Nàng vừa nói, “trực tiếp ban cho huy chương” là hoang đường, thầy của mình cầm một cái huy chương đưa tới... Nếu có kẽ đất, nàng tuyệt đối sẽ lập tức chui vào.
Mất mặt quá lớn.
Nam tử học tập chức nghiệp Kinh Hồng Sư vốn không nhiều, vị trước mắt này không chỉ học được, còn được phá lệ ban cho huy chương, thật hay giả?
- Lão sư... Tổng bộ ban cho huy chương, sao ta chưa từng nghe qua?
Thật sự nhịn không được, mở miệng hỏi.
- Tổng bộ đối với người vì chức nghiệp Kinh Hồng Sư làm ra cống hiến khổng lồ, cấp cho chiếu cố đặc thù. Bình thường không cần khảo hạch, có thể cung cấp huy chương đẳng cấp... Trương sư sửa đổi Nghê Thường Liên Y Vũ, để nó đạt tới thất tinh, cống hiến như thế, đừng nói ban cho một huy chương thất tinh, chỉ cần nguyện ý, trở thành Trưởng Lão của phân bộ chúng ta cũng không coi vào đâu!
Vệ Nhiễm Cầm gật đầu nói.
- Sửa chữa Nghê Thường Liên Y Vũ... vũ kỹ này, là hắn sửa chữa sao?
Thân thể mềm mại chấn động, Tử Yên Tiên Tử không thể tin được.
Sự tình Nghê Thường Liên Y Vũ được người sửa chữa, nàng đã sớm biết, còn tu luyện một lần.
Sau khi sửa chữa, không chỉ uy lực tăng mạnh, hồn lực tiêu hao cũng giảm bớt ít nhất hai phần ba, Mấu chốt nhất là, đối với công kích của người khác, bản thân hao tổn cũng giảm xuống rất nhiều.
Nguyên nhân chính là như thế, toàn bộ phân bộ các nàng chỉ cần đạt tới lục tinh, hầu như đều tu luyện chiêu này, vốn tưởng rằng có thể sửa chữa hoàn mỹ như thế, ít nhất cũng là một vị Kinh Hồng Sư đạt tới bát tinh, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại là một thanh niên hai mươi tuổi.
Mấu chốt là vừa rồi nàng còn cười nhạo một phen...
- Ân, Trương sư không chỉ sửa đổi Nghê Thường Liên Y Vũ, càng trọng yếu chính là, còn có kiến giải đặc biệt với chức nghiệp Kinh Hồng, những thứ này, Nhiễm Tuyết sư thúc của ngươi đã báo lên, vì vậy Tổng bộ mới trực tiếp ban cho huy chương thất tinh!
Vệ Nhiễm Cầm Hội trưởng nói tiếp.
Tuy cùng sư muội trò chuyện rất nhiều, tận mắt nhìn thấy Trương sư trẻ tuổi như vậy, vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hai mươi tuổi, không chỉ nghiên cứu Kinh Hồng Sư sâu sắc như vậy, những chức nghiệp khác cũng độc lĩnh đứng đầu... Phần thiên tư này, coi như là nàng cũng bội phục không thôi.
- Cái này...
Sắc mặt xấu hổ đỏ bừng, Tử Yên Tiên Tử tràn đầy lúng túng, tiến về phía trước một bước:
- Trương sư, vừa rồi là ta nói năng lỗ mãng, mong được tha thứ...
- Tiên tử khách khí!
Trương Huyền khoát tay áo, nhẹ nhàng cười cười:
- Một lát nữa, thời điểm vì quân độc vũ, giúp vị huynh đệ kia giải quyết thương thế trên linh hồn là được!
Tâm cảnh đạt tới loại tình trạng như hắn, cái nhìn của người khác, đã không cách nào ảnh hưởng tâm trí, đối phương xin lỗi hay không, với hắn mà nói, không coi vào đâu.
- Vâng!
Thấy đối phương không trách tội, Tử Yên Tiên Tử nhẹ gật đầu, đang muốn hỏi Sở Tường công tử đến cùng bị tổn thương gì, liền thấy thanh niên kia trừng to mắt, vẻ mặt tràn đầy không thể tin được nhìn qua, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
- Ngươi... Ngươi biết Linh Hồn ta tổn thương?
Sự tình linh hồn của hắn bị thương, coi như là phụ thân cũng không rõ ràng, một mực lấy thân phận quần áo lụa là che giấu, cũng không dám nói với bất luận kẻ nào, vị trước mắt này, chỉ cùng hắn ở chung không đến nửa canh giờ, liền nói ra...
- Khí tức linh hồn ngươi, thoạt nhìn ngưng tụ, trên thực tế đã khó có thể dung hợp, không nhìn lầm, hẳn là thời điểm trùng kích Thai Anh Cảnh, bị người đánh trộm gây nên!
Trương Huyền nhẹ nhàng cười cười.
Năng lực của Minh Lý Chi Nhãn gia tăng, coi như vị trước mắt này không sử dụng Võ Kỹ, không cần Thư Viện, cũng có thể nhẹ nhõm nhìn ra.
Linh hồn của hắn là lúc tấn cấp bị người khác đánh lén gây thương tích, may mắn thương thế không tính quá lớn, hơn nữa một mực mượn nhờ Kinh Hồng Vũ bồi dưỡng, đã tốt không sai biệt lắm.
Nếu Tử Yên Tiên Tử có thể tận tâm hỗ trợ, sau mấy lần Kinh Hồng Vũ, có lẽ có thể triệt để khôi phục.
Vì vậy, căn bản không cần hắn xuất thủ.
Mặc dù Sở Tường này coi hắn trở thành “người trong đồng đạo” mới kết bạn, nhưng dù sao không có đối phương không cách nào đi tới nơi này, càng không có khả năng thuận lợi nhìn thấy Vệ Nhiễm Cầm Hội trưởng.
Có thể trợ giúp, một câu mà thôi, coi như là trả nhân tình.
- Ta...
Sắc mặt Sở Tường đỏ lên, không biết nói như thế nào nữa.
Thương thế của hắn, đúng là lúc trùng kích Thai Anh Cảnh, bị người đánh trộm gây thương tích.
Chỉ là cái này liên lụy cơ mật rất lớn, coi như là hắn, cũng không dám nói ra.
Người trước mắt này, chỉ nhìn thoáng qua, liền biết thương thế như thế nào, vì sao mà tổn thương... nhãn lực này, quả thực nghe rợn cả người.
Vốn tưởng rằng đối phương chỉ là gia hỏa “háo sắc”, như thế nào cũng không nghĩ đến, là một cao nhân lợi hại như thế.
- Vệ Hội trưởng, ta muốn đi Tàng Thư Khố của các ngươi nhìn xem thư tịch thất tinh, chẳng biết có được không?
Không để ý tới hai người khiếp sợ, Trương Huyền ôm quyền.
- Bây giờ ngươi là Kinh Hồng Sư thất tinh, đương nhiên có thể tùy tiện quan sát, mời qua bên này!
Vệ Hội trưởng nhẹ gật đầu, đi đầu dẫn đường.
Trương Huyền theo ở phía sau.
Không lâu sau, đi vào một gian phòng rộng lớn.
- Công Hội thư khố của chúng ta, đều ở bên trong, chỉ cần ngươi cầm huy chương trong tay, có thể nhẹ nhõm đi vào...
Vệ Hội trưởng chỉ về phía trước.
- Ân, khả năng còn làm phiền Hội trưởng chăm sóc ba vị bằng hữu của ta một chút, Hồ Yêu Yêu này là môn sinh đắc ý của Vệ Nhiễm Tuyết viện trưởng!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền bàn giao một câu.
- Đệ tử của Nhiễm Tuyết?
Vệ Hội trưởng nhìn qua.
- Yêu Yêu gặp qua sư bá!
Hồ Yêu Yêu vội vàng hành lễ.
- Ân, không tệ, không tệ...
Nhìn thoáng qua, Vệ Hội trưởng nhịn không được liên tục gật đầu.
Kinh Hồng Sư, không chỉ phải có thiên phú tu luyện, càng trọng yếu là điều kiện Tiên Thiên phải tốt.
Người càng xinh đẹp, dáng người càng tốt, vũ kỹ đồng dạng phát huy ra uy lực sẽ càng lớn, Hồ Yêu Yêu này, vô luận dáng người hay tướng mạo, đều tốt hơn Tử Yên Tiên Tử nhiều lắm, bồi dưỡng thật tốt mà nói, về sau tiền đồ vô lượng.
Thấy Vệ Hội trưởng hết sức hài lòng, Trương Huyền cũng không nói nhiều, lấy ra huy chương, đẩy cửa đi vào Tàng Thư Khố.
Thư Khố cực kỳ rộng rãi, thư tịch rậm rạp chằng chịt xếp thành từng hàng.
Không nhìn nhất tinh đến lục tinh, mượn nhờ huy chương, Trương Huyền đi vào trước mặt thư tịch thất tinh, ánh mắt quét tới.
Rầm rầm!
Vô số thư tịch đi vào thức hải.
Trải qua lần thứ tư Thiên Nhận Danh Sư, mặc dù Thư Viện không có phát sinh biến hóa, nhưng suy nghĩ của hắn càng thêm mau lẹ, bởi vậy, tốc độ ghi chép thư tịch cũng càng nhanh.
Không đến nửa canh giờ, hết thảy thư tịch thất tinh được ghi chép trong đầu.