Vị Triệu sư này không biết, nhưng hắn là thấy tận mắt a.
Bản thân thật vất vả đột phá, đối phương liền nói tích lũy đủ rồi, sau đó đột phá càng nhiều...
Ngày ngày bị đả kích, sớm thành thói quen. Mặc dù cảnh tượng trước mắt, thoạt nhìn vẫn không thể nào hiểu được, nhưng phát sinh ở trên người gia hỏa kia, liền có thể tiếp nhận.
Dù sao đối phương giống như Khổng sư, đều là Thiên Nhận Danh Sư!
- Không có việc gì? Làm sao lại không có việc gì, Nguyên Thần lần đầu tiên trải qua lôi kiếp là kinh khủng nhất, rất nhiều người đều sẽ vẫn lạc... Ngươi nhìn mây đen trên bầu trời, nồng đậm như vậy, ta sợ hắn quá mức tự đại, căn bản không chống lại được!
Triệu Hưng Mặc luống cuống:
- Hơn nữa, coi như chống lại, bản thân cũng sẽ bị trọng thương, làm sao còn có thể chiến đấu?
Xông lôi kiếp, không phải cái khác, Nguyên Thần bị hao tổn là tất nhiên...
Bản thân bị trọng thương, sao có thể chiến đấu với một cường giả Lĩnh Vực cảnh? Không cần đánh, cũng biết hẳn phải chết không nghi ngờ ah!
- Cái này...
Trương Cửu Tiêu sửng sốt.
Dù có lòng tin, nhưng loại tình huống này, xem ra cũng rất khó giải.
- Mau nhìn, Nguyên Thần của Trương sư Xuất Khiếu...
Đang không biết trả lời như thế nào, bốn phía xôn xao, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy Trương sư đứng tại chỗ không nhúc nhích, Nguyên Thần từ trong mi tâm nhảy ra ngoài, thẳng tắp vọt tới mây đen trên không.
- Nguyên Thần? Cái này... Nguy hiểm càng lớn!
Khóe miệng giật một cái.
Lúc trước Hình đường chủ đột phá, hắn là thấy tận mắt, Nguyên Thần trực tiếp nghênh đón lôi điện, độ khó càng lớn, mang theo thân thể còn có thể tốt một chút.
Biết rất rõ ràng càng khó, vì cái gì còn muốn mạo hiểm như vậy?
Đang cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, chỉ nhìn thấy Nguyên Thần của Trương Huyền đã đi vào lôi đình, vô số lôi điện gào thét bổ tới.
Răng rắc!
Răng rắc!
Nguyên Thần đứng sừng sững ở trong sấm sét, bàn tay vung vẩy, dường như bị điện giật không khống chế được.
- Xuất Khiếu cảnh, là một đại nạn của cường giả Thánh Vực, Nguyên Thần của rất nhiều người căn bản không chịu nổi, hắn không có chút chuẩn bị nào, cứ nhảy qua như thế, có thể duy trì Nguyên Thần không biến mất coi như thành công!
- Đúng vậy, bị điện giật khoa tay múa chân, không có quy củ a!
- Nguyên Thần thuần âm, lần đầu tiên trải qua lôi kiếp, làm không cẩn thận thần trí cũng sẽ bị xóa đi... Cái tên này quá vì cái trước mắt... Ừm, không đúng, sao ta cảm giác hắn không phải là bị điện giật khoa tay múa chân nhỉ!
Đám người dưới đài, mới đầu đều than thở, đột nhiên không biết ai hô lên, từng cái sửng sốt.
- Quả thực không phải như bị điện khoa tay múa chân, mà là...
Nửa cái hô hấp sau, một vị Danh Sư nhìn ra, giống như gặp quỷ thét lên:
- Mà là... Đang tắm!
- Tắm rửa?
Đám người ngẩn ngơ, vội vã nhìn sang, quả nhiên phát hiện không đúng. Nguyên Thần trong lôi đình, bàn tay nhúc nhích, cũng không phải run rẩy, mà là có quy luật vặn tới vặn lui, giống như đang tắm rửa, dường như muốn lôi điện phóng tới quét lên càng thêm đều đặn, rèn luyện đến chỗ sâu nhất của hồn phách.
- Nguyên Thần sợ hãi lôi kiếp nhất, không những không sợ, còn mượn lực lượng trong đó tắm rửa...
- Ta không nhìn lầm chứ?
Gặp qua điên cuồng, nhưng chưa thấy qua điên cuồng như thế.
Một hơi từ Nguyên Thần cảnh đỉnh phong xung kích đến ngụy Xuất Khiếu, mấy hơi thở lần nữa dẫn tới lôi kiếp...
Lôi điện đầy trời, mạnh mẽ chống đỡ cũng có thể tiếp nhận, nhưng... nằm ở bên trong tắm rửa, quên cả trời đất, chơi vui vẻ như vậy...
Tất cả mọi người nắm lấy tóc, nói không ra lời.
- Cái này, cái này...
Mí mắt không ngừng nhảy, Hạo Vũ trưởng lão cũng nuốt nước bọt, á khẩu không trả lời được.
Trở thành trưởng lão của Thánh Tử điện, mấy trăm năm qua, gặp qua không biết bao nhiêu kinh tài tuyệt diễm, gia chủ đương đại của Trương gia, Lạc gia tiểu công chúa...
Mỗi một cái đều vạn người không được một, như sao trời sáng chói. Nhưng dám chơi Xuất Khiếu kiếp như vậy, còn chưa bao giờ thấy qua!
Cái này đã không thể dùng ngôn ngữ hình dung được.
- Hắn...
Trương Vân Phong ngây người tại chỗ.
Còn tưởng rằng đối phương dẫn tới lôi điện, là bản thân tự tìm cái chết, làm sao cũng không nghĩ đến, đánh rắm không có, còn tắm vô cùng vui vẻ.
- Mười cái hô hấp đã đến...
Trương Vân Phong cứng ngắc phút chốc, đột nhiên kịp phản ứng, hét lớn một tiếng.
Hô!
Tựa hồ nghe được tiếng la, Nguyên Thần ở trên không, đình chỉ tắm rửa, há to miệng, lôi điện đầy trời đi vào cổ họng, ngay sau đó nhẹ nhàng nhoáng một cái, chui vào thân thể.
Sau một khắc, Trương Huyền mở mắt, nhìn về phía Trương Vân Phong cách đó không xa, tràn đầy áy náy.
- Thực sự không tiện, nhìn thấy lôi kiếp chơi quá cao hứng, làm trễ nải một cái hô hấp, coi như ta chiếm tiện nghi, như vậy đi... Ta nhường ngươi ba chiêu!