Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1841: Tử Diệp Vương thần phục (1)



Thời gian không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, cũng không có lưu cho hắn quá nhiều thời gian phiền muộn, rất nhiều Khôi Lỗi nghe được mệnh lệnh, gào thét lên vọt lên.

Đổi lại lúc trước, đối diện với mấy Khôi Lỗi Thánh Vực tam trọng này, Tử Diệp Vương còn có thể ngăn cản một chút, hiện tại thân trúng kịch độc, căn bản ngăn cản không nổi, không lâu sau, vẻ mặt liền tràn đầy dấu chân, đầu sưng giống như dưa hấu, bình tĩnh nằm trên mặt đất, hít vào nhiều thở ra ít, tùy thời có thể ngủm.

Bưng rượu ngon, Trương Huyền đi vào trước mặt, nhìn chằm chằm tên trước mắt, mang theo ưu nhã:

- Làm thú sủng của ta, có thể tha chết cho ngươi!

Có kinh nghiệm của mấy Vương giả trước đến xem, làm cho đối phương hàng phục khả năng không lớn, nhưng mà cũng có thể thử một chút. Vạn nhất thành công, có một Thánh Vực tứ trọng Dị Linh tộc làm hạ nhân, năng lực bảo vệ tính mạng nhất định tăng nhiều.

Đến lúc đó cũng có thể hiểu rõ thêm bí mật của đối phương, biết rõ vì sao bọn hắn phái ra nhiều Vương giả như vậy, lại vì sao nhất định muốn tìm kiếm được vị trí Độc Điện.

- Ngươi... Nằm mơ!

Nghe được yêu cầu này, Tử Diệp Vương tức giận nghiến răng nghiến lợi, sắp bạo tạc nổ tung.

Hắn đường đường Vương giả, đối phương lại muốn mình làm thú sủng... Quả thực không thể nhẫn nhịn!

- Vậy được rồi!

Trương Huyền dặn dò một tiếng:

- Hung hăng đánh cho ta!

Đối với Dị Linh tộc, hắn không có bất kỳ hảo cảm, càng không có chút đồng tình, nếu như không thể dùng, giết là được.

Bành bành bành bành!

Rất nhiều Khôi Lỗi đi lên lại là một hồi quyền đấm cước đá, không dùng bao nhiêu thời gian, khuôn mặt của Tử Diệp Vương liền trắng bệch, ngay cả khí lực nói cũng không có.

Lần này Trương Huyền hấp thụ giáo huấn lúc trước, sớm phong ấn huyệt vị của đối phương, để cho Nguyên Thần không cách nào thoát ly, bởi như vậy, sẽ không tạo thành bất cứ uy hiếp gì.

Lại đánh một lát, thấy Tử Diệp Vương tùy thời có thể tử vong, lúc này Trương Huyền mới sai đám khôi lỗi dừng tay, bàn giao một câu:

- Ngoan Nhân, giao gia hỏa này cho ngươi, nhất định phải thẩm vấn rõ ràng mục đích bọn hắn tìm kiếm Độc Điện...

Nếu như Ngoan Nhân có phương pháp chỉnh đốn bọn hắn, mình liền chẳng muốn lại đi sưu hồn, dù sao thực lực của đối phương vượt qua bản thân quá nhiều, cưỡng ép sưu hồn mà nói, đối với Vu Hồn cũng có tổn thương thật lớn.

- Yên tâm đi, Thiếu chủ!

Thanh âm của Ngoan Nhân vang lên, ngay sau đó một ngón tay đột ngột xuất hiện, thẳng tắp điểm tới trước mắt Tử Diệp Vương.

- Đây là... khí tức của Linh tộc Hoàng giả?

Cảm nhận được lực lượng trên xương ngón tay, trước mắt Tử Diệp Vương choáng váng.

Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được xương ngón tay này đáng sợ, tuyệt đối đạt đến Hoàng giả.

Đường đường Hoàng giả, lại có thể nhận gia hỏa này làm Thiếu chủ?

- Đừng giết ta, ta... Nguyện ý nhận ngươi làm chủ nhân...

Biết rõ một khi rơi xuống trong tay vị Hoàng giả này, không chết cũng kém không nhiều lắm, Tử Diệp Vương vội vàng cắn răng nói.

Tuy nhận nhân loại làm chủ, bị trong tộc biết được, tất nhiên chết không có chỗ chôn, nhưng hiện tại đã không có lựa chọn khác.

Không đáp ứng, nhất định sẽ giống như Kim, Thanh, Thủy ba đại Vương giả, bị chém giết, Nguyên Thần cũng không hết đào thoát.

Nhận chủ mà nói, có lẽ còn có có thể sống sót.

- Nhận ta làm chủ?

Trương Huyền sững sờ, vốn không có ôm hy vọng rất lớn, không nghĩ tới đối phương lại có thể đồng ý, nhẹ nhàng cười cười, gật đầu:

- Hiến tế Linh Hồn đi!

Muốn triệt để khống chế đối phương, chỉ có nắm giữ Linh Hồn của đối phương ở trong tay mình.

- Vâng!

Vẻ mặt Tử Diệp Vương tràn đầy đắng chát, bất quá, thân là Vương giả Dị Linh Tộc, gặp qua sóng to gió lớn, nếu như làm ra quyết định, không có quá nhiều do dự, tinh thần khẽ động, Nguyên Thần trong cơ thể phân liệt ra một phần, từ mi tâm bay ra ngoài.

Vu Hồn của Trương Huyền thò ra, để Nguyên Thần vào trong đầu.

Trong nháy mắt, tư duy thậm chí ý tưởng của đối phương rõ ràng có thể thấy được, chỉ cần có bất luận phản kháng gì, có thể đơn giản chém giết.

- Vu Hồn thật cường đại, chẳng lẽ chủ nhân không phải Độc Sư, mà là Vu Hồn Sư?

Trương Huyền cảm nhận được tư duy của đối phương, Nguyên Thần của Tử Diệp Vương cũng đã nhận ra Vu Hồn của hắn cường đại.

Tòng Thánh liền có hồn phách cường đại như thế, ngoại trừ Vu Hồn Sư, như thế nào cũng nói không thông.

Chỉ là... Vu Hồn Sư không phải sớm đã diệt sạch sao? Vị chủ nhân này như thế nào nhận được truyền thừa, hơn nữa tu luyện hồn phách đáng sợ như thế?

Mấu chốt nhất là, hắn không phải Độc Sư sao? Chẳng lẽ Độc Sư cùng Vu Hồn Sư có thể đồng thời kiêm tu?

- Chủ nhân, hiện tại ta đã triệt để thần phục, có thể giải kịch độc trong cơ thể ta hay không?

Trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng biết bây giờ không phải thời điểm hỏi thăm, trên mặt lộ ra dáng tươi cười đắng chát, Tử Diệp Vương quỳ gối trên mặt đất nói.

Vừa rồi hắn cẩn thận nghiên cứu thoáng một phát, chưa bao giờ thấy qua kịch độc trong cơ thể, trên thân mang những giải dược kia, chỉ sợ không có một cái nào có thể sử dụng.

- Nếu như thần phục ta, độc tự nhiên không chỉ là độc!

Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhướng mày.

Ầm ầm!

Tử Diệp Vương lập tức cảm thấy kịch độc lần nữa sôi trào lên, biến sắc, đang muốn cầu xin tha thứ, lại phát hiện thương thế trên người, ở dưới kịch độc thoải mái, mắt thường có thể thấy được khôi phục.

- Cái này, cái này...

Cả người Tử Diệp Vương hóa đá rồi.

Vừa rồi kịch độc ngay cả hắn cũng không thể chống lại, lại có thể nháy mắt biến thành Thánh dược chữa thương vô thượng.

Nhất niệm thành độc, nhất niệm thành thuốc, chẳng lẽ đối phương là một vị Độc Sư vượt qua thất tinh? Thực muốn như thế, thì thật là đáng sợ!

Loại Độc Sư cấp bậc này một khi tiến nhập chiến trường ngoại vực, toàn bộ Thanh Điền nhất mạch sẽ bị độc giết, một cái cũng đừng nghĩ sống.

Trong quá trình khiếp sợ, mặc dù thương thế của thân thể không có hoàn toàn khôi phục, cũng đã không ảnh hưởng hành tẩu.

Chứng kiến khôi phục nhanh như vậy, lúc này Tử Diệp Vương mới chân tâm bái phục, quỳ rạp xuống đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.