Sau khi hắn đi tới, sợ Hồ Yêu Yêu làm ra thủ đoạn gì, một mực ngồi tại nguyên chỗ, dùng bất biến ứng vạn biến, vốn cho rằng đối phương khẳng định sẽ kích hoạt trận pháp, cơ quan gì đó, nằm mơ cũng không nghĩ tới, không biết thả cái gì ở trong kiếm, để Lạc Thất Thất hôn mê.
Biết nàng không bị gì nghiêm trọng, ngón tay của Trương Huyền nhẹ nhàng đặt lên trường kiếm mấy lần, lúc này mới cầm Viêm Nguyệt kiếm ở trong lòng bàn tay, nhìn sang.
- Không có độc, mà là bị linh tính trong đó công kích, không nghĩ tới kiếm này, lại có công hiệu chấn động linh hồn!
Pháp bảo lợi hại, đều có công hiệu đặc thù, thật giống như trước đó ở Linh Tài các nhìn thấy Thanh Đồng giản, nắm giữ hiệu quả diệt hồn.
Một giản đánh xuống, bất kể thân thể hay linh hồn, đều bị tổn thương cực lớn.
Chuôi Viêm Nguyệt kiếm này, thì có năng lực xao động hồn phách, Lạc Thất Thất lấy tay sờ, bị linh tính trong đó công kích, bất ngờ không kịp chuẩn bị mới ngất đi.
- Ra đi!
Nhìn ra là chuyện gì, bàn tay Trương Huyền di động, đặt Lạc Thất Thất nằm ở cách đó không xa, lúc này mới hừ lạnh một tiếng.
Pháp bảo vô chủ cho dù có lực công kích, cũng không quá mạnh, thật giống như trước đó, hắn để vô số bảo vật của Linh Tài các nhận chủ, nhưng vẫn khó có thể chống chọi Ngụy Trường Phong.
Chuôi Viêm Nguyệt kiếm này, mặc dù đạt đến tuyệt phẩm, linh tính bên trong là Hóa Phàm cửu trọng, muốn hàng phục cũng khó khăn, nhưng muốn tuỳ tiện chấn choáng Lạc Thất Thất, rõ ràng làm không được.
Chỉ sợ là Hồ Yêu Yêu lấy thủ đoạn không muốn người biết gì đó làm ra.
Đối phương mượn nhờ tâm lý hai người muốn tìm được chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử, cố ý dùng lá chắn thu hút, dưới tâm cảnh rung động lại tiến hành công kích, lúc này mới một lần hành động được như ý!
Xem ra, nàng là muốn bản thân trúng kế, kết quả lại bị Lạc Thất Thất phát hiện ra trước.
Đã chuyên môn thiết kế, chắc chắn sẽ ở chung quanh cất giấu, lặng lẽ quan sát, nếu không, chẳng phải không có một chút hiệu quả?
- Khó trách có thể để rất nhiều học hội của chúng ta bị thiệt lớn, Trương sư quả nhiên mắt sáng như đuốc!
Không có chờ quá lâu, liền nghe một cười tiếng nhàn nhạt vang lên, cửa phòng mở ra, thân ảnh của Hồ Yêu Yêu đi tới.
Váy dài màu đỏ tím, phác hoạ ra dáng người sung mãn hoàn mỹ.
Bất kể là quần áo hay khuôn mặt, tựa hồ đều tỉ mỉ ăn mặc qua, so với đêm qua nhìn thấy, càng thêm tươi đẹp, cũng càng thêm vũ mị.
- Đường đường học viên năm thứ năm, đối phó một tân sinh, truyền đi, chỉ sợ thanh danh cũng không tốt lắm đâu?
Trương Huyền nhướng mày.
- Thanh danh? Ta hảo tâm mời các ngươi đến dự tiệc, nhưng các ngươi tùy ý cầm bảo kiếm của ta, thật muốn truyền đi, thanh danh bất hảo chỉ sợ là các ngươi!
Mấy bước đi tới gần, một mùi thơm nhàn nhạt truyền vào mũi, Hồ Yêu Yêu cười khanh khách nói.
Khó trách xưng hô nàng là yêu nghiệt, nhất cử nhất động, tự mang ý vị, giống như một con hồ ly, vẩy tâm hồn người, câu hồn đoạt phách.
Có thể đoán được, chỉ cần nàng ra lệnh một tiếng, khẳng định có không ít Danh Sư học viện, nguyện ý vì đó ném đầu lâu tung nhiệt huyết, mắt không nháy một cái.
Nhưng loại mị hoặc này, hữu dụng với những khác người, nhưng đối với Trương Huyền, không bị ảnh hưởng chút nào, lắc đầu, thần sắc lạnh nhạt nhìn qua.
- Học đệ nhìn thấy đồ tốt nóng lòng không đợi được, quan sát một chút cũng không có gì? Ngược lại là ngươi, mời người đến đây, nhưng cố ý giấu ở một bên, vừa nhìn liền biết không có lòng tốt! Được rồi, cũng không nói nhảm với ngươi, hôm nay sở dĩ đáp ứng đến, chính là muốn hỏi ngươi, chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử tiền bối ở đâu?
- Ân?
Vốn cho rằng mặc hoa phục tới, lại thêm nói mê hoặc, một Kiều Thiên cảnh, coi như không say mê, cũng gần như tinh thần tan rã, không nghĩ tới không những không có việc gì, còn chất vấn lại nàng, Hồ Yêu Yêu nhíu mày một cái.
Nàng không chỉ có chức nghiệp Kinh Hồng sư, còn có chức nghiệp Ma âm sư, nói như đàn, thanh âm như hát, cả hai phối hợp, coi như Hóa Phàm cửu trọng cũng khó chống chọi, tên này làm sao một chút việc cũng không có?
- Sự tình chỗ ở cũ, chỉ cần ngươi đáp ứng điều kiện, ta tự nhiên sẽ nói!
Trong lòng nghi hoặc, nhưng trên mặt nhẹ nhàng cười một tiếng, mang theo vẻ rung động lòng người:
- Gia nhập Yêu Nghiệt hội, ngoan ngoãn nghe lời ta, ta chẳng những sẽ nói vị trí ở đâu, còn sẽ đích thân mang các ngươi đi qua!
- Ngoan ngoãn nghe lời?
Trương Huyền nhìn qua, trong mắt mang theo nghiền ngẫm:
- Chỉ bằng ngươi? Chỉ bằng thủ đoạn Kinh Hồng sư của ngươi?
- Trương sư có thể để cho Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng tranh nhau thu đồ, một hơi thuần phục mấy trăm con Linh thú, hồn lực khẳng định rất cường đại, coi như ta dùng toàn bộ thủ đoạn, cũng không cách nào làm được... thủ đoạn Kinh Hồng sư, liền muốn để ngươi ngoan ngoãn nghe lời, khẳng định làm không được! Điểm ấy, ta vẫn có tự biết rõ.
- Lạc Thất Thất bị linh tính của Viêm Nguyệt kiếm công kích, nếu như không nhanh cứu tỉnh, rất có thể thương tới căn bản, dẫn đến về sau tu luyện khó tiến bộ! Trương sư, làm lão sư của nàng, cũng không thể không để ý học sinh a!
Hồ Yêu Yêu cười nói.
- Thương tới căn bản?
Trương Huyền sững sờ.
Chỉ là linh tính chấn động, để cho người ta bất tỉnh mà thôi, tu vi không cách nào tiến bộ, còn thương tới căn bản, nàng này nói hùng hồn như thế, tự tin từ đâu đến?
Nghi ngờ một cái, ngay sau đó cũng là giật mình.
Đối phương khẳng định là cảm thấy hắn hiểu biết linh hồn cực ít, lại thêm quan tâm sẽ bị loạn, chỉ cần nói nghiêm trọng một chút, liền sẽ ngoan ngoãn nghe lời, đáp ứng điều kiện.
Một khi không đáp ứng, khẳng định cũng sẽ dùng thủy tinh ghi chép, đến lúc đó, cho Lạc Thất Thất tỉnh lại quan sát, rất dễ dàng để nàng lòng sinh oán hận, quan hệ sư đồ không hòa thuận giống như bây giờ.
Có thể nói, một chiêu này, để hắn vô luận lựa chọn như thế nào, cũng cực kỳ gian nan.
Lựa chọn cứu người, liền phải đáp ứng điều kiện của nàng, không đồng ý, sẽ để Lạc Thất Thất thương tâm, quan hệ thầy trò không hòa thuận.
Dù như thế nào, đều là nàng thắng!
Không hổ là Yêu Nghiệt hội hội trưởng, quả nhiên lợi hại.