Thực lực của nàng không kém Trương Khiêm bao nhiêu, người sau bị đập nằm rạp trên đất, không thể động đậy được, đã nói rõ nàng ở trước mặt đối phương, cũng qua không được một chiêu!
Thật muốn xuất thủ, tuyệt đối là tự rước lấy nhục!
Không phải chỉ là Nguyên Thần cảnh đỉnh phong sao? Tại sao lại lợi hại như vậy? Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống, may mắn vừa rồi Trương Khiêm nhảy ra, nếu không con cóc nằm trên đất kia khẳng định là mình...
Thật như vậy mà nói, cái gì mỹ nữ, cái gì thân phận đều sẽ không còn tồn tại, mất mặt cũng có thể ném chết.
- Ngươi đến cùng là ai?
Tú quyền xiết chặt, nhịn không được nhìn qua.
Dựa theo đạo lý, người có loại thực lực này, không nên yên lặng vô danh, sao chưa từng nghe qua? Mấu chốt nhất là, trẻ tuổi như vậy liền có loại thực lực này, càng tới tham gia Thánh Tử điện tuyển chọn, hẳn là có thân phận cùng lai lịch...
Làm sao có thể cố ý tìm phiền toái? Chẳng lẽ hắn thật nhận biết thiếu cung chủ, là một trong những người theo đuổi của nàng?
- Tại hạ là một vị Danh Sư thất tinh từ Thanh Nguyên đế quốc tới, không có danh khí gì! Yên tâm đi, ta không có ác ý, chỉ là đơn thuần muốn hỏi một chút mà thôi.
Trương Huyền nói.
Tại chỗ như Thanh Nguyên đế quốc, Hồng Viễn đế quốc, danh tiếng của hắn rất lớn, nhưng ở đây, coi như nói ra cũng không có người biết.
- Thanh Nguyên đế quốc?
Trần Nhạc Dao lắc đầu.
Quả thực là địa phương nhỏ.
Bát đại phong hào đế quốc, đế quốc này gần như yếu nhất, cách nơi này lại xa, không nghĩ tới địa phương vắng vẻ như thế, lại có thiên tài lợi hại thế kia.
- Ngươi... Thật biết thiếu cung chủ của chúng ta?
Chần chờ một chút, nhịn không được nói.
Thiếu cung chủ hình như chính là ở phương hướng Thanh Nguyên đế quốc được tìm trở về, chẳng lẽ trước khi tới Băng Nguyên cung, đã nhận biết vị này?
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Triệu Nhã là học sinh hắn một tay mang ra, từ Thiên Huyền vương quốc từng bước một đi tới, quan hệ nào chỉ là nhận biết đơn giản như vậy?
- Nàng đi Băng Nguyên cung, ta có chút lo lắng, nhìn thấy cô nương mới muốn hỏi thăm một chút, thật không có ý tưởng gì khác.
Trương Huyền cười cười, giải thích.
- Như vậy, nói cho ngươi một chút cũng không sao...
Thấy ánh mắt đối phương thành khẩn, dừng lại phút chốc, Trần Nhạc Dao mới nói:
- Thật ra thì sự tình của thiếu cung chủ, ta cũng biết không nhiều, chỉ biết nàng tu luyện cực kỳ khắc khổ, tiến bộ cực nhanh... Mặc dù tới Băng Nguyên cung không lâu, thực lực lại sớm vượt qua chúng ta, đạt đến tình trạng cao thâm khó dò, còn tin tức cụ thể, ta cũng không quá rõ...
Nói đến đây, nàng cũng hơi đỏ mặt.
Mặc dù thiên tư của nàng không tệ, ở Băng Nguyên cung có chút danh tiếng, nhưng thân phận so sánh với thiếu cung chủ, còn kém quá xa.
Bình thường ngay cả cơ hội tiếp xúc cũng không có, trong hơn nửa năm, cũng chỉ xa xa gặp qua một lần, coi như để nàng nói rõ chi tiết, cũng nói không được cái gì.
- Thực lực vượt qua các ngươi?
Trương Huyền gật đầu.
Triệu Nhã là Thuần Âm thể, một khi mở ra, tu vi tất nhiên sẽ bạo tăng, vượt qua Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong quả thực không khó.
- Xem ra lão sư như ta cũng phải tăng thêm tốc độ...
Trương Huyền cười khổ một tiếng.
Thân là lão sư, nếu như lần sau gặp mặt, ngay cả tu vi của học sinh cũng không bằng, thì quá xấu hổ.
- Đa tạ báo cho, quấy rầy...
Biết thân phận chênh lệch, đối phương không biết cũng bình thường, Trương Huyền không hỏi thêm nữa.
Triệu Nhã thành thiếu cung chủ, tu vi lại vượt qua Xuất Khiếu cảnh, nói rõ Băng Nguyên cung không bạc đãi, như vậy mình liền yên lòng.
Học sinh có khả năng đi càng xa, trở nên mạnh hơn, đối với hắn mà nói, cũng là một loại khẳng định.
Bàn tay trảo một cái, buông ra áp chế với Trương Khiêm, làm cái lễ tiết, liền xoay người trở lại địa phương trước đó.
- Không cần khách khí...
Thấy hắn trực tiếp rời khỏi, cũng không nhiều lời, thậm chí ngay cả mình cũng không có nhìn nhiều, khuôn mặt của Trần Nhạc Dao đỏ lên, cực kỳ xấu hổ.
Trước đó cho rằng đối phương cố ý bắt chuyện, muốn kéo quan hệ với Băng Nguyên cung, hiện tại xem ra căn bản không phải!
Người ta quả thực là tới hỏi thăm.
Biết sớm như vậy, liền không tự mình đa tình, còn liên lụy thiên tài của Trương gia...
Nghĩ đến nơi này, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Trương Khiêm mất đi áp chế, giãy dụa đứng dậy, khắp khuôn mặt là phát cuồng cùng dữ tợn.
- Đáng ghét...
Hàm răng cắn chặt, vị thiên tài Trương gia này cực kỳ không cam lòng.
Vốn muốn ở trước mặt mỹ nữ biểu hiện một chút, thuận tiện lôi kéo quan hệ, kết quả bị một chiêu đánh nằm rạp trên mặt đất, mất mặt xấu hổ, buồn bực sắp muốn điên rồi.
Bất quá một chiêu qua đi, cũng biết thực lực của đối phương, căn bản không phải hắn hiện tại có thể chống lại, mặc dù tức giận, lại không dám tiếp tục tiến lên, tự rước lấy nhục.
- Ngươi không sao chứ...
Tức đến khó chịu, chỉ thấy Trần Nhạc Dao ở một bên quan tâm nhìn qua.
- Ta không có việc gì!
Trương Khiêm hơi đỏ mặt, muốn mở quạt xếp trong tay ra, che lại khuôn mặt, lại phát hiện cây quạt đã gãy nửa đoạn, vừa rồi đối đầu, dù kết thúc rất nhanh, nhưng uy lực cực lớn, cây quạt bình thường căn bản không chịu nổi, đã nổ đến biến hình.
- Không có việc gì liền tốt, ngày hôm nay làm phiền Trương sư thay ta ra mặt, có điều, vị bằng hữu vừa rồi kia hẳn là không có ác ý, mong đừng nhớ ở trong lòng!