Loại trạng thái này kéo dài không đến một phần mười giây, hắn lập tức đề phòng, lần nữa cắn chót lưỡi, đang muốn phản kháng, chỉ thấy bàn tay của đối phương đã xuất hiện ở trước mắt.
Đùng!
Thanh âm thanh thúy, hốc mắt của Hồng Dương đỏ lên, quay một vòng, nửa bên mặt khác sưng phù.
- Xin ngươi tin tưởng ta, thân thể ta là thật không kiên trì nổi, không có cách nào chiến đấu với ngươi... Ta đánh không lại ngươi!
Bên tai vang lên thanh âm bất đắc dĩ của đối phương.
- Ah ah ah...
Không nghe còn tốt, sau khi nghe được càng thêm phát điên, hai mắt Hồng Dương đỏ thẫm, vừa tới trước mặt, lại nhìn thấy một bàn tay đánh tới.
Rất nhanh...
Một bên mặt khác sưng lên, đối phương tiếp tục nói:
- Ta mệt mỏi quá, không kiên trì nổi, đừng có lại tới...
Lần nữa vọt tới.
Đùng!
Đùng!
Đùng!
- Ta không kiên trì nổi...
Bàn tay của đối phương thật giống như có ma lực, mỗi lần đều có thể chuẩn xác không sai quất vào trên mặt của hắn, liên tục đổi mười mấy loại thân pháp cũng không có biện pháp tránh né, mấu chốt nhất là, mỗi lần tát xong, đối phương đều giống như lập tức té xỉu, chật vật không chịu nổi...
Không kiên trì nổi, ngươi nhanh ngất đi ah...
Rõ ràng tùy thời sẽ bỏ mình, kết quả ta xông lên, liền ăn một tát...
Có cần không biết xấu hổ như vậy hay không? Hồng Dương muốn điên rồi.
Không chỉ hắn như vậy, tất cả mọi người trên đài cũng trợn mắt hốc mồm, vẻ mặt phát điên.
Thực lực của Hồng Dương, bọn họ đều rất rõ ràng, đồng cấp vô địch, Bách Chiến Vương chân chân chính chính...
Vốn cho rằng một khi ra tay, nhân vật mới không biết trời cao đất rộng kia sẽ bị xé thành mấy nửa...
Làm sao cũng không nghĩ đến, sẽ xuất hiện loại kết quả này...
Hồng Dương xông lên, liền bị tát bay, sau đó đối phương như bị rút sạch lực lượng, không ngừng lay động, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống...
Sau đó, Hồng Dương lại tiến lên, tiếp tục bị tát bay, cực kỳ yếu ớt...
Vòng đi vòng lại.
Hồng Dương vô địch ở trong lòng bọn họ bị đánh vô số bạt tai, mặt đã sưng tấy không còn hình người.
Mấu chốt nhất là, gia hỏa bất cứ lúc nào cũng sẽ té xỉu kia, một chiêu cũng không có trúng, một chút tổn thương cũng không có!
- Vừa rồi chúng ta thật chiến đấu với hắn?
Đám người lúc trước khuôn mặt trắng bệch, Tiễn Húc càng rút đầu ở trong cổ, giống như chim cút bị kinh sợ.
Đây chính là Hồng Dương...
Tồn tại vô địch toàn bộ phường thị, bị hắn đánh đến đánh đi, giống như trêu gà con...
Thực lực chân chính, đến cùng mạnh bao nhiêu? Quá khoa trương!
Loại người này, hắn cũng dám khiêu khích...
May mắn người ta không có so đo, nếu không... Khẳng định sớm đã bị giết.
- Đừng đánh nữa, ta thật không phải là đối thủ của ngươi... Dừng tay đi!
Trên lôi đài tiếp tục vang lên tiếng bạt tai thanh thúy cùng thanh âm bất đắc dĩ.
Phù phù!
Không biết qua bao lâu, Hồng Dương không thể kiên trì được nữa, nằm trên mặt đất, mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Thẳng đến hôn mê, hắn cũng cực kỳ không cam lòng.
Thi đấu lôi đài nhiều năm như vậy, lần thứ nhất đánh uất ức như thế, không có tôn nghiêm như thế.
Trước khi hôn mê, nhìn về phía đối thủ, thấy gia hỏa lung lay sắp đổ kia, lúc này vẫn giống như vừa rồi, dường như không có khác nhau quá nhiều.
Bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống, nhưng luôn không ngã...
- Hắn thắng... Hồng Dương?
- Lại thua?
- Đây chính là tiền của lão bà ta...
Bởi vì Hồng Dương ra tay, không ít người đều đánh cược lớn, giờ phút này thấy hắn nằm trên mặt đất, triệt để hôn mê, từng cái sắc mặt tái xanh, sắp khóc.
Trước đó thua thật nhiều lần, vốn cho rằng Hồng Dương có khả năng giúp lấy về, nằm mơ cũng không nghĩ đến, thua rối mù rối tinh, mất cả chì lẫn chài.
Sớm biết loại kết quả này, liền mua Trương Huyền a...
Một gia hỏa không có chút danh khí, đến cùng từ nơi nào xuất hiện? Nhẹ nhõm đánh bại một vị Bách Chiến Vương?
- Khiêu chiến... Trương Huyền chiến thắng!
Chờ mười cái hô hấp, Hồng Dương không nhúc nhích, thanh âm trước đó vang lên lần nữa, dường như trong giọng nói cũng cực kỳ khó tin.
- Phát tài, lúc này thật phát tài...
Biểu lộ khác biệt đám người giống như cha mẹ chết, nghe được tin tức chiến thắng, Trương Cửu Tiêu hưng phấn đến trực tiếp nhảy lên.
Lần tranh tài này tỉ lệ đặt cược đạt đến 1: 10, nói cách khác, chỉ cần Trương Huyền chiến thắng, hắn cược 1800 viên Linh Thạch, một cái nháy mắt, liền biến thành một vạn tám ngàn, lại thêm tiền vốn, đã tiếp cận hai vạn!
Nhiều Tinh Nguyên thượng phẩm như vậy, thân là đệ tử gia tộc, cũng chưa bao giờ thấy qua!
Trước khi tới chợ đen, trên người không có một phân tiền, chưa tới một canh giờ, tiếp cận hai vạn...
Trương sư quả thực là linh khoáng sống, hơn nữa còn là loại không cần khai thác, liền có người đưa tới.
- Nhiều như vậy, hẳn là thỏa mãn yêu cầu của Trương sư a...
Biết kiếm lời nhiều như vậy, hẳn là đủ, Trương Cửu Tiêu không ngừng lại, đi tới địa phương đặt cược, đưa tới bằng chứng trong tay:
- Ta tới lấy tiền thắng! Không có gì bất ngờ xảy ra, tổng cộng là một vạn chín ngàn tám trăm viên Tinh Nguyên thượng phẩm!
- Một vạn chín ngàn tám?
Người phụ trách đặt cược còn chưa lên tiếng, một thanh âm hừ lạnh vang lên, ngay sau đó một trung niên đi tới:
- Các ngươi dính líu gian lận, lần đặt cược này không tính!