Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1869: Bạch độc sư tới chơi (1)



Đi vào Tàng Thư Điện, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.

Không phải hắn muốn giả mạo Tổ Sư khai phái của Độc Điện, mà là tình huống lúc đó, thật sự không có những biện pháp khác.

Không nói như vậy, Hứa Trưởng lão vô cùng có khả năng tự sát thân vong, cùng Độc Điện cũng không đội trời chung, không còn chỗ trống quay lại, như vậy mặc dù có chút kéo đại kỳ, nhưng dù sao cũng giải quyết toàn bộ vấn đề, còn không chậm trễ đọc sách, một mũi tên trúng hai con chim nha.

Đương nhiên, có thể ngụy trang thành công, là may mắn mà có Ngoan Nhân.

Mượn khuy áo ngụy trang của Tử Diệp Vương, che lấp khí tức sát lục trong cơ thể, lúc này mới thành công tản mát ra khí tức của cường giả nhân loại, để cho đám người Nhược Thanh Viễn không dám hoài nghi.

Nếu không một khi khí tức của Ngoan Nhân phóng thích, có ngốc cũng biết là Dị Linh tộc, đừng nói chấn nhiếp, khả năng nói cũng nói không được, đã bị vạch trần.

Bất quá, hiệu quả của khuy áo ngụy trang kém xa sách Khổng Sư lưu lại, giấu giếm Độc Sư còn được, Danh Sư mà nói, liền không dễ dàng như vậy rồi.

- Không biết có thể giấu giếm bao lâu, vẫn là trước đọc sách đi!

Tuy trong thời gian ngắn hù dọa đối phương, nhưng mà rất nhiều chuyện là chịu không được cân nhắc, vì kế hoạch hôm nay, phải mau chóng đọc sách, chỉ cần có thể tìm được phương pháp giải quyết Ngụy Như Yên, có thể trực tiếp rời đi, không cần phải cùng đối phương quần nhau.

Nghĩ vậy, không có quá nhiều chần chờ, bước nhanh đi lên tầng thứ tư.

Thư tịch tầng này, rõ ràng so với ba tầng trước muốn ít hơn rất nhiều, bất quá lại càng cao hơn, lưu lại những sách này, cơ bản đều đạt đến tứ tinh, ngũ tinh đỉnh phong, thậm chí cao hơn.

Dọc theo từng giá sách quét tới, thư tịch khắc sâu vào trong đầu, biến thành kiến thức thuộc về mình, kèm theo nhìn càng ngày càng nhiều, lý giải đối với chức nghiệp Độc Sư cũng càng ngày càng sâu khắc.

Chưa tới một canh giờ, liền xem hết tầng này, tiếp tục đi tới tầng thứ năm.

Thư tịch nơi đây chỉ mở ra nhằm vào Độc Sư ngũ tinh, số lượng tinh giản không ít, hao tốn không đến nửa canh giờ, toàn bộ liền ghi chép sạch sẽ.

- Còn không có?

Xem hết năm tầng thư tịch, như trước không có quá nhiều tin tức về Tiên Thiên Độc Thể, Trương Huyền nhịn không được có chút lo lắng.

Tàng Thư Điện này, chỉ có bảy tầng, nội dung đã vượt qua hơn nửa, lại không có chút đầu mối nào, chẳng lẽ phương pháp giải quyết Tiên Thiên Độc Thể, ngay cả nơi đây cũng không có?

Thật muốn như vậy, liền nguy rồi!

Tình huống của Ngụy Như Yên, tuy còn không có triệt để chuyển biến xấu, nhưng cũng không có khả năng kiên trì đến lúc tìm kiếm được Độc Điện cấp bậc cao hơn.

- Xem hết hai tầng cuối cùng, lại làm tiếp quyết định đi...

Biết rõ lo lắng cũng không có tác dụng, vuốt vuốt mi tâm, Trương Huyền tiếp tục đi lên.

Tầng thư tịch này, chỉ có không đến một vạn quyển, dọc theo giá sách chậm rãi đi về phía trước, đọc không sai biệt lắm, muốn đi tầng cuối cùng quan sát, chợt nghe cửa phòng két… mở ra, một bóng người đi vào.

Là một lão giả khoảng 60 tuổi, chòm râu trắng như tuyết, ánh mắt sáng ngời, quần áo rất bình thường, cũng không đeo huy chương Độc Sư, nhìn không ra đẳng cấp cụ thể.

Lắc đầu, cũng không thèm để ý, đang định đi tới, trong đầu truyền đến thanh âm của Ngoan Nhân.

- Chủ nhân, thực lực người này cao hơn Nhược Thanh Viễn, chỉ sợ đã đạt đến Thánh Vực tứ trọng...

- Thánh Vực tứ trọng, Độc Sư thất tinh?

Trương Huyền sững sờ.

Thực lực mạnh nhất của Hồng Viễn Độc Điện không phải Nhược Thanh Viễn Điện chủ sao? Cũng chỉ có tam trọng đỉnh phong mà thôi, như thế nào đột nhiên toát ra một vị tứ trọng?

Loại thực lực này, coi như là so với Tử Diệp Vương, cũng không kém chút nào.

- Vâng, tuy hắn che giấu vô cùng tốt, nhưng mà không thể gạt được ta!

Ngoan Nhân lặng lẽ truyền âm.

Cắn nuốt Nguyên Thần của Thủy Diệp Vương, thực lực của hắn lần nữa khôi phục một ít, lúc này quan sát, coi như lão giả ở cách đó không xa cũng không phát hiện.

- Cường giả Thánh Vực tứ trọng lặng yên không một tiếng động tới đây, muốn làm gì?

Nhíu mày, Trương Huyền cảnh giác.

Đang muốn ném Tử Diệp Vương cùng với rất nhiều Khôi Lỗi ra, tiên hạ thủ vi cường, bắt đối phương lại nói, nhưng nghĩ đến cái gì, ngừng lại.

Cường giả cấp bậc cao như vậy, xuất hiện ở nơi đây, khẳng định không phải là vì đọc sách, càng không có khả năng đi dạo, nhất định là tìm đến mình.

Không có trực tiếp xuất thủ, mà đẩy cửa tiến đến, đoán chừng không phải đến tìm phiền toái, mà là sinh ra hoài nghi, muốn thăm dò!

Chỉ thăm dò không động thủ, thì không cần phải để cho Tử Diệp Vương đi ra, nếu không, động tĩnh quá lớn, lúc trước ngụy trang không có chút tác dụng nào không nói, làm hư thư tịch tầng thứ bảy, chậm trễ sự tình sẽ chỉ càng nhiều.

- Cường giả Thánh Vực tứ trọng, có được Nguyên Thần, không có dễ lừa gạt như lúc trước rồi...

Có thể không động thủ tốt nhất, nhưng muốn lừa gạt loại cường giả này, khẳng định càng khó khăn hơn trước.

Nói mình là Tiên Thiên độc hồn thể, chỉ cần độc không chết, đám người Nhược Thanh Viễn không dám hoài nghi, nhưng đối với cường giả Nguyên Thần mà nói, chiêu này tác dụng không lớn.

Có được Nguyên Thần, hoàn toàn có thể kiểm tra đo lường hồn phách... Hắn là cùng Linh Hồn của Ngụy Như Yên giao hòa mới có loại năng lực này, không phải độc hồn thể chính thức, kiểm tra mà nói, rất dễ dàng bị phát hiện lỗ thủng.

Trừ khi... Làm cho đối phương không dùng Nguyên Thần dò xét!

Nên làm cái gì bây giờ?

...

Hắn đang suy tư, lão giả kia cũng dùng ánh mắt tập trung dò xét hắn.

Tên trước mắt, thực lực chân thật hoàn toàn chính xác chỉ là Tòng Thánh, nhìn không ra đặc thù, bộ dáng bình thường, thậm chí còn có chút hèn mọn bỉ ổi.

Thật không biết vì sao đám người Nhược Thanh Viễn dễ tin như vậy, nhận định trong cơ thể hắn có được hồn phách Tổ Sư khai phái.

Đang muốn nói chuyện, hỏi thăm thoáng một phát, chỉ thấy gia hỏa cách đó không xa, mãnh liệt chạy về phía trước, đụng tới một loạt giá sách.

- Ân!

Nhướng mày.

Chẳng lẽ nhìn ra hắn đặc thù, sợ tới mức muốn chạy trốn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.