Tầng thứ nhất dùng để chữa bệnh, Nghi Nan bích cũng thiết lập trong đó.
Tầng thứ hai đến năm tầng phía sau, theo thứ tự là cơ quan khảo hạch từ Y Sư nhất tinh đến Y Sư lục tinh.
Toàn bộ Y Sư tháp, giống như Khí Hải của Luyện Khí học viện, cũng là cơ quan cùng trận pháp dung hợp, người khảo hạch tiến vào bên trong, không chỉ phải có kiến thức y học phong phú, còn phải có kinh nghiệm chữa bệnh.
Chữa bệnh không phải luyện khí, dược liệu ngàn vạn loại, cùng một loại chứng bệnh, có thể nhẹ nhõm mở ra mấy trăm loại, thậm chí ngàn vạn loại phương thuốc khác biệt.
Do đó, Y Sư tháp khảo hạch, không thể giống như Khí Hải quy củ cứng ngắt, trong đó lưu lại vô số ý niệm của tiền bối, tiến hành kiểm nghiệm phương thuốc của người tham gia khảo hạch.
Có những ý niệm này đo lường, những người khác khảo hạch, không vấn đề quá lớn, nhưng Trương Huyền liền không giống!
Rất nhiều phương thuốc ở Tiền Bối lâm đều bị hắn phê không phải, tiền bối lưu lại “câu trả lời chính xác”, khẳng định cũng không để vào mắt... Một khi mở ra phương thuốc tốt hơn, tiền bối ý niệm chịu trách nhiệm xét duyệt, tất nhiên sẽ xấu hổ không chịu nổi...
Sau đó, sau đó... liền giống như Tiền Bối lâm, ầm vang sụp đổ!
Y Sư học viện thành lập không biết bao nhiêu năm, kinh nghiệm của vô số tiền bối lại không sánh nổi tên này...
Khó trách Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng, thậm chí Vệ viện trưởng luôn lạnh lùng, đều vẻ mặt ôn hoà với hắn, ban cho lệnh bài trưởng lão... tên này quả thực không phải là người!
Chân nguyên trong cơ thể tuôn ra, bảo vệ thân thể không bị đá vụn bắn tung toé, nhìn đại điện trước mắt không ngừng đổ sụp, nước mắt Tôn Nguyên chảy xuôi.
Vưu phó viện trưởng chưởng quản Y Sư tháp, chịu trách nhiệm tất cả công việc, Trương Huyền biến nơi này thành như vậy, hơn nữa còn làm được ở dưới quy tắc... như vậy trách nhiệm, cũng chỉ có thể là lão sư hắn một người gánh chịu!
Chẳng phải một gốc Thập Diệp hoa sao...
Bây giờ được rồi, toàn bộ Y Sư học viện đều xong!
Không nói trước những kiến trúc này, chỉ nói thanh danh, khẳng định sẽ hoàn toàn mất sạch.
Một tân sinh vừa tới học viện, quét ngang toàn bộ Y Sư tháp, không người có thể gánh, tứ đại cửa ải vẫn lấy làm kiêu ngạo, dài nhất cũng không thể kiên trì mười phút đồng hồ...
Lại thêm học phần bị quét sạch, còn nợ người ta rất nhiều... Không cần nghĩ, học sinh khẳng định sẽ chạy hết, sang năm Y Sư học viện tất nhiên trở thành hạng chót trong mười đại học viện, ngay cả Kinh Hồng viện cũng không bằng!
Cái này con mẹ nó gọi là chuyện gì!
- Không thể, nhất định phải lập tức nói cho lão sư...
Trong lòng bi thương, đột nhiên nhớ tới lão sư, dường như hiện tại hắn còn không biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, còn đắm chìm trong vui vẻ dạy dỗ một tân sinh.
Thân thể chấn động, từ trong phế tích xông ra ngoài, rất nhanh liền tới tiểu viện của Vưu phó viện trưởng, đẩy cửa đi vào.
Hắn nhìn đi, chỉ thấy phó viện trưởng vẫn tưới hoa, quản lý dược viên, dường như chuyện bên ngoài, một chút cũng không hay biết.
Vì cam đoan linh khí trong dược viên, tiểu viện này được bố trí trận pháp lợi hại, linh khí chạy không ra được, thanh âm tự nhiên cũng không vào được.
Mặc dù bên ngoài Y Sư tháp sụp đổ động tĩnh lớn, nhưng đối với hắn không có một chút ảnh hưởng.
- Trở về? Thế nào, có bắt tiểu tử kia trở lại không?
Thấy hắn tới, Vưu Hư nhẹ nhàng cười một tiếng, nhàn nhạt nhìn qua.
Khóe miệng Tôn Nguyên co giật:
- Không có...
- Không có? Chẳng lẽ hắn không đi tìm đám người Triệu viện trưởng, Mi viện trưởng cáo trạng? Vọng nghị một vị Danh Sư cấp cao, cái này là tử tội...
Vưu Hư cười lạnh.
- Hắn không có đi tìm người cáo trạng, mà đi Y Sư tháp...
Thấy lão sư còn trầm tích trong tưởng tượng của mình, Tôn Nguyên nhịn không được nữa mở miệng.
- Đi Y Sư tháp? Hắn đến đó làm gì?
Vưu Hư không hiểu.
- Lão sư, ngươi vẫn là cùng ta đi ra xem một chút đi, nhìn xem ngươi sẽ biết...
Biết giải thích đối phương cũng chưa chắc tin tưởng, Tôn Nguyên không thể làm gì khác hơn là nói.
- Nhìn cái gì?
Vưu Hư càng ngày càng kỳ quái, chẳng qua thấy học sinh thật tình như thế, chỉ có thể nhẹ gật đầu, theo ở phía sau đi ra ngoài.
Mới vừa đi ra cửa viện, liền thấy một vùng phế tích xuất hiện ở trước mắt, Y Sư tháp trước kia cao ngất, đã biến mất không thấy gì nữa.
- Đây là... Y Sư tháp? Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ cường địch xâm lấn?
Bờ môi Vưu Hư co lại, suýt chút nữa điên rồi.
Đây chính là Y Sư tháp, kiến trúc mang tính tiêu chí của Y Sư học viện, thế mà sập... Đến cùng ai làm?
Chẳng lẽ Dị Linh tộc xâm lấn?
- Không phải, là...
Tôn Nguyên đang muốn mở miệng, một âm thanh vang dội ầm vang mà lên, trong nháy mắt vang vọng toàn bộ Y Sư học viện.
- Ta Trương Huyền, đặc biệt hướng Y Sư tổng bộ xin Y Sư sinh tử đấu, khiêu chiến Y Sư học viện Y Sư lục tinh phó viện trưởng Vưu Hư, mong được phê chuẩn!
Ầm ầm!
Thanh âm kết thúc, một lệnh bài Y Sư bỗng nhiên bay lên không trung, ngay sau đó, một đạo quang mang phóng tới, xuất hiện hai chữ viết to lớn “đồng ý”.
- Y Sư sinh tử đấu?
Con mắt của Tôn Nguyên đen lại.
Y Sư sinh tử đấu, là giữa các Y Sư xuất hiện tranh chấp không thể điều hòa, tiến hành tỷ thí, tương tự Danh Sư khiêu chiến.
Chỉ cần tổng bộ đồng ý, hai bên liền có thể tiến hành đủ loại tỷ thí, quyết định sinh tử, giải quyết triệt để ân oán.
- Nguyên lai hắn... Khảo hạch Y Sư lục tinh, là vì tiến hành cái này!
Tôn Nguyên giờ mới hiểu được.
Đối phương một tân sinh không có học phần, mà khảo hạch Y Sư lục tinh, không có học phần vào không được Y Sư tháp, cho nên... trước đi Nghi Nan bích, nhận được học phần, lúc này mới duy nhất một lần khảo hạch Y Sư lục tinh thành công!
Cấp bậc tương đồng, lại xin tổng bộ sinh tử đấu, cũng là danh chính ngôn thuận, thuận lý thành chương!