Đám người Mộc sư đuổi tới chỗ ở của Trương Huyền, lúc này mới phát hiện, Tử Dương tiền bối thi triển đại lực lượng, bao phủ mọi người ở bên trong, không có một ai bị thương, nhưng phòng ốc không được chiếu cố, tất cả đều biến thành phế tích, thật không nỡ nhìn. Thời khắc này thầy Trương đang đứng ở trước mặt một cái Khí đỉnh to lớn, chửi ầm lên.
- Trước khi Luyện Đan ngươi cam đoan như thế nào? Một đan dược cấp bảy nho nhỏ liền không chịu nổi, còn Thánh khí, Thánh cọng lông a...
Trương Huyền xác thực rất tức giận.
Tên này lời thề son sắt với mình, nói luyện chế đan dược cấp bảy không thành vấn đề, lúc này mới hao phí tâm lực, thi triển Sư Ngôn Thiên Bẩm, khống chế đám người Lỗ đan sư hỗ trợ Luyện Đan, tất nhiên không có xuất hiện bất kỳ sai lầm!
Đan dược đầy đủ năm, cộng thêm không có xuất hiện chút sai lầm, rất nhanh liền thành đan! Kết quả... trong nháy mắt thành đan, cản trở không phải đám người Lỗ đan sư, mà là Kim Nguyên đỉnh danh xưng trấn viện chi bảo này! Không có bao lại khí tức cuồng bạo của đan dược, ầm vang nổ tung. Mặc dù không có làm bị thương người, nhưng thật vất vả có phủ đệ, liền triệt để phế bỏ!
- Ta... cũng không biết ngươi muốn luyện chế đan dược nghịch thiên như thế a...
Bị chửi máu chó phun đầu, Kim Nguyên đỉnh cực kỳ oan ức. Nó là Thánh khí không giả, nhưng là Khí đỉnh, không phải đan lô, để nó luyện chế đan dược cấp bảy bình thường, cũng đã rất miễn cưỡng, kết quả còn luyện chế ra một viên đan dược vượt qua phạm vi năng lực chưởng khống... Không có bị nổ chết là tốt lắm rồi.
- Nếu không phải ngươi cuối cùng không chịu được, viên đan dược này, nhất định có thể đến cấp tám, hiện tại chỉ là Đan Văn cấp bảy, lãng phí nhiều vật liệu tốt như vậy...
Cũng biết không trách được đối phương, Trương Huyền hừ một tiếng nói. Nếu không phải tên này cuối cùng không chịu được, phẩm cấp đan dược khẳng định sẽ còn tăng trưởng. Thật đáng tiếc Phượng Ngô thụ của Tưởng Thanh Cầm, còn có rất nhiều dược liệu quý hiếm.
- Cấp tám? Đan Văn cấp bảy?
Lỗ đan sư ở một bên, giờ mới hiểu được nhóm người mình luyện chế ra dạng đan dược gì, cả đám kích động không ngừng run rẩy. Đại ca, Đoạn Tục đan, bản thân là đan dược cấp bảy, ngươi luyện chế ra Đan Văn cảnh, đã rất khủng bố, không ít Luyện Đan sư bát tinh thượng phẩm cũng chưa hẳn có thể làm được... Thế mà còn muốn luyện chế ra cấp tám? Ngươi là muốn nghịch thiên sao!
- Được rồi, may mắn đan dược không có tổn thương, nếu không, giết chết ngươi cũng bù không được!
Lại trách mắng hai câu, lúc này Trương Huyền mới hết giận, cất đan dược vào bình ngọc, nhìn thấy đám người Mộc sư, liền ôm quyền:
- Mộc sư, chư vị trưởng lão!
- Sư thúc... Ngươi mới vừa luyện chế, là Đoạn Tục đan?
Mộc sư nhận ra được, nhịn không được nói.
- Phải!
Trương Huyền gật đầu, cũng không có gì phải giấu diếm.
- Đoạn Tục đan cấp bảy đỉnh phong, luyện chế ra Yên Hà đan vân... thủ pháp Luyện Đan này, quả thực quá khó tin nổi...
Mộc sư khen ngợi, nhịn không được hỏi:
- Đoạn Tục đan, có năng lực để cho người ta gãy chi nối tiếp, không biết sư thúc luyện chế viên đan dược này làm gì?
Loại đan dược này mang theo sinh cơ cực lớn, không nói có thể hoạt tử nhân, nhục bạch cốt, nhưng cũng không xê xích gì nhiều, huống chi còn luyện chế ra đan dược có thể so với cấp tám.
- Cứu một vãn bối!
Trương Huyền gọi Tử Dương thú đưa Ngụy Như Yên tới, lúc này mới lấy bình ngọc ra.
- Sư thúc muốn cứu người này?
Mộc sư nhướng mày.
- Không sai!
Trương Huyền gật đầu.
- Thân thể của nàng quá hư nhược, uy lực đan dược lại quá mạnh, ta sợ dùng như vậy, sẽ hoàn toàn phản tác dụng...
Mộc sư vội nói.
Đây chính là đan dược có thể so với đan dược cấp tám, sinh mệnh lực mênh mông, xem như hắn đột nhiên dùng cũng không chịu nổi, để một nữ hài hôn mê bất tỉnh, xương thịt như củi mục dùng, chỉ sợ dược hiệu còn không có hoàn toàn phát huy, liền bị dược lực trong đó đốt tươi chết. Quá bổ không tiêu nổi, đây là định lý.
- Không sao cả!
Trương Huyền khoát tay, ngón tay búng một cái, mở nắp bình ra, ngay sau đó một cỗ linh khí tinh thuần, từ trong bình ngọc tuôn trào ra, một viên thuốc bay đến không trung, tựa như lúc nào cũng sẽ chạy thoát. Đan dược Đan Văn cấp bảy, mặc dù không có khả năng trong thời gian ngắn sinh ra linh trí, nhưng cũng có năng lực xu cát tị hung, nương theo thời gian trôi qua, sẽ trở nên giống như Kim Nguyên đỉnh, nắm giữ tư tưởng của nhân loại, lần thứ hai tiến hóa, biến thành hình người cũng chưa biết chừng.
- Muốn chạy trốn, tới!
Dường như biết gia hỏa này sẽ có cử động như vậy, Trương Huyền hừ lạnh một tiếng, bàn tay lăng không trảo một cái, một cỗ lực lượng đặc thù bao phủ. Đan dược lơ lửng ở trên không trung, như nhận lấy một loại khống chế nào đó, không tự chủ được bay đi.
Biết đặc tính của loại đan dược cấp bậc này, hắn sớm liền chuẩn bị đủ loại thủ đoạn. Dùng chân khí đỡ lấy cằm của nữ hài, để nàng há miệng, nhẹ nhàng bắn ra, Đoạn Tục đan thẳng tắp chui vào cổ họng.
Xì xì xì xì...
Đan dược vừa tiến vào trong cơ thể, lập tức như sắt thép nung đỏ đi vào nước lạnh, phát ra thanh âm xì xì, sắc mặt của Ngụy Như Yên bắt đầu trở nên hồng nhuận, có điều, kéo dài không bao lâu, liền ngừng lại, vẫn ngủ say như cũ, không có bộ dáng thức tỉnh. Đưa tay đáp lên mạch tượng của đối phương, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Đổi lại người khác, quả thực sẽ giống như Mộc sư nói, quá bổ không tiêu nổi, không chịu nổi dược lực, sẽ sớm tử vong, nhưng nữ tử trước mắt không giống, Thánh dược Thập Diệp hoa cũng có thể độc chết, một viên đan dược thất cấp mà thôi, vào trong người, liền không sai biệt lắm hóa thành chất dinh dưỡng của độc thể. Mặc dù viên Đoạn Tục đan này, còn chưa đủ cứu sống nàng, nhưng thân thể đã khôi phục khỏe mạnh, trước đó ở trong bụng mẫu thân lưu lại thương thế, cũng hoàn toàn chữa trị.
- Thân thể khôi phục, coi như linh hồn ngủ mê mệt, trong thời gian ngắn cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì...
Trước đó Ngụy Như Yên bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong, hiện tại dù không tỉnh lại, nhưng thân thể khôi phục khỏe mạnh, đã không có lo lắng sinh mệnh.
- Cái này... Đoạn Tục đan nhập thể, vậy mà không tỉnh lại, vị vãn bối này của sư thúc, đến cùng bị bệnh gì?