Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1761: Thật giả Kim Diệp Vương (trung) (1)



- Không có Linh Thú, Thánh Thú?

Thân thể nhoáng một cái, Trương Huyền thiếu chút nữa thổ huyết.

Thật vất vả suy nghĩ cái lý do, cảm thấy có thể lừa dối vượt qua kiểm tra, liền nghe nói như thế, thiếu chút nữa không có khóc tại chỗ.

Dị Linh tộc không có Linh Thú, Thánh Thú?

Vậy có cái đồ chơi gì?

Chúng ta còn có thể vui sướng nói chuyện phiếm sao?

- Đây không phải là trọng yếu!

Trong lòng phiền muộn sắp bạo tạc nổ tung, trên mặt lại không có biểu hiện ra ngoài, Trương Huyền khoát tay áo:

- Ta nói thú sủng, kỳ thật là hậu bối từ nhỏ nuôi lớn, một mực đối đãi như sủng vật, nuôi nhiều năm như vậy, toàn bộ tâm huyết đều gửi ở trên người hắn, không nghĩ tới... lại luôn giả mạo ta, thật sự là nuôi hổ gây họa!

- Ngươi thối lắm!

Kim Diệp Vương cũng nhịn không được nữa.

Con mẹ nó ngươi mới là sủng vật, cả nhà ngươi đều là sủng vật!

Ầm ầm!

Nổi giận gần một tiếng, cổ tay khẽ đảo, một cỗ lực lượng hùng hậu mãnh liệt mà ra, như vật che chắn màn trời, bổ tới Trương Huyền.

Hắn là thật nổi giận.

Vốn tưởng rằng gặp phải gia hỏa giả mạo bản thân này, một khi bản thân ra mặt, khẳng định sợ tới mức chân đều mềm nhũn, không dám nhiều lời nửa câu, ai ngờ... Cái đồ chơi này, còn càng nói càng hưng phấn, trực tiếp coi hắn trở thành nhi tử...

Gặp qua không biết xấu hổ, chưa thấy qua không biết xấu hổ như vậy!

Ngụy trang người khác, ngụy trang lớn gan như vậy, thật sự là phách tuyệt cổ kim.

Hí...iiiiii á!

Chân khí như kiếm, một chiêu đánh xuống, không khí bốn phía lập tức vỡ ra, tựa như màn sân khấu bị cắt mở.

- Thật mạnh...

- Xong...

Tất cả Danh Sư lục tinh ở sau lưng Trương Huyền, chứng kiến một chiêu này, tất cả đều sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Lúc trước bọn hắn đối với thực lực của mình, còn cảm thấy có lòng tin, so với những Dị Linh tộc này không chút nào kém, chứng kiến thế mới biết, chênh lệch không phải lớn bình thường.

Hoàn toàn không thể sánh bằng.

Có thể đoán được, một chiêu này một khi rơi xuống, nhất định sẽ ngay tại chỗ tử vong, Thần Tiên cũng cứu không được.

- Chó cắn chó, đáng đời!

- Giết gia hỏa này...

Hai vị Danh Sư khẽ nói.

Dị Linh tộc tranh đấu, bọn hắn vui thanh nhàn, đánh càng lợi hại càng tốt, tốt nhất tất cả đều chết.

- Dám động thủ với bổn vương, gan chó thật lớn!

Không có nghĩ tới tên này nói không lại, trực tiếp xuất thủ, Trương Huyền nhíu mày, cũng không tránh né, ngón tay nâng lên, chỉ điểm một chút.

Vù vù!

Ngón tay này của hắn, tốc độ cũng không nhanh, lực lượng thoạt nhìn cũng không tính rất mạnh, rồi lại trong nháy mắt, tản mát ra sát lục chi khí làm lòng người kinh hãi, tựa như một Vương giả cường đại, đột nhiên mà ra, làm cho người ta có cảm giác huyết mạch nghiền ép.

- Chân khí thật tinh thuần...

Đồng tử của Thanh Diệp Vương co rụt lại.

Thân là Dị Linh Tộc, có thể rõ ràng cảm nhận được chân khí của đối phương cường đại.

Tuy trên lực lượng có khả năng không bằng Kim Diệp Vương xuất thủ trước, nhưng chân khí tinh thuần, lại có thể cao minh hơn hắn.

Nói cách khác, thân phận Vương tộc của đối phương, là không thể thật hơn, còn cao hơn hắn!

- Coi như hắn không phải Kim Diệp Vương, cũng nhất định là Vương giả lợi hại nào đó...

Trong lòng khẽ động.

Dị Linh Tộc lấy độ tinh thuần của sát lục chân khí định đẳng cấp, độ chân khí tinh khiết của gia hỏa này vượt xa hắn, nói rõ thân phận, tuyệt đối đạt đến Vương giả, coi như không phải Kim Diệp Vương, địa vị cũng sẽ không kém hắn.

Thân phận như thế, vì sao đi giả mạo người khác?

Vù vù!

Trong lòng đang suy nghĩ lung tung, ngón tay của đối phương cùng công kích của Kim Diệp Vương va chạm, đầu ngón tay của người phía trước lóe lên hào quang, tạo thành một bình chướng.

Cái bình chướng này, tựa hồ là rất nhiều ý niệm hình thành, không thể phá vỡ, trong nháy mắt ngăn công kích ở bên ngoài, ngay sau đó, ngón tay cùng khí mang đụng chung một chỗ, nhẹ nhàng búng một cái.

Bành!

Lực lượng tuôn ra, sắc mặt Kim Diệp Vương đỏ bừng, kìm lòng không được lui về phía sau mấy bước.

Hai bên va chạm, công kích trước tiên, bị đối phương đơn giản phá vỡ không nói, lực lượng phản xung còn khiến hắn khí huyết sôi trào... thực lực của đối phương, lại còn cường đại hơn hắn!

Cái quái thai này từ đâu xuất hiện?

- Nguy hiểm thật!

Không giống đối phương khiếp sợ, Trương Huyền âm thầm thở dài một hơi.

Hiện tại hắn chỉ có thực lực Bán Thánh, Mà đối phương là Thánh Vực tứ trọng, cả hai chênh lệch cách xa vạn dặm, căn bản không thể so sánh.

Dưới tình thế cấp bách, liền mượn lực lượng của Viện Trưởng Lệnh.

Viện Trưởng Lệnh có ý niệm của vô số thầy trò Học Viện hội tụ thành, có thể hình thành phòng ngự tuyệt đối, coi như đối phương là Thánh Vực tứ trọng, muốn phá vỡ cũng rất khó.

Chặn công kích, sau đó mượn nhờ xương ngón tay của Ngoan Nhân phản kích.

Ngoan Nhân cách khôi phục đỉnh phong, còn có một khoảng cách rất lớn, nhưng đơn thể công kích, Thánh Vực tứ trọng vẫn có thể đối kháng, chỉ bất quá kiên trì một hai chiêu coi như rất giỏi, nhiều hơn sẽ lòi đuôi.

- Ta một mực niệm tình cũ, không muốn ra tay giết ngươi, chẳng lẽ ngươi còn muốn giết chủ?

Đánh lui đối phương, Trương Huyền nhướng mày, lớn tiếng quát lớn.

Tiếp tục chiến đấu, nhất định là thua, trước hù dọa ở đối phương rồi hãy nói!

- Ngươi rút cuộc là người nào?

Đối chiến một chiêu, biết rõ thực lực của đối phương, so với hắn không yếu chút nào, thực đánh nhau, ai thắng ai thua còn chưa biết được, Kim Diệp Vương không động thủ nữa, mở miệng hỏi.

- Vừa rồi ta đã nói, ta là Kim Diệp Vương!

Hừ một tiếng, Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Thanh Diệp Vương:

- Chúng ta tranh luận như thế này, đoán chừng ngươi cũng không tin, vẫn là ngươi làm ra bình luận đi!

- Ta?

Thanh Diệp Vương sửng sốt.

Vừa rồi nói xong, ngươi là giả dối, bên người là thật... Còn để cho ta bình luận? Bình luận thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.