Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1753: Chủ nhân, ta rất cứng đấy! (1)



Bất quá, tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng dị linh chân khí trong cơ thể đối phương hùng hậu cường đại, làm cho người ta có cảm giác bành trướng như núi, so với hắn cao minh hơn không biết gấp bao nhiêu lần, ít nhất cũng đạt tới Vương giả trở lên.

Không cần nghĩ cũng biết, thân phận vô cùng cao quý.

- Thế nào, ngay cả ta cũng không biết, người đâu, kéo cái ngu xuẩn này ra ngoài băm vằm cho ta!

Thấy hắn ấp úng, có chút làm không rõ ràng lắm xảy ra chuyện gì, Trương Huyền nhíu mày, hét lớn một tiếng.

- Cái này...

Nghe được hắn hét lớn, lần này không chỉ Dị Linh tộc Thánh Vực nhị trọng kia ngẩn người, chung quanh một vòng Dị Linh tộc, cũng đều hóa gỗ rồi.

Mới mở miệng liền muốn dẫm đội trưởng của chúng ta, ngươi là người nào a?

Cái bệnh viện tâm thần nào chạy đến sao?

- Chẳng lẽ...

Dị Linh tộc Thánh Vực nhị trọng cũng phiền muộn, đang không biết như thế nào cho phải, đột nhiên trong đầu lóe lên linh quang, nghĩ tới một người, biến sắc:

- Chẳng lẽ các hạ là... Kim Diệp Vương?

Trong truyền thuyết, Kim Diệp Vương hiếu chiến, hung tàn, một lời không hợp liền muốn động thủ.

Hắn chưa bao giờ thấy qua vị Vương gia này, chỉ nghe qua tên... Nhưng người trước mắt này, lực lượng trong cơ thể tinh thuần như thế, lại có khí thế như vậy... Mới mở miệng liền giết người, có thể đúng là người này hay không?

- Hừ, coi như ngươi còn có chút nhãn lực!

Hừ lạnh một tiếng, Trương Huyền giơ đầu lâu lên.

- Đội trưởng đội thứ 214 dưới trướng Thanh Diệp Vương… Đông Việt, gặp qua Vương gia!

Nghe hắn xác nhận thân phận, Dị Linh tộc Thánh Vực nhị trọng Đông Việt, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, vội vàng quỳ gối trên mặt đất, đồng thời cũng nghi kị, nhịn không được mở miệng:

- Lần trước Vương gia chúng ta nói, hắn muốn đi qua, để cho chúng ta sớm chuẩn bị, lúc này mới bắt những Danh Sư này, tính toán hiến tế, thu hoạch lực lượng, phá vỡ phong ấn, nghênh đón hắn đến, sao còn không có hiến tế, người đã tới rồi?

Nói không kỳ quái, đó là giả dối.

Bọn hắn lệ thuộc trực tiếp Thanh Diệp Vương quản hạt, cùng Kim Diệp Vương chênh lệch cách xa vạn dặm.

Thanh Diệp Vương tiêu phí trả giá cực lớn, sử dụng phương pháp đặc thù, mới đưa bọn hắn đến nơi đây, vốn nghĩ rằng chờ thời cơ chín muồi, mượn nhờ Danh Sư hiến tế, để đối phương thông qua phong ấn tới chỗ này... Kết quả, chuẩn bị còn chưa chấm dứt, tế tự cũng không có bắt đầu, hắn đã tới rồi!

Kim Diệp Vương cùng Thanh Diệp Vương bọn họ nổi danh, không có cùng xuất hiện quá lớn...

Vương gia của mình không tới, hắn lại tới, xảy ra chuyện gì?

- Thế nào? Hành tung của ta còn cần báo cáo cho ngươi?

Nhướng mày, hai mắt Trương Huyền nheo lại, mang theo sát cơ lạnh lùng, uy nghiêm vô thượng:

- Đồ vật không biết tôn ti cao thấp, có tin hiện tại ta giết ngươi, Thanh Diệp Vương cũng không dám nhiều lời một câu hay không?

- Ta...

Thân thể Đông Việt cứng đờ, mồ hôi lạnh trên đầu trực tiếp xông ra.

Đối phương là huyết mạch Vương tộc, hắn chỉ là binh sĩ bình thường, thực ra tay giết, Thanh Diệp Vương khẳng định sẽ không giúp hắn nói chuyện.

Đây là thân phận, cũng là địa vị!

- Thuộc hạ không dám!

Quỳ rạp xuống đất, đại khí cũng không dám ra ngoài.

Đã sớm nghe nói Kim Diệp Vương không nói quy củ, chuyện gì cũng dám làm, tận mắt thấy... Quả nhiên hung ác.

- Không dám tốt nhất!

Hừ một tiếng, Trương Huyền tựa hồ đối với thái độ của đối phương còn có chút thoả mãn, lúc này mới đi về phía trước một bước, ngón tay chỉ đám người Lục Phong:

- Bọn hắn là chuyện gì xảy ra?

- Chúng ta tính toán bắt đám người kia, dùng để tế tự, bài trừ phong ấn, nghênh đón... Nghênh đón Vương gia đi vào...

Đông Việt vội vàng giải thích.

- Tế tự? Nghênh đón Thanh Diệp Vương?

Trương Huyền nhíu mày.

Tuy không biết rõ mục đích đối phương làm như vậy, nhưng mà thông qua lời nói vẫn có thể phân tích ra một ít.

Xem ra mình tới đúng lúc, một đám binh sĩ liền đáng sợ như vậy, thật muốn có Vương giả Linh tộc tới đây, Hồng Viễn Thành còn không trong nháy mắt biến thành Địa ngục?

Nhìn trên mặt hắn, tựa hồ mang theo vẻ không vui, khóe miệng Đông Việt co lại, lúc này mới phản ứng tới, vội vàng nói:

- Vốn là nghênh đón Thanh Diệp Vương, nếu như Vương gia đã đến, coi như xong, hiện tại ta liền giết bọn người kia...

Có thể ngồi ở trên vị trí này, hắn chẳng những không ngốc, còn là một nhân tinh.

Tuy Thanh Diệp Vương, Kim Diệp Vương không có truyền ra tin tức không hòa thuận, nhưng một cái đến, lại tế tự mang một người khác nữa, không phải muốn chết là làm gì?

Nói xong, nhìn tất cả Dị Linh tộc ở sau lưng khoát tay áo:

- Người tới, giết bọn người kia đi!

- Vâng!

Nghe được phân phó, tất cả Dị Linh tộc đứng dậy, lần nữa nhìn về phía đám người Lục Phong bị vây công, đằng đằng sát khí.

- Chư vị, hôm nay chúng ta khả năng đều phải ở lại chỗ này rồi!

- Đi tới nơi này, không có ý định còn sống đi ra ngoài, lưu lại thì như thế nào? Giết một cái đủ vốn, giết hai cái buôn bán lời!

- Hặc hặc, đến đi! Nếm thử thực lực của gia gia bọn ngươi!

- Cho dù chết, cũng phải kéo mấy cái đệm lưng...

Chứng kiến nhiều Dị Linh tộc như vậy động sát cơ, vây tất cả Danh Sư vào giữa, mọi người đều xiết chặt nắm đấm, cất tiếng cười to, từng cái lộ ra biểu lộ thấy chết không sờn.

Những Danh Sư lục tinh đỉnh phong này, giống như Trương Huyền đoán, trên cơ bản đều là tu vi đạt tới cảnh giới nhất định, không cách nào đột phá, hoặc là tuổi thọ đi tới cuối.

Tiến nhập địa quật, không có ý định sống đi ra ngoài.

Danh Sư, nếu như ở thời điểm cùng Dị Linh Tộc tranh đấu tử vong, không coi ra gì.

Bởi vậy, nghe được đối phương muốn giết bọn hắn, chẳng những không sợ hãi, ngược lại chiến ý dạt dào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.