Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2484: Em gái ngươi (2)



Thấy hắn ném trận kỳ, tất cả mọi người đều có chút choáng váng, không biết muốn làm cái gì. Không để ý tới mọi người kinh ngạc, Trương Huyền lười nói nhảm, lùi về phía sau mấy bước, đột nhiên bàn chân đạp mạnh.

Ông!

Một tiếng nổ vang, khu vực trận pháp bao phủ lập tức sinh ra sương mù dày đặc, trận pháp cấp tám nhập môn... Khởi động!

- Được rồi!

Trương Huyền vỗ tay một cái:

- Ta đã bố trí xong...

- ...

Phá Hư Vương.

- ...

Đám người Tô trưởng lão.

- ...

Trần Nhạc Dao.

- Khụ khụ!

Qua nửa ngày, đám người Tô trưởng lão mới tĩnh hồn, dọc theo trận pháp hắn mới vừa bố trí quay một vòng, xác định nhiều lần, không có bất cứ vấn đề gì, lúc này mới gật đầu:

- Trương sư quả thực hoàn thành trận pháp này, thông qua khảo hạch Trận Pháp sư bát tinh...

- ...

Phá Hư Vương như không thở nổi.

Vốn muốn cùng đối phương khảo hạch, đả kích đối phương một chút, để hắn biết lợi hại, kết quả... Mình bị đả kích!

Hắn còn chưa xem xong nội dung trong trận đồ, đối phương liền bố trí ra trận pháp...

Tốc độ cũng quá nhanh đi!

- Được rồi, ta không bố trí, Tô trưởng lão, giúp ta xin đi!

Bàn tay vẫy một cái, Phá Hư Vương khẽ nói.

- Cái này... Được rồi!

Tô trưởng lão gật đầu.

Trước đó đã đáp ứng đối phương, không muốn thi tốt nhất, bọn họ cũng có thể giảm bớt không ít phiền phức.

- Đa tạ!

Phá Hư Vương nhẹ gật đầu, tay vẫy một cái:

- Nơi này tổn thất, ta sẽ sai người tới đền bù, bậc thang trận pháp cũng sẽ tìm người giúp xây dựng lại!

- Vậy làm phiền...

Nghe được nói như vậy, đám người Tô trưởng lão thở phào nhẹ nhõm. Trương Huyền cũng âm thầm gật đầu. Còn nghĩ đối phương thật sự là hung hăng càn quấy, không nói đạo lý, hiện tại xem ra, cũng không phải như vậy.

- Không cần khách khí!

Phá Hư Vương quay đầu nhìn lại:

- Ngươi gọi Trương Huyền?

- Vâng!

Trương Huyền gật đầu.

- Tân sinh năm nay tới a? Nếu không, không có khả năng chưa từng nghe qua!

Phá Hư Vương nhíu mày.

Trong nháy mắt bày trận, cường đại như thế, nếu như sớm tới, hắn khẳng định đã nghe qua.

- Đúng vậy!

- Không sai, có thiên phú, có thực lực, còn không kiêu không gấp, khiêm tốn giống như ta, hợp khẩu vị của ta!

Phá Hư Vương thoả mãn nhẹ gật đầu.

- Khách khí!

Trương Huyền cười cười.

Thực lực của đối phương bày biện ở nơi đó, vừa nhìn liền biết cực kỳ không đơn giản. Có thể quan hệ thân thiết với người như vậy, khẳng định không phải chuyện xấu.

- Ta đi trước, về sau muốn khảo hạch những nghề nghiệp khác, có thể gọi ta một tiếng, không ít chức nghiệp ta đều có quan hệ, bọn họ đều sẽ cho ta mặt mũi!

Phá Hư Vương dặn dò.

Trương Huyền không ngừng gật đầu.

Nói xong, Phá Hư Vương rất hài lòng đi ra ngoài. Thấy hắn đi xa, Trương Huyền nghi ngờ nhìn về phía đám người Tô trưởng lão cách đó không xa, truyền âm qua:

- Tô trưởng lão, không biết vị Phá Hư Vương này là thiên tài nhà nào?

Có thể ép bọn hắn chịu thiệt, không dám nhiều lời, tuy thực lực rất trọng yếu, càng quan trọng hơn là, sau lưng tất nhiên có một thế lực bá chủ. Nếu không khẳng định sớm đã bị Thánh Tử điện khai trừ, làm sao có thể cho phép thái độ như thế.

- Hắn... Ngươi không nhận ra?

Tô trưởng lão không còn gì để nói.

Trò chuyện vui vẻ như vậy, ngay cả biết cũng không biết? Trương Huyền lắc đầu.

- Lạc gia, Lạc Huyền Thanh!

Tô trưởng lão nói.

- Thánh Nhân Lạc gia?

Trương Huyền sững sờ.

Đang muốn tìm người Lạc gia, không nghĩ tới vị này chính là, trẻ tuổi như vậy liền có loại thực lực này, địa vị ở Lạc gia hẳn cũng không thấp a? Nghĩ đến cái này, vội vàng hỏi thăm:

- Không biết vị Lạc Huyền Thanh này, ở Lạc gia có thân phận gì?

- Thân phận gì?

Thấy hắn quả nhiên không biết, Tô trưởng lão bất đắc dĩ:

- Hắn là con trai thứ sáu của Lạc gia gia chủ, nếu như ngươi không biết hắn là ai, vị tiểu công chúa nổi danh Lạc gia kia, hẳn phải biết a! Chính là muội muội của hắn, nếu không... Ta chỉ nói một câu nói nhảm, cũng không đến mức bị đánh một trận tơi bời!

- Hắn là... ca ca của Nhược Hi? Anh vợ?

Trương Huyền cứng ngắc tại chỗ, vội vàng quay đầu, thấy vị Phá Hư Vương Lạc Huyền Thanh kia còn chưa đi xa, nhịn không được hô lên:

- Đại cửu... Lạc Huyền Thanh, Lạc huynh...

Nghe được tiếng la, Lạc Huyền Thanh nhíu mày xoay người lại. Thấy hắn quay đầu, nghĩ đến lập tức có thể biết tin tức của Nhược Hi, Trương Huyền tràn đầy kích động, nhịn không được mở miệng:

- Muội muội ngươi...

- Muội muội ngươi!

Lời còn chưa dứt, Lạc Huyền Thanh gầm thét một tiếng, đã xuất hiện ở trước mắt, một cái nắm đấm mạnh mẽ đập ở trên mặt.

Bành!

Trương Huyền bay ngược ra ngoài, đầu cắm ở trên vách tường.

Ầm! Rầm!

Vừa rồi bị Tô trưởng lão va một phát, hiện tại cũng không chịu nổi, cung điện rầm rầm sụp đổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.