Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2115: Thánh Vực nhị trọng thiên đạo công pháp (1)



- Cái này...

Nhìn các thiên tài ưu tú nhất trong điện của mình, từng cái quỳ gối trước thanh niên kia, Phong điện chủ triệt để bối rối.

Cái này... Xảy ra chuyện gì?

Chiến Sư của Chiến Sư Đường chúng ta, không phải từng cái vô cùng cao ngạo, ai cũng không phục sao?

Chỉ một lát ngắn ngủn, sao ngay cả lão sư cũng đã bái rồi?

- Tề lão, cái này... Tình huống như thế nào?

Hình Đường chủ nhịn không được nữa, hai bước đi vào trước mặt Tề lão.

- Vừa rồi Tôn sư giảng giải một ít kỹ xảo vận dụng Võ Kỹ... Khiến người ta được ích lợi không nhỏ!

Sắc mặt của Tề lão trướng hồng, ngón tay không ngừng nhảy lên, dường như hắn cũng được lợi rất lớn, cố hết sức khắc chế xúc động bái sư.

- Một ít kỹ xảo vận dụng Võ Kỹ, có thể để cho bọn họ thành như vậy?

Phong điện chủ không thể tin được.

Võ Kỹ Điện bọn hắn, các loại kỹ xảo vận dụng Võ Kỹ, rậm rạp chằng chịt không biết bao nhiêu, nhưng mà ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, chưa bao giờ làm được thống nhất, vị Tôn sư này, chỉ nói một tí kỹ xảo, liền khiến cho mọi người bội phục như thế... Có chút khoa trương a!

- Vì ngươi không có nghe được nội dung hắn giảng giải... Được rồi, một lời khó nói hết, chờ lất nữa ngươi tìm Chiến Sư, cẩn thận hỏi thăm đi!

Không chính tai nghe được giảng bài, là căn bản không thể giải thích huyền diệu trong đó, Tề lão cũng không để ý tới Phong điện chủ còn đang mê hoặc, vội vàng tiến lên vài bước, đi vào trước mặt Trương Huyền, vẻ mặt cung kính.

- Đa tạ ân cứu mạng của Tôn sư, chúng ta lại gặp mặt...

Tuy vị Tôn sư trước mắt này cải biến dung mạo, nhưng thanh âm không có ngụy trang, vừa nghe một câu liền xác nhận.

- Là ngươi a! Tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Trương Huyền sửng sốt một chút.

Vị Quái Tẩu Ông này, thời điểm ở Tĩnh Viễn Thành bị kịch độc tra tấn, tùy thời có thể tử vong, mà bây giờ, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, thực lực mạnh mẽ, nếu không tới nói, mình cũng không dám xác nhận.

- Tôn sư giúp ta giải độc, để cho thân thể ta hoàn hảo, gần đây có cảm ngộ, lại có đột phá... Lúc này mới tính toán trở về báo thù!

Tề lão nói.

Trương Huyền hiểu được.

Lúc trước đối phương trúng độc, tất nhiên có người hạ thủ, hại thời gian dài như vậy, một khi giải thoát, làm sao có thể buông tha hung thủ!

- Tiện tay mà thôi, ta cũng đã nhận được ngươi dược liệu xem như thù lao, không coi vào đâu!

Trương Huyền cười cười:

- Được rồi, không nhiều lời với ngươi, Ngụy Điện chủ, vừa rồi ta đánh bại Khôi Lỗi, thông qua khảo hạch, hẳn là có thể đi Tàng Thư Khố rồi a!

- Đương nhiên!

Khóe miệng co lại, Ngụy Điện chủ vội vàng gật đầu.

Thông qua khảo hạch, có thể đi vào Tàng Thư Khố, cái này là quy định, không cần phải làm phiền Phong điện chủ nữa, lại nói, người sau bị đánh thành cái bộ dáng kia, nếu để Chiến Sư khác biết rõ, mất mặt cũng có thể mất chết, tránh còn không kịp, làm sao dám tiến lên tìm phiền toái?

Đi theo sau lưng Ngụy Điện chủ, rất nhanh đi vào Tàng Thư Khố.

Thấy hắn đi rồi, đám người Hình Đường chủ vội vàng vây quanh tới.

- Tề lão, hắn... là Tôn Cường ngươi nói?

Mục đích Tề lão tới đây, là xác nhận thoáng cái, xem vị trước mắt này có phải ân nhân của hắn lúc trước không.

- Ân, là ân nhân cứu mạng của ta, xem ra không phải Trương Huyền ngươi nói!

Tề lão nhẹ gật đầu.

Vị Tôn sư này, hắn quen biết ở Tĩnh Viễn Thành, thuộc về Hồng Viễn Đế Quốc, hoàn toàn không cần phải ngụy trang thân phận, hẳn không phải là Trương Huyền Trương viện trưởng.

- Không phải là tốt rồi...

Hình Đường chủ nhẹ nhàng thở ra, như trút được gánh nặng.

- Làm sao vậy? Trương viện trưởng cùng các ngươi có mâu thuẫn? Tại Hồng Viễn Đế Quốc, thanh danh của hắn rất lớn, chưa từng nghe qua việc xấu gì, làm sao sẽ đắc tội Chiến Sư Đường?

Thấy bộ dáng của hắn, Tề lão kỳ quái.

Cái tên Trương Huyền này, ở Hồng Viễn Đế Quốc là như sấm bên tai, danh khí còn lớn hơn Hoàng Đế Ngọc Thần Thanh, là thần tượng sùng bái của rất nhiều người trẻ tuổi.

Thân là Danh Sư Học Viện Viện trưởng, từng có rất nhiều truyền kỳ, chưa từng nghe qua có việc xấu gì, sao lại khiến Hình Đường chủ kiêng kỵ như vậy?

- Chúng ta không có mâu thuẫn...

Lúc này mới phát hiện mình có chút thất thố, Hình Đường chủ vội khoát khoát tay.

- Đường chủ, nếu như không phải Trương Huyền, vị Tôn sư này thiên phú cao như thế, lý giải Võ Kỹ mạnh như vậy... Nếu có thể để hắn xuất thủ đại biểu Chiến Sư Đường chúng ta, cùng... Huyền Huyền Hội trao đổi...

Liêu Điện Chủ nói.

- Cái này...

Hình Đường chủ chớp mắt.

Đúng vậy a, Huyền Huyền Hội khí thế hung hăng, coi như là hiện tại hắn đột phá, hơn nữa tu luyện bí pháp tâm cảnh, muốn ở phương diện Võ Kỹ khiến người bội phục, cũng rất khó.

Nhưng Tôn sư không giống!

Ở Võ Kỹ có thể sử dụng tuyệt chiêu vừa học, một chỉ đánh bại Phong điện chủ; tâm cảnh có thể khiến Tổ Sư khai phái cam tâm tình nguyện giao ra Lưu Ly Luyện Tâm Kinh; chân khí hùng hậu, một chưởng bổ ra mười cái bia đá; thực chiến có thể ở dưới ba người bọn họ vây công thuận lợi chạy ra...

Vô luận từ điểm nào đến xem, vị Tôn sư này, đều là cường giả trong cường giả, đồng cấp bậc tuyệt đối vô địch!

Nếu có thể để hắn đại biểu Chiến Sư Đường ra mặt, lại cùng Huyền Huyền Hội trao đổi, Chiến Sư Đường tất nhiên danh khí tăng nhiều, sẽ không còn bị động như thế.

- Biện pháp này rất hay!

Trầm tư một lát, Hình Đường chủ nói:

- Bất quá... Hắn dù sao không phải người của Chiến Sư Đường chúng ta, để hắn ra mặt, một khi tin tức truyền đi, có thể khiến danh dự của chúng ta tổn thương hay không?

- Không có tổn thương gì cả, hắn đại biểu Chiến Sư Đường chúng ta, cùng Trương Huyền tỷ thí một trận, thắng, đám người Huyền Huyền Hội gia nhập Chiến Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc chúng ta... Một khi thành công, Chiến Sư Đường chúng ta tất nhiên càng ngày càng mạnh, đều là người một đường, chẳng những không tổn thương danh dự, còn sẽ càng ngày càng mạnh!

Liêu Điện Chủ nói.

- Cũng đúng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.