Thấy hai phó viện trưởng đồng thời có việc, Triệu Bính Tuất nghi ngờ nhìn lại.
Hùng viện trưởng Hùng Bính, quản lý khu dạy học Luyện Khí học viện, cùng học sinh tiếp xúc chặt chẽ nhất.
- Được!
Hùng Bính nhẹ gật đầu:
- Là như vậy, đoạn thời gian trước, một học viên xin thí luyện, nói phát hiện di tích Ngô Dương Tử tiền bối lưu lại... Loại sự tình này, chư vị cũng đều biết, thường xuyên phát sinh, ta cũng không coi là gì, tùy tiện cho điểm học phần để bọn hắn đi!
Ngô Dương Tử thuộc phạm vi Hồng Viễn đế quốc, Luyện Khí sư lợi hại nhất trên vạn năm trước, danh khí cực lớn, là thần tượng của không ít học viên, hàng năm đều có không ít học viên xin thí luyện tương quan với hắn, nhưng đều là tin đồn, không công lui về mà thôi.
- Chẳng lẽ... Lần này là thật?
Thấy hắn nâng chuyện này, Nguyên Hồng nhịn không được nói, hô hấp có chút gấp rút.
Nếu như là thật, khẳng định sẽ oanh động toàn bộ Luyện Khí học viện.
Không nói cái khác, chỉ nói danh khí của Ngô Dương Tử, liền có thể để vô số Luyện Khí sư điên cuồng.
- Là thật hay giả, hiện tại ta còn không cách nào phán đoán, có điều, hoàn thành thí luyện chính là... Lục công chúa!
Hùng Bính nói.
- Lục công chúa? Ngươi nói chính là... Ngọc Phi Nhi công chúa?
Triệu Bính Tuất nhìn qua.
Có thể gọi Lục công chúa, cũng chỉ có vị này.
Mặc dù không có thực lực, lại là huyết thống của hoàng thất, coi như hắn là thập đại Danh Sư, cũng sớm có nghe thấy.
- Chính là người này, không chỉ có nàng, còn có Lạc Thất Thất năm thứ hai, Hình gia Hình Viễn!
Hùng Bính nói tiếp.
- Lạc Thất Thất ta nghe qua, là thiên tài luyện khí năm thứ hai nổi danh, nếu bồi dưỡng tốt, về sau thành tựu vô hạn! Còn Hình Viễn, là vãn bối của Hình lão đầu?
Triệu Bính Tuất nói.
- Đúng vậy!
Hùng Bính nhẹ gật đầu.
- Mấy người bọn hắn đều không tệ lắm, làm việc tương đối tin cậy, làm sao cũng bắt đầu tìm kiếm di tích của Ngô Dương Tử tiền bối?
Nguyên Hồng kỳ quái.
Hàng năm đều có người đi tìm Ngô Dương Tử, kết quả đều là tin tức giả, mấy người này đều có thân phận và địa vị không kém, làm sao cũng giống như những người khác.
- Đáng tin cậy hay không ta không biết, chỉ biết hôm nay bọn họ tới tìm ta, nói không chỉ hoàn thành nhiệm vụ, còn mang về di thể của Ngô Dương Tử tiền bối... Chuyện này liên quan to lớn, ta không dám kết luận, hy vọng có thể cùng mấy vị viện trưởng giám định!
Vẻ mặt Hùng Bính nghiêm túc.
- Giám định? Tốt, bọn họ đâu?
Nghe được lại mang đến di thể, mọi người sững sờ, Triệu Bính Tuất nhịn không được mở miệng.
Những người khác đi tìm di tích của Ngô Dương Tử, cơ bản không công mà lui, mấy người này lại còn nói tìm được di thể...
Nếu là thật, liền xem như hắn cũng sẽ chấn động.
Mặc dù hắn là Luyện Khí sư lục tinh đỉnh phong, nhưng so với Ngô Dương Tử còn kém xa tít tắp.
- Đang đợi ở bên ngoài, ta sẽ để bọn hắn vào!
Hùng Bính nói.
- Được!
Triệu Bính Tuất gật đầu.
Hùng Bính lui ra ngoài, một lát sau, mang theo ba người đi đến.
Chính là Hình Viễn, Lạc Thất Thất cùng Ngọc Phi Nhi.
Mặc dù đám người Hình Viễn, Diệp Tiền rất sớm đã từ Huyễn Vũ đế quốc trở về, nhưng Linh thú phi hành của bọn hắn kém xa Tử Dực Thiên Hùng thú, lại thêm dọc đường làm trễ nải chút thời gian, mặc dù đám người Ngọc Phi Nhi tới sau, cũng thành tới trước.
Đợi tất cả mọi người đến đông đủ, đến đây bẩm báo, đã là chuyện ngày hôm nay.
- Hình Viễn (Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi) bái kiến chư vị viện trưởng!
Mấy người ôm quyền.
- Không cần đa lễ!
Triệu Bính Tuất vuốt râu nhìn qua:
- Các ngươi nói tìm được di thể của Ngô Dương Tử tiền bối, có việc này không?
- Mấy người chúng ta chính là vì việc này mà đến!
Hình Viễn nhẹ gật đầu:
- Mời chư vị viện trưởng minh giám!
Nói xong cổ tay khẽ đảo, một thi thể xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Chính là thi thể tìm được ở trong cung điện dưới đất kia.
- Cái này...
Nhìn thấy thi thể này, Hồng đám người Triệu Bính Tuất cùng Nguyên liếc nhìn nhau, con ngươi đều kìm lòng không được co lại.
Mặc dù Ngô Dương Tử tiền bối bị Dị Linh tộc bắt đi, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa, nhưng có lưu lại chân dung, mấy người cũng từng gặp, thi thể trước mắt này có chút khô gầy, nhưng cùng chân dung không khác chút nào, giống nhau như đúc!
Nói cách khác... Người này tám chín phần mười chính là Ngô Dương Tử tiền bối!
Chẳng lẽ bọn họ hoàn thành nhiệm vụ vô số người không thể hoàn thành?
- Ngô Dương Tử tiền bối từng vì mình luyện chế một bộ Thiết Y Kim Giá, khác biệt vũ khí hộ thể khác, có thể giấu ở dưới làn da, nếu như có thứ này, đã nói lên đây quả thật là hắn!
Chuyện này, xem như bọn họ cũng chưa từng nghe qua.
- Không sai!
Triệu Bính Tuất nhẹ gật đầu, đi tới trước mặt thi thể, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, một đạo kiếm khí thẳng tắp đâm xuống.
Tê lạp!
Làn da nứt ra một lỗ hổng, lập tức lộ ra đồ vật bên trong, tựa như kim thiết, ánh sáng lóng lánh.
- Quả nhiên là Thiết Y Kim Giáp... Đây quả thật là di thể của Ngô Dương Tử tiền bối!
Nhìn thấy bộ dáng dưới làn da, Triệu Bính Tuất xiết chặt nắm đấm, hô hấp nhịn không được gấp rút.
Thi thể có thể làm giả, nhưng Thiết Y Kim Giáp tuyệt đối không cách nào giả, bởi vì phương pháp luyện chế sớm đã thất truyền, coi như hắn cũng không biết phương pháp!
Thi thể trước mắt này mặc, liền chỉ có một khả năng, đây chính là thi thể của Ngô Dương Tử...