Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1493: Tự mình chạy (1)



Lục Phong nhoáng một cái.

Mới vừa lời thề son sắt, lớp của hắn không có vấn đề, những người này liền đến lui khóa, mặt không phải đánh như vậy a?

- Vì cái gì?

Lục Phong cố nén lửa giận, cắn răng nhìn qua.

- Bẩm báo lão sư, nghe xong bài giảng của Trương sư, cảm thấy những năm này học tập luyện đan, một mực sống uổng thời gian, phí hoài thanh xuân, cho nên... mong lão sư thành toàn! Mặc dù lui khóa, lão sư vẫn như cũ là lão sư của ta, học sinh không dám nửa phần bất kính, cũng không dám đối nghịch với ngài!

Một học sinh cắn răng nói.

Không có so sánh, không có thương tổn.

Nghe xong Trương sư khóa, mới biết được cái gì gọi là luyện đan, giờ mới hiểu được, những năm này đi theo Lục Phong viện trưởng, đi không biết bao nhiêu đường quanh co!

Nếu sớm theo Trương sư học, chỉ sợ hiện tại sớm đã là Luyện Đan sư lục tinh, thậm chí cao hơn.

Mặc dù lui khóa, sẽ để cho danh tiếng của lão sư tổn thương, nhưng vì tiền đồ, cũng chỉ có thể từ bỏ.

Sư có thể lựa chọn học sinh, học sinh cũng có thể lựa chọn lão sư, chỉ cần không làm ra sự tình vi phạm lão sư, có thể tự do lựa chọn lui khóa, học sinh dự thính mà thôi, cũng không phải thân truyền.

- Sống uổng thời gian, phí hoài thanh xuân...

Lục Phong lảo đảo, chỉ cảm thấy ngực khó chịu, tùy thời không thở nổi.

Hắn đường đường viện trưởng, Luyện Đan đại tông sư lợi hại nhất toàn bộ Hồng Viễn đế quốc, tự mình giảng bài thế mà bị nói... Sống uổng thời gian!

Tâm của ta, phổi của ta...

Tên này đến cùng nói cho các ngươi cái gì, có thể để các ngươi thần hồn điên đảo như thế, bội phục như thế?

- Tốt, ta cho các ngươi lui khóa, các ngươi phải nói cho ta biết, Trương Huyền ở nơi nào!

Sắc mặt tái xanh, một giọt máu tươi phân tán nhỏ lên rất nhiều ngọc phù, Lục Phong nói.

Học sinh có lựa chọn của mình, đối phương đã nói thành như vậy, cưỡng cầu thu làm học sinh nữa, cũng không có mặt a!

- Trương sư dạy xong khóa liền đi Luyện Đan lâu... Hình như muốn khảo hạch Luyện Đan sư lục tinh!

Học sinh nói chuyện suy nghĩ một chút nói.

- Luyện Đan lâu?

Lục Phong nhíu mày, không tiếp tục để ý mấy gia hỏa lui khóa này nữa, quay đầu gọi:

- Đi qua nhìn một chút!

Luyện Đan lâu là địa phương tương tự Y Sư tháp của Luyện Đan học viện, Luyện Đan sư có thể ở đây giao lưu, khảo hạch Luyện Đan sư, thậm chí tiến hành đủ loại khiêu chiến.

Để Lục Huy ở chỗ này chờ, Lục Phong mang theo mấy vị phó viện trưởng vội vã tới gần.

Giống như Y Sư tháp, nơi này cũng có mấy tầng, nguy nga đứng sừng sững, là kiến trúc tiêu chí của học viện.

Đập vào mắt, lầu các vẫn còn, cũng không đổ sụp, cũng không có bất kỳ hỗn loạn gì, mọi người đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Lấy tính khí của Trương Huyền, đi đến chỗ nào chỗ đó sập, coi như Lục Phong, tưởng tượng một chút cũng hơi hoảng sợ.

Đi vào, điện đường rộng rãi, cực kỳ yên tĩnh, cầu đan, bán đan hoàn toàn như trước, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

- Chẳng lẽ không đến?

Hai mặt nhìn nhau.

Sự tình Y Sư tháp, bọn họ đều nghe nói qua, chỉ cần Trương Huyền xuất hiện, liền không có đồ vật không sập, đã tới qua nơi này, sao sẽ một chút động tĩnh cũng không có?

Không khoa học ah!

- Ta đi hỏi xem!

Chần chờ một chút, Thích viện phó đi ra phía trước, giữ chặt một học viên:

- Nơi này vừa rồi... có chuyện kỳ quái gì phát sinh không?

- Thích viện trưởng...

Nhận ra đối phương, học sinh giật nảy mình, lập tức suy tư một hồi:

- Không có, cái gì cũng không có phát sinh!

- Không phát sinh?

Thích viện phó khoát tay áo:

- Ngươi đi đi!

- Vâng!

Học viên vội vã rời đi.

- Ta xem chúng ta lo lắng có chút dư thừa, Trương Huyền kia bất kể nói thế nào, cũng chỉ hai mươi tuổi mà thôi, coi như lý giải Y Sư, luyện khí rất nhiều, cũng không thể biết luyện đan như lòng bàn tay! Trước đó để cho người ta lui khóa, chỉ sợ là vận khí...

Lại hỏi mấy người, quả thực không phát hiện chuyện kỳ quái gì, lúc này Thích viện phó mới thở phào nhẹ nhõm, cười khanh khách đi trở về.

- Chỉ mong như vậy!

Lục Phong viện trưởng gật đầu, mặc dù không phát sinh cái gì, nhưng hắn từ đầu đến cuối có loại dự cảm bất tường.

Gia hỏa này, nếu là đèn đã cạn dầu, cũng không khiến toàn bộ học viện nhức đầu như thế.

- Đi đan phòng khảo hạch Luyện Đan sư lục tinh nhìn xem!

Suy nghĩ một chút, mấy người đi tới địa phương Luyện Đan lâu khảo hạch Luyện Đan sư, nơi này giống như vừa rồi, cyyên tĩnh, không có biến hóa chút nào.

Gọi lão sư chịu trách nhiệm quản lý đan phòng tới.

- Vừa rồi có người tới khảo hạch Luyện Đan sư không?

Lục Phong cũng không vòng vo, trực tiếp mở miệng.

- Không có ah! Ta trước sáng sớm liền đến, đến bây giờ không có người tới!

Không biết tại sao viện trưởng lại hỏi như vậy, vị lão sư này lắc đầu.

- Thật không có người đến?

Lục Phong có chút không dám tin tưởng.

Mấy học sinh vừa rồi lui khóa, rõ ràng nói, hắn tới khảo hạch Luyện Đan sư lục tinh, sao sẽ không đến đan phòng?

- Thật không có người đến, chỗ này của ta có ghi chép, viện trưởng không tin, có thể xem một chút...

Thấy viện trưởng có chút cổ quái, vị lão sư này vội vàng lấy ghi chép ra.

Lật một lần, phát hiện buổi sáng xác thực không có người đến, Lục Phong cùng mấy vị phó viện trưởng liếc mắt nhìn nhau, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra, Thích viện phó nói đúng, coi như tên này có thiên phú Y Sư rất mạnh, nhưng năng lực Luyện Đan sư cũng không có khả năng lợi hại như vậy!

Người tổng có sở trường, sở đoản, muốn đều nghịch thiên, liền bất khả tư nghị.

- Phí công lo lắng một trận... Không sao, ngươi đi về nghỉ ngơi trước, nếu có người trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi tới, nhất định phải lập tức bẩm báo ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.