Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1962: Tiếp tục lừa dối (2)



Rời khỏi nhục thân, Nguyên Thần có thể sống, nhưng nhục thân hẳn phải chết.

Một khi Nguyên Thần tán loạn, liền tương đương với hồn phi phách tán, Thần Tiên khó cứu được.

Sở dĩ Thạch Diệp Vương có thể xếp hạng thứ tư trong Thượng Ngũ Vương, là vì nhục thân mạnh mẽ, phòng ngự vô địch, Nguyên Thần liền hơi yếu chút, muốn liều mạng với Ngọc Diệp Vương, nhưng cuối cùng bị chém giết.

Bất quá cục diện lúc đó, không dùng Nguyên Thần cũng không được, nhục thân bị nguyên thần của đối phương chặt đứt cánh tay, thương thế quá nặng, không sử dụng bí pháp xuất khiếu mà nói, cũng sẽ bị giết chết.

Chỉ bất quá thời gian sớm hay muộn mà thôi.

- Đến phiên ngươi...

Chém giết Thạch Diệp Vương xong, Ngọc Diệp Vương nhớ tới nhục thân bị đốt thành tro bụi, tức giận sắp bạo tạc nổ tung, gào thét một tiếng, lao đến Trương Huyền.

- Ngươi giết ta, ta sẽ giết... Vị Thiên Nhận Danh Sư này! Chỉ cần hắn còn sống, bằng vào vô số ban thưởng trong tộc, giúp ngươi đoạt xá nhục thân, khôi phục thực lực cũng không khó...

Trương Huyền vội vàng nắm Phùng Huân lên, ngăn cản ở trước mặt mình.

Hiện tại chỉ hy vọng đối phương có thể sợ ném chuột vỡ bình.

Hàm răng cắn khanh khách rung động, Ngọc Diệp Vương hận không thể lột da gia hỏa này, nhưng đối phương nói không sai, nếu như Thiên Nhận Danh Sư kia thật chết rồi... Bọn hắn tranh đấu nửa ngày, đều thành không công lãng phí khí lực, một chút chỗ tốt cũng không có.

- Ngươi cảm thấy ta còn sẽ tin tưởng ngươi?

Thật vất vả dẹp loạn lửa giận, Ngọc Diệp Vương lạnh lùng nhìn qua, như nhìn một người chết.

Nếu không phải gia hỏa này, hắn làm sao sẽ chiến đấu với Thạch Diệp Vương, rơi xuống kết cục thê thảm như thế, dù sao từ giờ trở đi, gia hỏa này nói, hắn đều sẽ không tin tưởng, thậm chí... Dấu chấm câu cũng không tin!

- Ngươi có tin hay không không sao, nhưng mà một khi gia hỏa này chết, ngươi không được cái gì chính là sự thật...

Nắm cổ Phùng Huân, Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua.

- Hắn chết ta sẽ không được cái gì, nhưng nhục thân của ta không còn, hiện tại cũng sống không được bao lâu, dù sao cũng chết, còn không bằng kéo ngươi đệm lưng...

Ngọc Diệp Vương quát.

Nếu như hắn đạt đến Thánh Vực ngũ trọng Xuất Khiếu Cảnh, Nguyên Thần tự động rời đi nhục thân, có lẽ còn có thể sống sót, nhưng dùng bí pháp nhảy ra, Nguyên Thần bị tổn thương thật lớn, không nhanh chóng tìm được thân thể đi vào, dùng không được bao lâu sẽ tử vong.

Giống như thai nhi, mười tháng hoài thai, tự động sinh ra là khỏe mạnh nhất, còn chưa tới thời gian, liền cưỡng ép mổ bụng, vô luận là lớn hay nhỏ, đều có tổn thương thật lớn.

Nguyên Thần cũng như thế.

Nửa bước Xuất Khiếu Cảnh, Nguyên Thần huyệt đã mở, như trước không cách nào ly thể, không phải là làm không được, mà là Nguyên Thần còn chưa đủ cường đại.

Cưỡng ép nhảy ra, nhục thân bị hủy, không nhanh chóng tìm được thân thể bồi dưỡng, coi như Nguyên Thần không kém, cũng sẽ bị ăn mòn dần dần cho đến chết, điểm ấy có chút giống như Vu Hồn.

Chỉ là thời gian Vu Hồn tồn tại ngắn hơn mà thôi.

- Đừng có gấp, ai nói ngươi không còn thân thể không thể sống? Đây không phải có nhục thân của Thạch Diệp Vương sao? Ngươi có thể tiến nhập trong cơ thể hắn a!

Trương Huyền cười nói.

- Ngươi...

Ánh mắt Ngọc Diệp Vương lạnh lùng như băng:

- Thạch Diệp Vương tu luyện công pháp không giống ta, ta cưỡng ép tiến nhập, coi như có thể kéo dài hơi tàn, cũng sẽ mỗi ngày bị tra tấn, khổ không thể tả...

- Cái này...

Trương Huyền mở trừng hai mắt, nâng cằm:

- Như vậy có chút khó khăn rồi...

Mặc dù đối với Nguyên Thần hiểu rõ không nhiều lắm, nhưng hắn nhận được Vu Hồn truyền thừa, biết rõ đối phương nói không sai.

Tiến nhập trong cơ thể Thạch Diệp Vương, hoàn toàn chính xác có thể tạm thời sống sót, nhưng bởi vì thể chất bất đồng, công pháp bất đồng, thực lực tất nhiên hao tổn lớn, sống sót cũng là một loại dày vò.

- Đúng rồi!

Dừng lại không lâu, Trương Huyền đột nhiên vỗ trán, như nhớ ra cái gì đó:

- Ta nhớ ra rồi, ta chuyên môn luyện chế Khôi Lỗi, công pháp chắc chắn sẽ không khắc chế ngươi, không bằng... Ngươi trước tiến vào đó tu dưỡng, chờ mang Thiên Nhận Danh Sư về trong tộc, nhận được ban thưởng, để Nguyên Thần của ngươi tăng cường... Có nhục thân hay không, cũng không coi vào đâu nữa rồi!

- Khôi Lỗi?

Ngọc Diệp Vương nhíu mày.

- Không sai...

Trương Huyền nhẹ gật đầu, cổ tay khẽ đảo, một Khôi Lỗi Dị Linh tộc cao lớn xuất hiện ở trước mắt.

Đúng là một cái từ trong địa cung mang ra, trải qua điều chỉnh kết cấu đã có được thực lực Thánh Vực tam trọng.

- Đây là nhục thân của tộc nhân bình thường luyện chế thành, hoàn toàn chính xác không có thuộc tính, có thể phù hợp ta...

Nhìn thoáng qua, Ngọc Diệp Vương chần chừ một chút.

Khôi Lỗi trước mắt này, là dùng nhục thân của tộc nhân cứng rắn rèn luyện thành, hấp thu linh khí khu động, không có bất kỳ thuộc tính, tuy thực lực thấp, nhưng so với Thạch Diệp Vương lại càng dễ phù hợp.

Phát huy ra sức chiến đấu càng mạnh hơn nữa.

- Nói thật, ngươi hận ta cũng không có tác dụng, người muốn giết ngươi là Thạch Diệp Vương không phải ta, loại thực lực như ta, coi như là muốn động thủ cũng không động được a!

Trương Huyền lắc đầu:

- Khôi Lỗi này, là ta tiêu phí vô số tâm huyết luyện chế, tính toán về sau làm thành phân thân cho mình, hiện tại đưa cho ngươi. Trước dùng một chút, đến trong tộc liền cần lo rồi...

Nói xong, vỗ vỗ Khôi Lỗi, như có chút không nỡ, hoặc như giúp nó phủi bụi đất trên người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.