Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2142: Ta nguyện vì ngươi mà múa! (2)



- Vì quân độc vũ?

Trương Huyền không hiểu.

Lúc này Sở Tường khôi phục lại, vội vàng lau sạch nước miếng ở khóe miệng:

- Chính là vì ngươi một mình khiêu vũ... Có thể khoảng cách gần quan sát, hơn nữa cùng tiên tử chung một phòng... chỉ là điều kiện này đã có thể khiến người ta điên cuồng! Nguyên nhân chính là như thế, cơ hội này đều là đấu giá, muốn mua được giá cả xa xỉ...

Trương Huyền giật mình.

Kinh Hồng Sư toàn lực thi triển kỹ thuật nhảy, đối với Linh Hồn có trợ giúp rất lớn, một ngày chỉ có thể nhảy một hai khúc, điểm ấy không gì đáng trách, chỉ là không nghĩ tới, thứ này còn có thể đấu giá.

Một vũ khúc, giá quy định 50 Linh Thạch thượng phẩm... Quả thực đáng sợ!

Coi như là Danh Sư lục tinh đỉnh phong, tiết học đơn độc cũng không đáng nhiều tiền như vậy.

- Ta ra 60!

- 70!

- 70 cũng có ý tứ mở miệng? Ta ra 100!

...

Dưới đài huyên náo, không lâu sau, giá cả liền vượt qua một trăm, cuối cùng tới 150 Linh Thạch thượng phẩm, bị một công tử đoạt được.

Chứng kiến lại có giá cả cao như vậy, Trương Huyền không thể tin được.

Thời điểm ở Hồng Viễn Đế Quốc, hắn liền mạng già cũng rất khó kiếm được 150 viên Linh Thạch thượng phẩm, người ta múa một bài liền làm đến...

Mình có nên cân nhắc một chút, đổi nghề thử xem hay không?

Bằng vào lý giải của hắn đối với chức nghiệp Kinh Hồng, tùy tiện nhảy vài vòng, hẳn càng thêm đáng giá a!

- Sao ngươi không ra giá?

Cảm khái xong, quay đầu nhìn về phía Sở Tường.

Gia hỏa này đi vào chính là vì nhìn Kinh Hồng Vũ, có thể bao xuống gian phòng, liền thấy được là một người không thiếu tiền, theo lý nên đấu giá kỹ hội vì quân độc vũ, vì sao không ra tay?

- Ta tự nhiên là lưu lại thực lực, mua sắm kỹ hội của Tử Yên Tiên Tử!

Sở Tường ngạo nghễ nói.

- Tử Yên Tiên Tử?

- Ân, mau nhìn, nàng đi ra...

Hai mắt Sở Tường tỏa sáng.

Trương Huyền quay đầu nhìn, quả nhiên nhìn thấy phía dưới huyên náo, lại một nữ tử lăng không bay đến.

Cô gái này rõ ràng càng xinh đẹp hơn Tử Diên, dáng người rất tốt, so sánh với Hồ Yêu Yêu, lại không kém chút nào.

Mấu chốt nhất là, trên người mang theo một cỗ khí tức phong trần nồng đậm, giống như tùy thời có thể cùng người hòa vào bể tình.

- Kinh Hồng Sư thất tinh đỉnh phong... Khó trách!

Vị trước mắt này không ngờ đạt đến Kinh Hồng Sư thất tinh đỉnh phong, khó trách có thể khiến nhiều người mê muội như vậy.

Vù vù!

Trong lòng trầm tư, nữ tử dưới đài nhảy lên, kỹ thuật nhảy uyển chuyển, câu tâm phách người.

Quay đầu nhìn lại, liền thấy Sở Tường nước miếng chảy càng nhiều.

Lắc đầu, Trương Huyền tĩnh tâm đi xem.

Không thể không nói, vị Tử Yên Tiên Tử này lý giải Kinh Hồng Vũ, hoàn toàn chính xác đạt đến tình trạng nghe rợn cả người, nhất cử nhất động, một cái nhăn mày một nụ cười, đều phù hợp tự nhiên, làm cho lòng người cam tâm tình nguyện theo vũ điệu nhảy lên.

- Chỉ cần nàng nguyện ý... Một khúc vũ đạo, có thể làm tất cả người ở đây tự sát!

Trương Huyền cảm khái.

Trái tim theo kỹ thuật nhảy của đối phương nhảy lên, tương đương tính mạng của tất cả mọi người đều bị khống chế, từng chức nghiệp đạt tới đỉnh phong, quả nhiên đều không thể coi thường.

Vù vù!

Một khúc kết thúc, lần nữa bắt đầu đấu giá vì quân độc vũ.

- Tử Yên Tiên Tử vì quân độc vũ, giá quy định 500 Linh Thạch thượng phẩm, mỗi lần tăng giá, không thể thiếu tại 100, chư vị, mời bắt đầu đi!

Phu nhân trung niên lên tiếng lần nữa.

- Ta ra 600!

- 800!

- 1000!

...

Tử Yên Tiên Tử vì quân độc vũ, quả nhiên nóng nảy hơn Tử Diên nhiều, giá cả nháy mắt đã đột phá 1000 Linh Thạch thượng phẩm.

- Một nghìn Linh Thạch, chỉ vì nhìn một bài múa?

Lắc đầu cười khổ, nếu không tận mắt nhìn thấy, Trương Huyền cũng cảm thấy có phải điên rồi hay không.

Đang cảm khái, chợt nghe Sở Tường ở bên người nói:

- Ta ra... Một viên Tinh Nguyên thượng phẩm!

- Một viên Tinh Nguyên thượng phẩm?

Trương Huyền sững sờ, ánh mắt trợn tròn.

Tinh Nguyên thượng phẩm, toàn bộ Chiến Sư Đường cũng chỉ có mười viên... Sở Tường chỉ vì nhìn người khiêu vũ, liền lấy ra một viên?

Quá xa xỉ a!

- Có thể nhìn Tử Yên Tiên Tử vì ta múa, tiêu phí lớn hơn nữa cũng đáng!

Nhìn ra kinh ngạc của hắn, Sở Tường nói.

- Lớn hơn nữa cũng đáng?

Khóe miệng co quắp, Trương Huyền nhớ tới một sự kiện, ánh mắt sáng lên, đứng dậy, vẻ mặt tự tin:

- Không bằng như vậy đi, ngươi đừng xem nàng múa, cho ta Linh Thạch... Ta nguyện vì ngươi múa một bài!

- ...

Sở Tường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.