Thiên phú huyết mạch của Lạc gia hắn biết, dính dáng lực lượng không gian, Nhược Hi thân là tiểu công chúa, càng nắm Tĩnh Không châu trong tay, thực lực cực mạnh, làm người ta kiêng kị.
Trương gia, huyết mạch của Trương Cửu Tiêu mỏng manh, căn bản vận dụng không nổi lực lượng huyết mạch, cũng không biết thiên phú là cái gì, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vậy mà dính dáng tới thời gian!
Thời không, cơ sở của vũ trụ.
Thời gian xếp ở phía trước, đủ thấy đáng sợ.
Khó trách rõ ràng trước thời hạn ứng đối, phản ứng kịp thời, còn có thể để đối phương đắc thủ, khó lòng phòng bị, nguyên lai đối phương kích hoạt huyết mạch, đánh ra một quyền, mình cảm ứng thời gian đã phát sinh biến hóa, ở bề ngoài nhìn giống như thuấn di.
Cao thủ giao chiến, chênh lệch không xê xích gì nhiều, có thể để cho thời gian rút ngắn, dù là chỉ có một phần trăm cái hô hấp, cũng cực kỳ kinh khủng!
Trách không được Thánh Nhân Trương gia, có khả năng sừng sững ở vị trí đệ nhất gia tộc của đại lục, người người kính sợ, nguyên lai nắm giữ lực lượng huyết mạch đáng sợ như vậy!
- Bất quá kích hoạt huyết mạch, vận dụng lực lượng thời gian, đối với hắn hao tổn cũng rất lớn, hai lần không có đánh trúng, chỉ sợ đã khó mà tiếp tục...
Trương Huyền kinh hãi, đồng thời cũng âm thầm suy tính.
Hắn tu luyện Diễn Không thiên thư, đối với loại lực lượng vượt qua tu vi bản thân này, biết rất rõ ràng, vận dụng một lần, chẳng khác nào tiêu hao sinh mệnh thậm chí tiềm lực.
Thật giống như Trương Khiêm, chỉ thi triển hai quyền, thân thể đã lay động, có chút không kiên trì nổi, xem ra bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống.
- May mắn ta có Minh Lý Chi Nhãn, nếu không hai lần này, không chết cũng gần như trọng thương...
Vừa rồi nếu không có Minh Lý Chi Nhãn, có khả năng nhìn rõ ràng quyền lộ cùng mục đích của đối phương, trước thời hạn tiến hành trốn tránh, khẳng định đã trọng thương.
- Nằm xuống!
Tâm niệm chuyển động, Trương Khiêm ở đối diện lần nữa gầm thét lao đến.
- Loại năng lực này, hắn không kiên trì được bao lâu, chỉ cần tránh né công kích, kéo dài khoảng cách, đánh bại không khó!
Rõ ràng chiêu số quỷ dị của đối phương, thời gian nháy mắt liền quy định ra đối sách. Hắn coi như có khả năng rút ngắn thời gian, cũng chỉ là cận thân công kích, một khi đánh xa, liền mất đi hiệu quả. Hoàn toàn có thể dùng cái này phá địch.
Hô!
Bàn chân đạp mạnh, thi triển ra Hành Giả Vô Cương, thuấn di xuất hiện ở một bên khác của lôi đài.
Lạch cạch!
Bên này vừa đi, liền thấy công kích của Trương Khiêm rơi vào địa phương hắn đứng lúc trước, chỉ sợ chậm một phần ngàn cái hô hấp cũng sẽ trúng đòn.
- Đúng lúc này...
Biết đây là cơ hội, lông mày giương lên, Trương Huyền chập ngón tay làm kiếm, bỗng nhiên nhấn tới.
Ô ô ô ô!
Bốn đạo kiếm khí thẳng tắp bay ra, thời gian nháy mắt liền xuyên qua khoảng cách lôi đài, đi tới trước mặt Trương Khiêm.
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Kiếm khí như dải lụa, trực tiếp xuyên thấu bàn chân, bàn tay, đóng hắn ở trên đài.
- Hô!
Làm xong những cái này, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
May mắn Trần Nhạc Dao nhắc nhở, để hắn kịp phản ứng, nếu không, một mực bị đối phương đuổi theo đánh, hiện tại coi như không trọng thương, khẳng định cũng sớm đã nhận thua.
- Ngươi thua...
Trương Huyền rơi trên mặt đất, hai tay chắp sau lưng, thản nhiên nói.
Kích hoạt huyết mạch, đối với hắn mà nói, hao tổn thực sự quá lớn. Vốn cho rằng nhờ vào đó, có thể thay thế đối phương trở thành học viên lớp tinh anh, hiện tại xem ra, vẫn là nghĩ quá đơn giản.
Mặc dù tu vi tên này không cao, nhưng sức chiến đấu lại cường đại đáng sợ. Tiêu hao sạch sẽ thể lực, lại bị đâm trúng tay chân, đã không chịu nổi.
Hô!
Một làn gió nhẹ lướt qua, trên đài xuất hiện một bóng người, chính là Trương Vân Phong vừa rồi truyền âm, cúi đầu nhìn Trương Khiêm nằm dưới đất, thấy kiếm khí tránh đi chỗ hiểm, tổn thương cũng không lợi hại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn dưới đài vẫy vẫy tay.
Trương Dụ vội vàng lên đài, cho thiếu gia dùng đan dược, sau đó mang đi xuống.
- Thực lực của ngươi không tệ!
Lúc này Trương Vân Phong mới xoay người lại, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì.
- Truyền âm chỉ điểm Trương Khiêm, điều khiển hắn chiến đấu với ta... Thực lực của ngươi cũng không tệ!
Trương Huyền cười nhạt một tiếng.
- Truyền âm chỉ điểm?
- Đây là phá hư quy củ a!
- Trương gia quả nhiên thủ đoạn cao cường!
- Quá phận, rõ ràng là bắt nạt người!
Dưới đài xôn xao.
Thi đấu khiêu chiến, vì tranh đoạt danh ngạch, yêu cầu lớn nhất là công bằng công chính, thiêu đốt huyết mạch đã tính vi phạm quy định, thế mà dưới đài còn có người chỉ điểm, tương đương với ngang nhiên phá hư quy củ.
- Có dám so với ta vài chiêu hay không?
Không nghĩ tới gia hỏa trước mắt này nhìn ra hắn làm chuyện mờ ám, hơn nữa nói ra, biểu lộ của Trương Vân Phong vốn thong dong lập tức trầm thấp xuống.
- Bằng lòng tiếp!
Trương Huyền nhấc mí mắt.
Đối phương ở sau lưng dùng ám chiêu, hắn đã sớm khó chịu, đã đưa tới cửa, không ngại cho cái giáo huấn.
- Rất tốt!
Thấy hắn đáp ứng, Trương Vân Phong cười nhạt một tiếng, đứng tại chỗ không động, cũng không có bất kỳ động tác gì, nhưng thân hình phảng phất như trong nháy mắt tăng cao, khí tức chọc thủng bầu trời, hình như muốn xé nát phong ấn ở bốn phía lôi đài.
Ông!
Sau một khắc, chung quanh hắn, một vầng sáng nhàn nhạt xuất hiện, đường kính đại khái chừng năm mét. Trong vầng sáng, hắn như Thần Phật không thể chiến thắng.
- Lĩnh Vực chân chính?
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, vẻ mặt nghiêm túc.
Đây là lần đầu tiên thấy cường giả Lĩnh Vực cảnh thi triển Lĩnh Vực, không chỉ phạm vi lớn hơn hắn, lực lượng cũng càng thêm tinh diệu.
- Cường giả Thánh Vực, cấp bậc càng cao, chênh lệch càng lớn, khả năng vượt cấp chiến đấu càng nhỏ, chỉ sợ Trương Huyền này không phải đối thủ!
Hàn Trúc trưởng lão nhíu mày.
Cường giả Thánh Vực, từ Xuất Khiếu cảnh bắt đầu, chênh lệch càng lúc càng lớn, thường thường một tiểu cấp bậc, sức chiến đấu sẽ chênh lệch gấp mấy lần.