- Đúng vậy, Thánh Nhân Trương gia, ở trong Thánh Nhân quý tộc, tuyệt đối sắp xếp ba thứ hạng đầu, là một trong những gia tộc cao nhất cả Danh Sư Đại Lục, trong đó đệ tử hạch tâm, huyết mạch tinh thuần, một khi kích hoạt, trước mười sáu tuổi có thể đột phá Thánh Vực, trước hai mươi tuổi, càng có thể trở thành cường giả Xuất Khiếu Cảnh! Chính thức tính toán ra, địa vị của Lạc gia ở trên đại lục còn không bằng Trương gia!
Ngô sư cảm khái.
- Lợi hại như vậy?
Trương Huyền líu lưỡi.
- Đúng vậy, ngươi muốn thật lựa chọn Lạc sư, đối mặt có thể là hai đại gia tộc này. Đương nhiên, lấy thiên phú cùng tiến bộ của Trương sư, vượt qua Thánh Nhân quý tộc, cũng không phải việc khó, nhưng tốt nhất sớm đừng cho đối phương biết được, dù sao, Thiên Nhận Danh Sư, Thiên Nhận Thánh Giả, nghe quá rợn cả người, một khi để lộ tin tức, rất dễ dàng gây nên Dị Linh tộc vây công, khó lòng phòng bị, hơn nữa trong Danh Sư, cũng chưa chắc đều là người tốt. Tốt rồi, chúng ta chỉ nhắc nhở như vậy, lựa chọn như thế nào, vẫn là Trương sư quyết định a!
Ngô sư cười cười:
- Nếu như ngươi thật lựa chọn chống lại, kính xin kêu lên chúng ta, vô luận khó hơn nữa, chúng ta cũng kiên trì đứng ở bên cạnh ngươi!
- Đúng vậy, Trương sư, vô luận như thế nào, chúng ta cũng vô điều kiện ủng hộ ngươi!
Hàn Hội trưởng cũng cười cười.
Vị trước mắt này chỉ cần không vẫn lạc, về sau thành tựu không thể hạn lượng.
Tuy nội tình của Thánh Nhân quý tộc lợi hại, nhưng mấy trăm năm, hơn một nghìn năm sau, chưa hẳn có thể đặt ở trong mắt vị này.
Chỉ bất quá, hiện tại tốt nhất là điệu thấp, nếu không phiền toái rất lớn.
- Đa tạ!
Biết rõ hảo ý của hai người, Trương Huyền tràn đầy cảm kích ôm quyền.
Sớm biết thân phận của Lạc Nhược Hi không đơn giản, chỉ là không nghĩ tới sẽ phức tạp như vậy.
Khó trách đối phương vừa mới bắt đầu không muốn đáp ứng, còn nói cùng nàng chung một chỗ rất khó khăn, đối mặt hai đại Thánh Nhân quý tộc, đổi lại ai cũng sẽ cực kỳ áp lực.
- Trương sư làm việc luôn ổn trọng, là chúng ta suy nghĩ nhiều, những thứ khác cũng không muốn nói nhiều, chúng ta sẽ ở Thanh Nguyên đế quốc đợi đại giá, cáo từ!
Đám người Ngô sư, Hàn Hội trưởng, Lưu Mặc, mở miệng cáo từ.
- Trương sư, chúng ta trực tiếp trở về học viện, lần này, may mắn mà có ngươi, nếu không, tất cả chúng ta đều toàn quân bị diệt...
Đám người Ô Thiên Khung cũng đi tới.
- Trương sư, bây giờ chúng ta trở về Chiến Sư Đường, thật tốt chuẩn bị, đợi học sinh Học Viện các ngươi đến trao đổi!
Chiến Sư Đường Giang Nguyên, Phùng Huân cũng gật đầu cáo từ.
Rất nhanh, mọi người mỗi người đi một ngả, bên này chỉ còn lại có Chương Dẫn Khâu, Kê Nham, Đàm Thanh cùng Lạc Nhược Hi.
- Trở về Học Viện thôi!
Mấy người thẳng tắp bay về phía Hồng Viễn Học Viện.
- Trương viện trưởng, ta nghe Phùng Huân nói, học sinh của học viện chúng ta muốn đi Chiến Sư Đường trao đổi, đây là có chuyện gì?
Đứng ở trên lưng Thánh Thú, Chương Dẫn Khâu chần chừ một chút hỏi.
Trao đổi, thông thường đều là thế lực ngang hàng tiến hành, thật giống như bọn hắn sẽ thường xuyên mang theo học sinh, đi Vân Hư Học Viện, La Thanh Học Viện, lấy danh nghĩa trao đổi, học tập nhiều hơn.
Còn Chiến Sư Đường... Bên trong mỗi một vị đều có thể vượt cấp chiến đấu, những học sinh của bọn hắn đi tới trao đổi... Không phải là tự ngược sao?
- Thời điểm ta còn là đệ tử, tạo một cái Huyền Huyền Hội, chuyên môn dạy mấy tiết học, rất nhiều đệ tử sức chiến đấu cũng tăng lên một ít, biết Chiến Sư Đường chiến lực cường đại, nên muốn dẫn bọn hắn đi thấy việc đời.
Trương Huyền cười cười.
- Dạy mấy tiết học, cái này có tác dụng gì?
- Chiến Sư của Chiến Sư Đường quá cường đại, đi tới trao đổi, ta sợ đả kích lòng tự tin của đệ tử chúng ta...
Kê Nham, Đàm Thanh cũng sửng sốt một chút, nhịn không được lắc đầu.
Vị Trương sư này, còn là quá trẻ tuổi a.
Ngươi là Thiên Nhận Thánh Giả, thực lực mạnh mẽ, chiến thắng đám người Phùng Huân như bổ dưa thái rau, nhẹ nhõm đến cực điểm, nhưng rất nhiều học sinh chỉ là người bình thường, so sánh với Chiến Sư Đường, còn kém quá nhiều.
Thật muốn đi trao đổi, gây chuyện không tốt, sẽ đả kích tự tin của tất cả mọi người.
- Chỉ là đi xem việc đời, không có gì! Thua liền thua, thắng liền thắng, không đi ra ngoài, làm sao biết sơn ngoại hữu sơn?
Trương Huyền nói.
- Cái này... Được rồi!
Cùng nhau đi tới, biết rõ người trước mắt làm việc có chừng mực, mọi người cũng không tiện nhiều lời.
Thánh Thú phi hành tốc độ cực nhanh, vài ngày sau, Hồng Viễn Thành đã ở trước mắt, thành thị cực lớn xuất hiện.
- Các ngươi trước trở về Học Viện đi, ta về phủ đệ một chuyến...
Ôm quyền cáo từ đám người Chương Dẫn Khâu.
Hắn muốn về phủ đệ nhìn xem đám người Vương Dĩnh tu luyện thế nào, còn Học Viện, có bọn người Mi trưởng lão, chắc chắn sẽ không sai lầm, hơn nữa đám người Chương Dẫn Khâu lão Viện trưởng trở về, rất nhiều người quen gặp mặt, mình cũng không tiện xen vào.
Trở lại phủ đệ, kiểm tra một phen, Vương Dĩnh cùng Lưu Dương tiến bộ rất nhanh, Phong Thánh Giải cũng đã bắt đầu tu luyện, chân khí hùng hồn, sức chiến đấu cường đại.
Lần này đi di tích lấy được bảo vật, cũng phân cho hai người, bàn giao tiếp tục tu luyện, lúc này mới tìm quản gia Tôn Cường tới.
Hơn mười ngày không gặp, Tôn Cường tựa hồ lại mập một vòng, thực lực cùng lúc trước không có khác nhau quá lớn, giống như căn bản không có chuyên tâm tu luyện.
Quát lớn một phen, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Mấy đệ tử của hắn đều coi như đáng tin cậy, nhưng quản gia này, tu luyện thật sự quá không để tâm.
Hắn bên này chỉ điểm đệ tử, giáo huấn quản gia, đám người Kê Nham thì đi tới trên không Học Viện.
- Tuy bản thân Trương sư rất mạnh, nhưng dù sao quá trẻ tuổi, tính khí dương cương, cùng Chiến Sư Đường trao đổi... Thật sự quá trò đùa!
- Cũng phải, Chiến Sư của Chiến Sư Đường, từng cái đều vô cùng cường đại, đồng cấp bậc vô địch, tới đối kháng, rất dễ dàng để cho đệ tử chúng ta mất lòng tin, chẳng những không thể đưa đến tác dụng cổ động, gây chuyện không tốt còn sẽ hoàn toàn ngược lại!
Đám người Chương Dẫn Khâu, Kê Nham cảm khái.
Đồng cấp bậc không kém nhiều, tiến hành tương đối, có thể được tác dụng cổ động, chênh lệch quá lớn, ngược lại sẽ bị đả kích lòng tin.
Thật giống như người bình thường so với Hoàng Đế vậy, rõ ràng không có ở một cấp bậc.