Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1495: Lục Phong phát điên (1)



- Tự mình chạy? Tự mình chạy là có ý tứ gì?

Lục Phong cùng bốn vị phó viện trưởng khác đều ngẩn ngơ.

Luyện Đan sư lục tinh, luyện chế đan dược, loại trừ lưu một chút cho mình sử dụng, dư thừa đều sẽ lấy ra bán, những dược vật này, bình thường đều sẽ đặt ở Đan Dược phòng, có lão sư chuyên môn, dựa theo giá cả thống nhất bán ra.

Vị trung niên nhân này, chính là lão sư chịu trách nhiệm chuyện đó.

Tài sản của tất cả Luyện Đan sư lục tinh trong Luyện Đan sư học viện, có thể nói đều đặt ở Đan Dược phòng, ngươi bây giờ lại chạy tới nói với chúng ta, đan dược tự mình chạy...

Nói đùa cái gì đó?

- Thật sự là tự mình chạy...

Bờ môi trung niên nhân run rẩy, tràn đầy lo lắng, nhưng không biết giải thích như thế nào.

Có thể trở thành lão sư học viện, hắn nắm giữ thực lực Danh Sư lục tinh, để người thực lực như thế, nói chuyện cũng không rõ ràng, đủ thấy gặp phải sự tình để hắn khiếp sợ bao nhiêu.

- Đến cùng chuyện gì xảy ra?

Khuôn mặt Lục Phong trầm xuống, nhịn không được trách mắng:

- Nói rõ chi tiết sự tình một lần!

- Là như vậy, vừa rồi ta ở trong Đan Dược phòng, kiểm tra đan dược, kết quả... Những đan dược này đột nhiên bay lên, thẳng tắp vọt ra khỏi phòng, cứ như vậy biến mất...

Trung niên nhân vội nói.

- Đan dược tự mình bay đi?

Năm vị viện trưởng, cả đám trợn mắt hốc mồm.

Đan dược cấp sáu, giống như vũ khí Linh cấp, mặc dù đã có linh tính, nhưng không nhận chủ, làm sao có thể tự mình chạy loạn?

Mà muốn để đan dược nhận chủ, so với vũ khí nhận chủ càng khó, coi như Luyện Đan sư luyện chế ra cũng rất khó làm được, huống chi là ngoại nhân!

Mấu chốt nhất là... Để nhiều đan dược như vậy đồng thời nhận chủ, chuyện này hoàn toàn không có khả năng ah!

- Trước khi đan dược bay lên, có người tiến vào Đan Dược phòng không?

Lục Phong nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi.

- Có một thanh niên chừng hai mươi tuổi, đi vào, nói muốn tùy tiện nhìn xem, mỗi đan dược đều đụng một cái, nhưng hắn một viên cũng không có mua, không lâu sau liền đi!

Suy nghĩ một chút, trung niên nhân nói.

Có thể mua nổi đan dược cấp sáu cũng không nhiều, sáng hôm nay lại đến một người, tự nhiên nhớ rõ ràng.

- Thanh niên chừng hai mươi tuổi? Có phải bộ dáng này hay không?

Ngón tay Lục Phong điểm một cái, chân khí ở không trung hiển hóa ra chân dung một người, chính là Trương Huyền.

Tu vi đi đến Thánh giả, chân khí đã có thể làm ra rất nhiều sự tình không tưởng tượng nổi, loại hiện ra chân dung này, là một cái trong số đó.

- Chính là hắn!

Trung niên nhân vội vàng gật đầu.

- Quả nhiên...

Tất cả đều nhoáng một cái, Lục Phong suýt chút nữa điên rồi.

Một mực lo lắng Trương Huyền sẽ biến Luyện Đan học viện thành Y Sư học viện, đủ loại phòng bị, kết quả... người ta không làm sập một kiến trúc nào!

Mà là... tịch thu hang ổ của bọn hắn!

Vì luyện chế những đan dược cấp sáu kia, toàn bộ Luyện Đan sư công hội, hao tốn không biết bao nhiêu, tiêu hao không biết bao nhiêu vật tư, có thể nói, mấy vị viện trưởng bọn họ, trước khi đan dược không có bán ra, đều là mắc nợ một đống.

Hiện tại được rồi... Ngón tay đụng một cái, những đan dược kia toàn bộ nhận chủ mang đi...

Đây là muốn để tất cả Luyện Đan sư lục tinh của Luyện Đan sư công hội phá sản ah!

Luyện Đan lâu sập, chỉ cần có tiền, còn có thể trùng kiến, hơn nữa, Danh Sư học viện, Luyện Đan sư công hội, đều sẽ gánh chịu một chút, nhưng những đan dược này biến mất, mấy vị viện trưởng bọn họ, từng cái trở nên một nghèo hai trắng không nói, ngay cả dạy học sinh cũng không có bất kỳ vốn liếng gì...

Lục Phong che ngực.

Tâm của ta, phổi của ta, gan của ta...

- Đi qua nhìn một chút!

Mấy người vội vã đi đến Đan Dược phòng, khi thấy toàn bộ kệ thuốc rỗng tuếch, cả đám mặt như giấy trắng.

Đan dược tự mình bay đi, không có chứng cớ xác thực, coi như tìm Trương Huyền, chỉ cần tên này không thừa nhận, bọn họ cũng không có cách nào!

- Vừa rồi thanh niên tới đụng vào đan dược kia đi nơi nào? Ngươi biết không?

Lục Phong thực sự nhịn không được, lần nữa nhìn về phía trung niên nhân.

- Hắn... Hình như đi Đan Sư đường!

Suy nghĩ một chút, trung niên nhân gật gật đầu.

- Đan Sư đường?

Lục Phong nhoáng một cái:

- Xong!

Lại không quản cái khác, thẳng tắp phóng ra ngoài, mấy vị phó viện trưởng khác cũng giống như gặp quỷ, vội vàng đuổi theo.

Đan Sư đường, chính là địa phương Luyện Đan sư đi học, tất cả học viên học tập luyện đan, đều ở nơi này.

Một khi tên này chạy tới, giảng bài giống như ở Tàng Thư khố... móa, chỉ sợ toàn bộ Luyện Đan học viện sẽ không có người!

Tên này đi Luyện Khí sư học viện, Y Sư học viện, mặc dù làm sập kiến trúc, nhưng làm cho hai học viện này danh khí càng lớn, để càng nhiều người đi học tập hai chức nghiệp này.

Nhưng nếu giống như ở Tàng Thư khố... Tất cả mọi người chạy tới lui khóa, tất cả lão sư mất học sinh... Luyện Đan học viện cũng xong!

Một học viện, học sinh là thứ nhất, lão sư không còn học sinh, còn có thể gọi lão sư sao?

Mẹ nó!

Cầm đi tất cả đan dược cấp sáu không nói, còn muốn tất cả học viên rời đi...

Đây là muốn đoạn căn bản của Luyện Đan sư học viện ah!

Lục Phong che ngực.

Tâm của ta, phổi của ta, gan của ta, thận của ta...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.