chúng, muốn trổ hết tài năng, toàn bộ thông qua, chỉ có thể nói... Rất khó!
Nguyên nhân chính là như thế, lúc trước mọi người thương nghị qua mới muốn liên minh với đế quốc nhị đẳng Kim Hải quốc, vốn nghĩ, coi như không thắng cũng không kém nhiều, có thể không phân chủ phụ, công bằng cạnh tranh, không nghĩ tới, thực lực đối phương mạnh như vậy, bị đánh bại thảm hại, suýt chút nữa biến thành khiên thịt của bọn họ.
May mắn Trương sư ngăn cơn sóng dữ.
Không có liên minh, hiện tại chỉ có thể ký thác hi vọng vào trên người Trương sư, hi vọng hắn có thể dẫn đầu mọi người, thông qua khảo hạch, không nên nửa đường bị đào thải.
- Đa tạ!
Đám người La sư, Phùng sư ôm quyền.
Đổi lại người khác, lúc trước cản trở như thế, khẳng định sẽ gây khó dễ với bọn hắn, nhưng vị Trương sư này không có loại ý nghĩ kia chút nào, bất kể phẩm hạnh hay phong độ, đều không phải bọn họ có thể so sánh.
Hồi tưởng trước đó làm ra đủ loại, chỉ cảm thấy tràn đầy áy náy, vô cùng xấu hổ.
- Khách khí!
Thấy nét mặt của bọn hắn, Trương Huyền cười cười, đang muốn nói mấy câu khách sáo, liền nghe một thanh âm nhàn nhạt từ nơi không xa vang lên.
- Đây chính là người đánh bại ngươi?
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Phong sư huynh của Kim Hải đế quốc trước đó bị đánh bại, theo sau lưng một thanh niên đi tới.
Nói chuyện chính là thanh niên này, thân hình cao lớn, tay chân rất dài, làn da ngăm đen, trong ánh mắt mang theo lạnh lùng, tựa như có điện mang lưu chuyển.
- Kiều Thiên cảnh?
Trương Huyền nhíu mày một cái.
Đối phương không có che lấp khí tức, lực lượng của Kiều Thiên cảnh tản ra, như mặt trời chói chang, cho người ta áp lực thực lớn.
Kiều Thiên cảnh, tinh thần cùng tự nhiên hình thành thiên địa chi kiều, càng thân cận tự nhiên, kết hợp tự nhiên, mặc dù Hợp Linh cảnh cũng không yếu, nhưng ở trước mặt loại cường giả này, liền không có ý nghĩa.
Mặc dù thực lực là Kiều Thiên cảnh, tương đương đám người Lạc Thất Thất, nhưng nhìn huy chương trước ngực, vẫn như cũ là tứ tinh.
Khảo hạch ngũ tinh, Kiều Thiên cảnh chỉ là điều kiện cơ sở nhất, còn cần có năm chức nghiệp phụ tu đến ngũ tinh, tâm cảnh khắc độ đạt tới 15. 0.
Do đó, năm nhất của Danh Sư học viện, không ít học viên, thực lực sớm đã đủ rồi, những điều kiện khác không cách nào đi đến, mà chỉ có thể khốn tại nguyên chỗ, không cách nào đột phá.
Người trước mắt, rất rõ ràng chính là như vậy.
Dù vậy, cũng rất đáng sợ.
Không đến ba mươi, hơn nữa chưa vào Danh Sư học viện liền có loại thực lực này, coi như ở trong rất nhiều tân sinh của lần khảo hạch này, cũng được tính là thiên tài, có thể trổ hết tài năng.
- Vâng!
Phong sư huynh gật đầu.
- Cái này...
Nghe hắn xác nhận, thanh niên nhíu mày.
Hắn cùng Phong sư huynh kia đã sớm nhận biết, vốn cho rằng người đánh bại đối phương, lại kém cũng là Kiều Thiên cảnh, thực lực siêu quần, khí chất phi phàm, nhưng tên này, là cái quỷ gì?
Toàn thân dơ dáy bẩn thỉu, giống như thật nhiều ngày không tắm rửa; con mắt vằn vện tia máu, vừa nhìn liền biết không nghỉ ngơi tốt; mặc dù trên đầu, trên mặt khôi phục như lúc ban đầu, nhưng vẫn còn có thương thế lưu lại máu ứ đọng...
Nếu như đoán không sai, trước đó không lâu có lẽ mới vừa bị đánh đến hoàn toàn thay đổi...
Mấu chốt nhất là, mặc dù thực lực là Hợp Linh cảnh đỉnh phong, nhưng cho người ta một loại cảm giác cũng không cường đại... Đổi lại địa phương khác, loại người bộ dáng này, nhìn cũng không nhìn một cái, lại có thể đả kích bằng hữu mình uể oải suy sụp? Lòng tin bị đánh mất?
- Dư huynh, đừng coi thường, Trương sư... thực lực phi phàm, một ngón tay liền đánh bại ta!
Sợ đối phương không tin, Phong sư huynh giải thích một câu, chẳng qua nói xong lời cuối cùng, chính mình cũng có chút hoảng hốt.
Thật là con hàng này đả thương ta?
Làm sao cảm giác thua một tên ăn mày vậy nhỉ...
- Một ngón tay?
Dư huynh lắc đầu, ánh mắt như điện nhìn lại:
- Ngươi chính là Trương Huyền Trương sư? Ngươi đánh bại Phong Ngô, có dám so với ta một trận không?
- So một trận?
Lắc đầu, Trương Huyền đang muốn nói mình rất bận, không có thời gian, nhưng nghĩ đến cái gì, hai mắt sáng lên nhìn qua:
- Có tiền đặt cược không?
Đúng lúc tiền bạc hơi thiếu, thuê phòng cũng không có tiền, nếu có người đưa tiền đến, liền quá tốt rồi.
Lúc trước ở Kỳ Trân lâu lấy được bảo vật, Tôn Cường còn chưa kịp bán liền đến nơi này, hiện tại lại chưa quen cuộc sống ở Hồng Viễn thành, trong thời gian ngắn khẳng định bán không xong, cẩn thận tính toán ra, trong tay đã không có tiền tiết kiệm gì rồi.
- Tiền đặt cược?
“Dư huynh” sững sờ.
- Không sai, muốn so, không lấy ra tiền đặt cược sao có thể chứ?