Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1598: Bán ra linh dịch (2)



Còn tưởng rằng có biện pháp nào, nghe nói như thế, Ngô Hư cười khổ lắc đầu. Có thể một hơi lấy ra 300 viên linh thạch thượng phẩm, nói rõ hắn không thiếu thứ này. Linh thạch đầy đủ vẫn không đột phá được, thì gia tăng tốc độ cung cấp linh khí cũng không dùng được.

- Linh thạch thượng phẩm, quả thực có thể khiến người ta tăng tốc tu luyện, nhưng tốc độ cung cấp linh khí vẫn quá chậm, mấu chốt nhất là, linh khí trong đó quá mức đầy đủ, chuyển hóa lên càng khó!

Trương Huyền lắc đầu.

- Linh thạch thượng phẩm chuyển hóa lên quả thực không dễ dàng!

Ngô Hư gật đầu.

Nếu như linh thạch thượng phẩm là thịt trâu, ăn sẽ đỡ đói, nhưng tiêu hóa liền không dễ dàng như vậy.

- Linh thạch ẩn chứa linh khí đầy đủ, nhưng là thể rắn, linh khí bốc hơi cần thời gian nhất định, mà nếu như là linh dịch chất lỏng, liền không giống, tốc độ hấp thu sẽ nhanh hơn ít nhất gấp hai ba lần, dùng thứ này xung kích cửa ải, tất nhiên có thể làm ít công to!

Trương Huyền nói.

Linh thạch là thịt trâu, linh dịch chính là cháo, lại càng dễ hấp thu.

- Linh dịch? Chất lỏng ẩn chứa linh khí... Ngươi nói là Địa Mạch linh dịch?

Lộc Thành suy nghĩ một chút, lông mày nhịn không được giương lên. Chất lỏng ẩn chứa linh khí có không ít, nhưng ở cấp bậc Bán Thánh, hiệu quả tốt nhất là Địa Mạch linh dịch. Tiêu hóa cái khác, so với linh thạch thượng phẩm còn khó hơn.

- Không sai, loại linh dịch này do linh khí trong Địa Mạch hội tụ thành, tinh thuần không nói, càng quan trọng hơn là hấp thu tương đối đơn giản, rất dễ dàng chuyển hóa thành chân khí... Nếu như hấp thu cái này đột phá, sẽ dễ dàng hơn không ít! Ngươi cũng có thể trong thời gian ngắn tích lũy vô số chân khí, thuận lợi xông phá bình chướng!

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

- Địa Mạch linh dịch... Thứ này chỉ có chỗ linh khí hội tụ, mới có thể hình thành, hơn nữa bình thường đều bị thế lực lớn chiếm cứ, còn ít ỏi hơn Xích Huỳnh quả, đi nơi nào tìm...

Ngô Hư cười khổ.

Người người đều biết Địa Mạch linh dịch là đồ tốt, nhưng muốn tìm được, nào có dễ dàng như vậy! Coi như biết thứ này có chỗ tốt cực lớn với hắn, thế nhưng tìm không thấy ah!

- Cái này... Ta ở dưới cơ duyên xảo hợp từng chiếm được một chút, có điều ý định giữ lại bản thân sử dụng lúc xung kích Bán Thánh...

Trương Huyền lắc đầu.

- Thầy Trương có?

Ánh mắt Ngô Hư sáng lên:

- Có thể bán ra cho ta một chút hay không! Ta nguyện ý dùng linh thạch thượng phẩm mua...

- Cái này...

Trương Huyền lộ vẻ khó khăn:

- Các ngươi cũng biết thứ này khó kiếm, ta cũng không có quá nhiều, thực sự không tiện bán ra!

- Chỉ cần Trương huynh nguyện ý bán cho ta, ta nguyện ra giá gấp đôi!

Chần chờ một chút, Ngô Hư cắn răng.

Bán Thánh nhất định phải đột phá, nếu không vô cùng có khả năng bị đào thải, đã như vậy, tốn hao lại lớn cũng đáng giá. Đối phương có, chính là một cơ hội, vạn lần không thể bỏ qua.

- Gấp đôi?

Trương Huyền lắc đầu:

- Thôi được, nếu ngươi muốn như vậy, mọi người cùng là Danh Sư, thực khó có thể cự tuyệt!

Dứt lời, cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay thêm ra một hồ lô, chừng sáu bảy cân.

- Đây là tất cả Địa Mạch linh dịch ta gom góp, liền cho ngươi hết!

Trương Huyền khoát tay áo.

Ngô Hư vội vàng tiếp nhận, mở nắp bình ra, lập tức nhìn thấy bên trong tràn đầy Địa Mạch linh dịch, linh khí xông thẳng lên, để cho lỗ chân lông người ta mở rộng.

- Cái này... Đa tạ thầy Trương!

Thấy đối phương lấy tất cả Địa Mạch linh dịch ra cho mình, Ngô Hư mặt mũi kích động, trịnh trọng ôm quyền, ra ý với Lộc Thành, đưa tới một không gian giới chỉ.

- Hai huynh đệ ta ra ngoài vội vàng, mang linh thạch có hạn, biết điểm ấy khẳng định không bằng những linh dịch này, bởi vậy bên trong còn có chút bảo vật để dành nhiều năm, mong thầy Trương không ghét bỏ...

Biết vị trước mắt này, nắm giữ thú sủng Thánh giả cùng Thánh khí không thiếu tiền, nhưng bọn hắn cũng không tiện lấy không, huống chi trước đó mới nói gấp đôi. Tiếp nhận không gian giới chỉ, Trương Huyền nhìn lướt qua, phát hiện bên trong có hai trăm viên linh thạch thượng phẩm, còn có không ít đan dược cấp sáu, một chút dược liệu trân quý, giá trị cực kỳ xa xỉ.

Hồ lô Địa Mạch linh dịch kia, ở Hồng Viễn thành, có thể bán ra năm mươi viên linh thạch là tốt lắm rồi, đối phương lại cho nhiều như vậy, có thể nói đã kiếm bộn. Cũng không phải đối phương người ngốc nhiều tiền, mà là vật hiếm thì quý, người bình thường không có tích lũy như gia hỏa kia, đột phá Bán Thánh dùng linh thạch thượng phẩm là được, căn bản không cần loại linh dịch này. Không có nhu cầu, tự nhiên không đáng giá.

- Địa Mạch linh dịch ẩn chứa linh khí hùng hậu, sau khi trở về, điều dưỡng tốt thương thế, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, thừa thế xông lên, đột phá ở trong tầm tay!

Cất kỹ không gian giới chỉ, Trương Huyền thản nhiên nói.

- Vâng!

Ngô Hư gật đầu.

Vừa rồi hắn trúng một quyền của Trương Huyền, đến bây giờ còn không có hoàn toàn khôi phục, muốn đột phá, tự nhiên phải điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, ở đây, rõ ràng không thích hợp.

- Đa tạ thầy Trương, hai huynh đệ ta cáo từ!

Đã được như nguyện, hai người cũng không dừng lại, Lộc Thành ôm quyền, hai người nhảy lên, mấy cái thiểm thước liền biến mất.

- Đa tạ ân cứu mạng của thầy Trương!

Thấy hai người rời đi, lúc này đám người Hồ Yêu Yêu mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Trương Huyền tràn đầy sùng bái. Trước đó chỉ biết tên này chức nghiệp phụ tu mạnh mẽ, bây giờ mới biết, so tu vi, phụ tu thật không đáng là gì!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.