Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1310: Lạc Nhược Hi (2)



Thập đại Danh Sư, thống lĩnh toàn bộ học viện, từng người phân quản một viện, tựa như Mi trưởng lão, không chỉ là học viện trưởng lão, còn là viện trưởng Thuần Thú viện.

Mà vị lão giả râu bạc trắng này, chính là viện trưởng Vũ Kỹ viện Cần Trường Thanh.

- Bây giờ không phải là vấn đề mặt mũi, mà là an toàn của Tử Dương tiền bối!

Một trưởng lão nữ tính khẽ nói.

Viện trưởng Kinh Hồng viện Vệ Nhiễm Tuyết.

- Tử Dương tiền bối, là thú sủng của lão viện trưởng, từng cùng chúng ta xuất sinh nhập tử, giết chết qua vô số Dị Linh tộc, công huân hiển hách, nếu xảy ra chuyện, về sau để cho chúng ta có mặt mũi nào đi gặp viện trưởng? Lại có mặt mũi gì tiếp tục ở chỗ này, đứng hàng thập đại Danh Sư?

- Đúng vậy! Tử Dương tiền bối an toàn không thể có vấn đề, hiện tại chúng ta không có đầu mối gì, không thể lỗ mãng!

Mi trưởng lão khoát tay áo:

- Hiện tại tốt nhất là mau chóng truy xét, dò xét rõ ràng tung tích của tiền bối, nếu như còn sống, nghĩ biện pháp cứu ra, thật muốn bị giết, coi như đánh bạc tính mạng chúng ta cũng phải báo thù!

- Ta đồng ý, có điều, ta cảm thấy chuyện này tốt nhất là âm thầm tiến hành, một khi động tác quá lớn, rút dây động rừng, ta sợ sẽ rơi vào bẫy rập của đối phương.

- Đúng vậy, Dị Linh tộc ra tay với Tử Dương tiền bối, rất có thể sẽ ra tay với học viện chúng ta, lúc truy tra, tốt nhất cũng phải cẩn thận, tuyệt đối đừng trúng kế điệu hổ ly sơn của đối phương!

Lại có hai vị trưởng lão nói.

- Các ngươi nói cũng chính là ta lo lắng, ta sợ bọn họ cố ý lưu lại dấu vết, chính là dẫn chúng ta mắc lừa...

Mi trưởng lão cau mày.

Trên Lôi Viễn phong lưu lại dấu vết rõ ràng như thế, hắn một mực lo lắng là âm mưu của Dị Linh tộc, không dám coi thường làm bậy, nếu không, khẳng định dò xét khắp nơi, làm sao có thể chờ tới bây giờ.

- Tử Dương tiền bối trải qua vô số gian khổ, thực lực lại mạnh hơn chúng ta, nếu như hắn cũng đỡ không nổi, coi như tìm tới, chỉ sợ cũng rất khó cứu hắn ra!

Thương nghị một lát, trong lúc nhất thời cũng tìm không thấy đầu mối, viện trưởng Đan viện mở miệng cắt ngang mọi người thảo luận.

Mọi người gật đầu.

Tử Dương Thánh thú là Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, cấp bậc tương đồng với bọn hắn, nhưng thân là Thánh thú, sức chiến đấu vượt xa mọi người, ngay cả nó cũng không chống đỡ được, ngay cả cảnh báo cũng không được, đủ thấy đối thủ đáng sợ.

Đối thủ cường đại như thế, thật muốn tìm tới, coi như là bọn họ lại có thể thế nào?

- Qua mấy ngày, Mộc sư ở phong hào đế quốc sẽ đến, xác lập viện trưởng mới, đồng thời điều tra nguyên nhân cái chết của lão viện trưởng, đến lúc đó, chúng ta có thể lặng lẽ báo cáo chuyện này, để hắn hỗ trợ dò xét!

Đan viện viện trưởng nói.

- Cái này...

Mọi người chần chờ.

Gặp phải sự tình liền đăng báo, há không phải lộ vẻ thập đại Danh Sư bọn họ không có năng lực sao?

- Ta biết các ngươi lo lắng chuyện gì, nhưng có thể lặng yên không tiếng động vây khốn Tử Dương tiền bối, thực lực của đối phương đã vượt qua tưởng tượng của chúng ta, chuyện này nhất định phải đăng báo!

Đan viện viện trưởng vung tay.

Đan viện là đệ nhất viện của Danh Sư học viện, cùng là thập đại Danh Sư, cường độ hắn nói chuyện, rõ ràng cao hơn những người khác.

- Cũng tốt...

Mọi người gật đầu, đang muốn tiếp tục thương nghị phía dưới nên làm như thế nào, chỉ thấy Đan viện viện trưởng lật tay một cái, một ngọc phù đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay, cúi đầu nhìn thoáng qua, lông mày giương lên.

- Mọi người đi theo ta, Mộc sư đã đến!

- Đã đến? Làm sao nhanh như vậy?

- Không phải nói còn có mấy ngày sao?

- Cao nhân tiền bối làm việc, chúng ta không hiểu rõ, các ngươi quên, hơn một tháng trước, liền nói có thể tới, kết quả qua thật lâu cũng không có chờ đến...

- Cũng phảo!

Mọi người đều kỳ quái.

Vị Mộc sư phong hào đế quốc tới, hơn một tháng trước liền nói từ tổng bộ đi ra, kết quả trái chờ phải chờ không thấy, mới vừa nói qua mấy ngày, kết quả hiện tại đã đến.

Quá ngoài dự liệu của người khác.

Trong tiếng nghị luận, mọi người đi ra ngoài, đi tới đại sảnh trưởng lão hội, quả nhiên thấy một lão giả râu bạc trắng, ngồi ngay ngắn trong đó, mà cách hắn không xa còn ngồi một người, là nữ tử chừng hai mươi tuổi.

- Mộc sư!

Đi vào phòng, mọi người ôm quyền, thần thái cung kính.

Vị Mộc sư này, là Danh Sư thất tinh, nhân vật đỉnh phong chân chính, liền xem như bọn họ, cũng không dám có chút bất kính.

- Ừm, ta trước giới thiệu cho các ngươi một chút, vị này là Lạc sư, là... một vãn bối của ta, đã đến lục tinh, muốn tới đây dạy thay rèn luyện, khả năng còn làm phiền mọi người, hỗ trợ an bài một chút!

Mộc sư đứng dậy, chỉ nữ tử bên người giới thiệu.

- Vãn bối?

Mọi người sững sờ, đồng loạt nhìn về phía nữ tử, chỉ thấy nàng đứng dậy, nhìn các Danh Sư thi lễ.

- Nhược Hi gặp qua chư vị trưởng lão!

Nữ tử ôm quyền.

- Danh Sư lục tinh? Nhỏ như vậy liền đạt đến lục tinh?

Mọi người đều sững sờ.

Vị Lạc Nhược Hi này thoạt nhìn chẳng qua chừng hai mươi tuổi, liền thành công khảo hạch Danh Sư lục tinh, thân thế cùng địa vị có thể nói kinh khủng!

Xem ra Mộc sư nói nàng là hậu bối của hắn, hơn phân nửa cũng là nói dối.

Chỉ bằng vào Danh Sư thất tinh, rất khó bồi dưỡng được một vị Danh Sư lục tinh chừng hai mươi tuổi.

Đoán chừng là hậu bối của một vị Thánh Nhân nào đó, đặc biệt tới đánh bóng lịch luyện.

Cũng chỉ có loại gia tộc này, mới có thể nuôi dưỡng được thiên tài như thế.

Loại sự tình này trước kia cũng không phải chưa từng xảy ra.

- Lạc sư tuổi còn trẻ liền có loại thành tựu này, để cho chúng ta xấu hổ, như vậy hiện tại ta liền an bài, không biết ngươi am hiểu cái gì, muốn đi viện hệ nào?

Đan viện viện trưởng cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.