Trương Huyền sững sờ, vội vàng đi đến chỗ Thập Diệp hoa. Thập Diệp hoa, là dược liệu Thánh giả, sau khi thành thục, hoa nở mười đóa, mỗi đóa đều có màu sắc không giống nhau, đối ứng ba hồn bảy phách của người. Linh hồn của Ngụy Như Yên yếu ớt, chính là thả ở trên đó tẩm bổ. Hắn đã đáp ứng Ngụy Trường Phong, sẽ chiếu cố nữ nhi của hắn, đột nhiên biến màu, xảy ra chuyện gì? Rất mau liền tới giữa sân, lập tức nhìn thấy đóa hoa diễm lệ trong trận pháp, tất cả đều biến thành đen nhánh, tựa như có người giội mực lên đóa hoa.
- Chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt Trương Huyền trầm xuống.
Thập Diệp hoa, mười loại màu sắc, mang theo năng lực thai nghén linh hồn, hiện tại toàn bộ biến thành màu đen, rất hiển nhiên xuất hiện biến cố. Ngụy Trường Phong đã qua đời, với tư cách thiếu chủ, đáp ứng đối phương, nếu cứu không được nữ nhi của hắn, còn có mặt mũi nào mệnh danh Danh Sư?
- Trước khi thiếu gia đi, để ta chiếu cố đóa hoa này, mỗi ngày ta tưới một chút Địa Mạch linh dịch, mấy ngày nay đều rất tốt, thậm chí buổi sáng thiếu gia trở về, ta xem cũng không có vấn đề gì, nhưng một canh giờ trước... màu sắc đột nhiên biến thành màu đen, ta cẩn thận kiểm tra, trận pháp không có ai động, cũng không có người đến, cụ thể là tình huống gì cũng không rõ ràng...
Tôn Cường lo lắng.
- Đột nhiên biến thành đen?
Trương Huyền cau mày, mở ra trận pháp bố trí ở chung quanh, nhìn kỹ một chút, quả thực không người đến qua. Không người đến, liền không có khả năng phá hư, hắn lại cực kỳ tin tưởng Tôn Cường, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Trương Huyền đi tới gần Thập Diệp hoa, Minh Lý Chi Nhãn nhìn sang. Cây Thập Diệp hoa này, trước đó được Địa Mạch linh dịch cùng Thiên Đạo chân khí của hắn tẩm bổ, nhanh chóng thành thục, sức sống tràn trề, tiên diễm ướt át, mà giờ khắc này, không chỉ đóa hoa đen, lá cây cũng hơi khô héo, như mắc bệnh gì đó, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong. Nhất là rễ cây lộ ra ngoài, đã xuất hiện cục diện thối rữa.
- Tại sao có thể như vậy?
Địa Mạch linh dịch tẩm bổ, lại thêm Tụ Linh trận hội tụ linh khí, gốc Thánh dược này nên càng sống càng tốt mới phải, làm sao sẽ thối rữa thành bộ dáng này? Ngón tay đưa tới, trong đầu hô “thiếu hụt”, một quyển sách xuất hiện ở trước mắt, vội vàng mở ra. Nhìn thoáng qua, vẻ mặt trở nên khó coi:
- Lại trúng độc!
Căn cứ thư viện miêu tả, sở dĩ cây Thập Diệp hoa này như vậy, cũng không phải nguyên nhân khác, mà là... trúng độc!
- Ngụy Như Yên là Tiên Thiên Độc Hồn thể, linh hồn cũng mang kịch độc, mặc dù Thập Diệp hoa có thể tẩm bổ linh hồn, nhưng cùng hồn phách của nàng ở chung thời gian dài, tự nhiên sẽ trúng độc, bị độc thành như vậy! Nếu không có Địa Mạch linh dịch, cùng linh khí thoải mái, chỉ sợ sớm đã chết rồi, căn bản không kiên trì được mười ngày...
Căn nguyên ở trong óc dạo qua một vòng, Trương Huyền nhíu mày. Tiên Thiên độc thể của Ngụy Như Yên quá lợi hại, ngay cả Tiên Thiên thai độc trong linh hồn hắn cũng có thể áp chế, đủ thấy đáng sợ! Thập Diệp hoa là Thánh dược tẩm bổ linh hồn, nhưng tiếp xúc độc thể lợi hại như vậy, cũng có chút không chịu nổi, xuất hiện loại biến cố này là bình thường.
Trước đó, hắn chỉ nghĩ tẩm bổ linh hồn, cứu chữa Ngụy Như Yên, lại quên chuyện nàng là Tiên Thiên hồn thể, không nghĩ tới lại lợi hại như thế! Một khi Thập Diệp hoa tử vong, linh hồn của Ngụy Như Yên chẳng khác nào biến thành cây không rễ, chẳng mấy chốc sẽ tiêu tán! May mắn Tôn Cường phát hiện kịp lúc, nếu không, người không có cứu sống, chỉ sợ sẽ còn làm hồn phi phách tán.
- Xem trước linh hồn được tẩm bổ thành dạng gì!
Không dám do dự, tinh thần khẽ động, Vu Hồn ly thể, cúi đầu nhìn sang hồn phách ẩn chứa trong đóa hoa. Một lát sau, sắc mặt hắn tái xanh. Thập Diệp hoa tẩm bổ linh hồn khác, thời gian mười ngày, tuyệt đối có thể để cho hồn phách yếu ớt muốn diệt, tẩm bổ đến trình độ tỉnh lại, mà Ngụy Như Yên Tiên Thiên hồn thể, thực sự quá cường đại, độc chết gốc Thánh dược này không nói, trên tẩm bổ căn bản không có quá trợ giúp lớn! Nói cách khác, trạng thái linh hồn của Ngụy Như Yên thời khắc này, mặc dù so với mười ngày trước, mạnh mẽ hơn một chút, nhưng vẫn vô cùng suy yếu, cách có thể tỉnh lại, còn kém một đoạn rất lớn.
- Dựa theo tình huống của nàng bây giờ, muốn tỉnh lại... Ít nhất phải mấy chục vạn cây Thập Diệp hoa mới có thể làm được!
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Dựa theo tình huống hiện tại của Ngụy Như Yên đến phân tích, để nàng tỉnh lại, không có có vài chục vạn cây Thập Diệp hoa, căn bản không có khả năng. Một cây Thập Diệp hoa, liền huyên náo long trời lở đất, Y Sư học viện bị phá hủy, mấy chục vạn cây... làm sao lấy được? Có thể nói, muốn nhờ vào Thập Diệp hoa cứu người, đã là không thể nào!
- Trừ khi... Sử dụng Thánh dược cấp bậc cao hơn!
Trương Huyền nhíu mày.
Mặc dù Thập Diệp hoa là Thánh dược, nhưng cũng chỉ vừa mới bước vào Thánh giả, dựa theo nhân loại phân cấp, chỉ tương đương Thánh giả nhất trọng, kháng độc tính, sức chịu đựng, tự nhiên sẽ kém chút. Nếu như sử dụng Thánh dược cấp bậc cao hơn, có lẽ hiệu quả sẽ lớn hơn rất nhiều, cũng không cần khó khăn như vậy. Nhưng mà một cây Thập Diệp hoa, cũng khó tìm như thế, huống chi là dược vật còn sống!
- Thu linh hồn của nàng vào thân thể lại nói...
Biết tạm thời nghĩ những thứ này cũng vô dụng, để Tôn Cường mang thân thể của Ngụy Như Yên tới, lúc này Vu Hồn khẽ động, rút hồn phách của nàng từ trong Thập Diệp hoa ra. Hồn phách rời đóa hoa, suy yếu giống như trước đây, hai mắt nhắm nghiền, để nàng trở lại thân thể, quả nhiên không có dấu hiệu tỉnh lại.
- Vẫn phải tiếp tục luyện chế Đoạn Tục đan, luyện tốt đan dược, trước tẩm bổ thân thể, thân thể mạnh mẽ, linh hồn cũng có thể tùy theo mạnh lên... Sau đó, lại nghĩ biện pháp tìm kiếm Thánh dược cấp bậc cao hơn!
Nhìn thấy nữ hài vẫn bất tỉnh như cũ, Trương Huyền xoa xoa lông mày. Có thể để cho vô số Y Sư lục tinh bó tay toàn tập, Ngụy Trường Phong hao phí tất cả tinh lực... bệnh tình của Ngụy Như Yên quả nhiên không đơn giản như trong tưởng tượng.