Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1727: Một cước đạp phế (1)



Hồng Viễn Học Viện năm nhất tham gia tuyển chọn thi đấu, tổng cộng hai mươi người, Chu Hi này xếp thứ hai mươi, nói cách khác, là... Đếm ngược đệ nhất.

Tứ đại học viện, trong 80 người tham gia tuyển chọn, dựa theo thực lực xếp đặt mà nói, đoán chừng cũng xếp thứ tám mươi...

La Thanh Học Viện đệ nhất danh, cũng bị một đao đánh bay, ngươi đi lên không phải muốn chết sao?

Tất cả mọi người như nhìn kẻ đần nhìn về phía hắn, càng có người che mắt, không đành lòng.

- Dù sao cũng là thua...

Nhẹ nhàng cười cười, Chu Hi không có quá chần chờ, nhảy lên đài cao.

Vừa rồi thời điểm biểu hiện ra hắn liền biết, bằng vào thực lực bây giờ, muốn trở thành Chiến Sư, là hoàn toàn không có hy vọng.

Coi như biết rõ đánh không thắng, Hồng Viễn Học Viện cũng không kinh sợ bao giờ!

- Có ý tứ, thực lực mạnh không dám lên, ngược lại lên một cái yếu... Vậy thì, ta nhìn có thể ở trong tay ta chống được một chiêu hay không!

Trần Trúc liếm liếm bờ môi, trường đao trong tay run lên, Chân Khí kích động, phát ra âm thanh nức nở nghẹn ngào.

- Ta cũng hy vọng có thể kiên trì một chiêu...

Hít sâu một hơi, cổ tay Chu Hi khẽ đảo, một thanh trường mâu xuất hiện ở trong lòng bàn tay, đồng thời nội dung Trương viện trưởng giảng bài, ở trong trí nhớ chậm rãi chảy xuôi.

Vừa rồi Chử Kiện cùng Hứa Đài chiến đấu, nhìn kỹ, hẳn là sử dụng kỹ xảo mà Viện trưởng giảng giải, cùng lắm thì thua, hắn cũng muốn thử xem.

- Bắt đầu đi!

Kèm theo một tiếng la lên, hai mắt Chu Hi mở ra, trường mâu trong tay run lên, mãnh liệt kích xạ về phía trước.

- Viện trưởng đã từng nói qua, các loại binh khí như trường thương, trường mâu, gặp phải binh khí ngắn, muốn phát huy ưu thế của mình, một tấc ngắn một tấc hiểm, đối phương dùng đao, tuy uy lực lớn, nhưng trên chiều dài không đủ, hoàn toàn có thể mượn nhờ điểm ấy, hấp dẫn đối phương, khiến đối phương khinh thường...

Viện trưởng nói, ở trong đầu vang vọng, trường mâu phá không tới, lăng không xuất hiện một đạo ảo ảnh.

- Hừ!

Chứng kiến công kích của hắn, Trần Trúc lạnh lùng cười cười.

Trường đao trong tay nhẹ nhàng vẽ một cái, không khí trước mắt bị đánh ra, một đạo khí mang bén nhọn nghênh đón trường thương.

- Chính là thời điểm này...

Thấy biện pháp ứng đối của đối phương, hoàn toàn giống lúc Trương viện trưởng giảng giải, ánh mắt sáng lên, trường thương trong tay Chu Hi tiếp tục tới trước, cùng thời khắc đó, một cước đá tới dưới háng đối phương.

Đối chiến cần hư thật kết hợp, trường mâu đâm nhanh, thoạt nhìn phát huy ưu thế của binh khí dài, mà trên thực tế, sát chiêu chính thức là chân của hắn.

Viện trưởng chuyên môn giảng giải qua như thế nào nhìn ra nhược điểm lúc chiến đấu của đối phương, trường đao của Trần Trúc này gào thét, toàn bộ lực lượng tập trung ở nửa người trên, nửa người dưới tất nhiên tồn tại hư yếu.

Bành!

Thanh âm bàn chân vào thịt, chỉ thấy đồng tử của Trần Trúc co rụt lại, A! một tiếng, giống như bị chạm điện nhảy dựng lên.

Sau đó... Nằm rạp trên mặt đất, giống như con tôm luộc.

Một cước này của Chu Hi dùng lực lượng quá lớn, hơn nữa, dưới háng đối phương lại vừa lúc là nhược điểm, trực tiếp đá, thiếu chút nữa để đối phương không thể nhân sự*(*mất khả năng của người đàn ông, không thể quan hệ nam nữ).

- Cái này...

Vốn Chu Hi chỉ là ôm thái độ thử một lần chiến đấu, không nghĩ tới một cước đá trúng chỗ hiểm, gãi gãi đầu, cả người có chút ngốc trệ.

Gia hỏa này không phải rất mạnh sao?

Thế nào đơn giản như vậy liền một cước đá phế?

Không chỉ hắn như thế, tất cả mọi người ở dưới lôi đài, đều mắt to trừng đôi mắt nhỏ, vẻ mặt tràn đầy phát điên.

Các ngươi không phải nói gia hỏa này là đếm ngược đệ nhất sao?

Đếm ngược thứ nhất, chỉ dùng hai chiêu liền đánh phế Trần Trúc?

- Cái này, cái này...

Trác Thanh Phong cũng hóa gỗ rồi.

Người khác nhìn không ra chiêu này đáng sợ, thân là người kiêu ngạo trong Chiến Sư, là có thể nhìn ra được.

Chu Hi này, dùng một thương toàn lực, toàn bộ lực lượng của Trần Trúc tập trung đến nửa người trên, sau đó lại xuất kỳ bất ý, một cước đá trúng dưới háng... Thoạt nhìn đơn giản, lại nắm chắc cùng khống chế thời cơ, đạt tới trình độ cực cao mới được.

Coi như là mình bây giờ, áp chế tu vi, muốn ở lần đầu tiên chiến đấu, tìm đến khuyết điểm này, tiến hành lợi dụng, cũng là rất khó.

Hồng Viễn Học Viện, một gia hỏa chỉ đứng hàng thứ hai mươi, làm được dễ dàng biết được... Đến cùng xảy ra chuyện gì?

- Ngươi...

Qua cả buổi, lúc này Trần Trúc mới khôi phục lại, đứng dậy, nhìn về phía Chu Hi, nghiến răng nghiến lợi, sắp phát nổ.

Vốn nghĩ rằng thay bằng hữu hả giận, ai ngờ rơi vào kết cục còn bi thảm hơn bằng hữu...

- Ta cũng không biết thắng thế nào... Có muốn đánh tiếp một trận hay không?

Chu Hi gãi đầu.

Hắn chỉ là dựa theo Viện trưởng giảng giải, kiến thức nửa vời tùy tiện thi triển, rút cuộc là thắng thế nào, cũng không rõ lắm.

Nếu đối phương thật muốn tái chiến, cũng vui ý phụng bồi, vừa vặn thử lại nội dung Viện trưởng truyền thụ.

- Đây là ngươi muốn chết...

Thấy gia hỏa này rõ ràng còn muốn mình ra tay, Trần Trúc cắn răng một cái, toàn thân toác ra gân xanh, gào thét một tiếng, trường đao rời khỏi tay!

Đúng là cấm chiêu vừa rồi đánh bại Trương Thanh Sơn!

Lần này hắn nén giận xuất thủ, uy lực càng lớn, đao mang xé rách bốn phía, bay phất phới, tựa hồ có thể trong nháy mắt xé nát người.

- Thật mạnh...

Trương Thanh Sơn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, lạnh run.

Nếu như vừa rồi ở trên đài, đối phương dùng chiêu này, căn bản là ngăn không được, gây chuyện không tốt đã trọng thương.

Xem ra đối phương còn là hạ thủ lưu tình.

- Quả nhiên là chiêu này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.