Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1762: Thật giả Kim Diệp Vương (trung) (2)



- Đúng vậy, Kim Diệp Vương chính thức, có lẽ đối với thiếu sót cùng lỗ thủng trên việc tu luyện của mình, biết rất rõ ràng a?

Trương Huyền nói.

- Cái này... phải!

Thanh Diệp Vương gật đầu.

Tu luyện giả thiếu sót cùng lỗ thủng, là bí mật lớn nhất, chưa bao giờ tiết ra ngoài, nếu như đối phương có thể biết rõ ràng, vô cùng có khả năng nói là thật.

Chỉ là, hắn là ngoại nhân, đối với thiếu sót của Kim Diệp Vương cũng không biết, làm sao phán đoán chính xác hay không?

- Rất đơn giản, ta có thể cùng gia hỏa này, đồng thời nói ra khuyết điểm của mình, sau đó ngươi tới bình phán, người nào nói càng nhiều càng chính xác, người đó là chính thức Kim Diệp Vương!

Tựa hồ nhìn ra ý nghĩ của hắn, Trương Huyền nói.

- Nói ra?

Thanh Diệp Vương chần chừ một chút, nhìn về phía Kim Diệp Vương cách đó không xa:

- Ân huynh...

- Đừng nghe hắn nói bậy, Đại Chân Nguyệt Công của ta, tu luyện đến cực hạn, căn bản không có thiếu sót!

Kim Diệp Vương khẽ nói.

- Có thiếu sót hay không? Chỉ có mình biết rõ, lúc đầu ta cùng ngươi nói mấy lần vấn đề tu luyện, nhưng mà nguyên nhân căn bản nhất không có giảng tinh tế, ngươi không biết, cũng là rất bình thường! Nếu như không dám so, vậy nói rõ là giả, còn muốn làm phiền Thanh Diệp Vương bắt lấy hắn...

Trương Huyền khoát tay áo.

- Ta là giả?

Khuôn mặt Kim Diệp Vương trầm xuống:

- Ngươi thối lắm!

- Không phải giả, so một chút lại có làm sao? Chẳng lẽ ngươi còn cảm thấy, người giả mạo, có thể biết rõ còn nhiều hơn bản thân mình?

Trương Huyền nhấc mí mắt.

- Cái này...

Kim Diệp Vương chần chờ.

Đổi lại những người khác, khẳng định đã sớm xuất thủ, giết chết ngay tại chỗ, nhưng vừa rồi thử một chiêu, lực lượng của đối phương hung mãnh, coi như hắn dùng toàn lực, cũng không nhất định là đối thủ.

Thậm chí gây chuyện không tốt, thất bại còn là bản thân.

Hiện tại quan trọng nhất là, biết rõ thân phận của đối phương, rút cuộc là người nào, vì sao phải giả mạo bản thân.

- Tốt, so liền so! Nếu như thua, ngươi liền ngoan ngoãn nói ra thân phận của mình...

Không dừng lại bao lâu, Kim Diệp Vương nói.

Hắn tu luyện công pháp, cùng bản thân thiếu sót, là bí mật trong bí mật, chưa bao giờ cùng bất luận kẻ nào nói qua, đối phương giả mạo, không tin có thể lý giải càng sâu hơn hắn.

- Đây là tự nhiên, bắt đầu đi, ngươi, ta tất cả truyền âm cho Thanh Diệp Vương... Ngươi có thể bắt đầu trước!

Cười cười, Trương Huyền khoát tay.

Nói cái khác dễ dàng lộ ra chân tướng, nói khuyết điểm, hắn là tổ tông!

Bản thân đối phương khả năng cũng không biết được nhiều bằng hắn.

- Tốt!

Kim Diệp Vương hừ một tiếng, truyền âm qua:

- Gia hỏa này có chút cổ quái, trên việc tu luyện của ta là có chút thiếu sót, nhưng không nhiều lắm, ta nói một ít cho ngươi nghe, ngươi nghe hắn có thể nói cái gì, một lát nữa, truyền âm cho ta...

Dặn dò một câu, lúc này Kim Diệp Vương mới nói ra mấy chỗ thiếu sót trên việc tu luyện của bản thân.

Chỉ cần là tu luyện, liền không khả năng không có thiếu sót.

Hắn nói mấy loại, là lỗ thủng bình thường trên công pháp, coi như cho người khác biết được, cũng không có gì.

Dù sao, khuyết điểm là chỗ mệnh môn của mình, tuyệt đối không thể để cho ngoại nhân biết được.

Sở dĩ đáp ứng đối phương, chỉ là muốn biết rõ đối phương có thể nói cái gì, nếu quả thật đối với khuyết điểm của mình rõ như lòng bàn tay mà nói, thì quá đáng sợ!

- Ân!

Nghe hắn nói xong thiếu sót, Thanh Diệp Vương nhẹ gật đầu, nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa:

- Đến lượt ngươi rồi!

- Tốt!

Tuy không biết nội dung hai người truyền âm, nhưng từ nét mặt của bọn hắn, có thể thấy được chuyện ẩn ở bên trong, Trương Huyền cười cười, cũng không bóc trần, mà mở miệng truyền âm.

- Ta tu luyện công pháp là Đại Chân Nguyệt Công, bộ công pháp này, đã đắm chìm một nghìn bảy trăm ba mươi mốt năm, trước mắt tu luyện đến đệ tứ trọng, thiếu sót tổng cộng bảy chỗ...

- Thứ nhất, bộ công pháp này, sát lục chi khí mạnh, làm cho người ta dễ sinh ra sát lục chi tâm, vì vậy, tính tình của ta tương đối bạo ngược, tùy thời có thể giết người...

- Thứ hai...

- Thứ ba...

...

Thanh âm của Trương Huyền hờ hững, rất nhanh nói thiếu sót mình biết rõ một lần.

Hắn nói thiếu sót, tuy kỹ càng, lại giống như đối phương, không tổn thương căn bản.

Nói cách khác, coi như là cho Thanh Diệp Vương biết được, cũng không cách nào tìm được phương pháp phá giải, sinh ra công kích.

Hắn nói kỹ càng, Thanh Diệp Vương ở đối diện lại mở to hai mắt nhìn, trong mắt tràn đầy kinh hãi, khó mà tin được.

Gia hỏa kia nói những thứ này, cùng Kim Diệp Vương nói không sai chút nào không nói, thậm chí càng thêm kỹ càng, thậm chí ngay cả một ít chi tiết tu luyện cũng nói ra, cẩn thận cân nhắc mà nói, không sai chút nào.

- Chẳng lẽ gia hỏa này, thật là Kim Diệp Vương?

Trong lòng có chút chần chờ.

Nếu như không phải Kim Diệp Vương, làm thế nào biết kỹ càng như vậy?

Dù sao tu luyện là sự tình của mình, hảo hữu chí giao, thậm chí đạo lữ, cũng có rất nhiều sự tình không thể nói tỉ mỉ... mà người trước mắt, lại thuộc như lòng bàn tay, muốn nói không phải bản thân, hắn cũng có chút hoài nghi.

- Tốt rồi, ta nói đúng là những thứ này... Hai người chúng ta nói ngươi cũng nghe được, ai đúng ai sai, chắc hẳn có thể đoán được!

Nói xong, Trương Huyền cười nhạt một tiếng.

- Cái này...

Thanh Diệp Vương chần chừ một chút, nhịn không được nhìn sang Kim Diệp Vương, đã thấy hắn có chút nôn nóng truyền âm.

- Tên kia nói mấy thứ gì đó?

- Hắn nói...

Thanh Diệp Vương dừng lại một chút, thuật lại lời Trương Huyền nói một lần.

Nghe xong những lời này, sắc mặt Kim Diệp Vương trắng bệch, thân thể không tự chủ được cứng ngắc, nhịn không được nhìn lại, như gặp quỷ rồi:

- Ngươi rút cuộc là người nào? Tại sao lại đối với chuyện của ta biết rõ nhiều như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.