Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2512: Là thời điểm biểu hiện ra chân chính kỹ thuật (1)



- Tiếp tục!

Cảm thụ kiếm ý có khả năng thi triển ra uy lực, Trương Huyền thoả mãn nhẹ gật đầu, không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu tu luyện Nhất Kiếm Phá Hải trong Linh Hư tam kiếm.

Chiêu kiếm pháp này, cần một trăm linh tám chuôi kiếm tới phối hợp, đi Kiếm trì một chuyến, thần phục Thánh khí trung phẩm, số lượng đầy đủ, hoàn toàn có thể thi triển đi ra.

Trong đầu không ngừng thôi diễn, mỗi một chuôi kiếm, mỗi một chiêu kiếm pháp đều chảy xuôi ở trong óc, cẩn thận phân tích, không chút sai lầm.

Đồng dạng một canh giờ, Trương Huyền đứng dậy. Trải qua cố gắng, Nhất Kiếm Phá Hải cũng hoàn toàn nắm giữ. Đương nhiên hai bộ kiếm pháp này, đều chỉ là ở trong óc thôi diễn, trên thực tế không có thi triển qua, uy lực cũng chỉ là suy đoán.

- Nhất Kiếm Phá Hải, kiếm khí như biển, không cần Linh Hư kiếm cùng rất nhiều vũ khí, chỉ bằng vào kiếm khí bản thân, liền có thể cùng Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ chiến một trận, dùng hết toàn lực mà nói, cường giả đỉnh phong cũng có thể chém giết!

Con mắt Trương Huyền sáng lên.

Không hổ là chân giải chủ tu tiến công, quả thật cường đại đến đáng sợ! Không dùng binh khí, liền có thể đánh bại Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ, thật muốn sử dụng, chỉ sợ Thánh Vực thất trọng sơ kỳ cũng không phải đối thủ, có thể nhẹ nhõm ngược sát!

Có loại thực lực này, coi như tân sinh của Thánh Tử điện cao thủ nhiều như mây, cũng coi như có năng lực tự vệ. hoàn thành tu luyện hai bộ kiếm pháp đỉnh tiêm, Trương Huyền thở ra một hơi, cố nén hưng phấn trong lòng. Có loại năng lực này, lại đi xông thông đạo chữ Giáp, hẳn là hết sức dễ dàng.

- Ra ngoài đi!

Thấy thời gian không còn sớm, Trương Huyền đứng dậy ra khỏi phòng, chỉ thấy Kiếm Tần Sinh vẫn đứng trong đại sảnh, đám người Thủy Thiên Nhu, Tạ sư huynh… đang khoanh chân ngồi dưới đất, nhìn chằm chằm chữ Kiếm trên vách tường, từng cái nhăn mày, tựa hồ khổ sở suy nghĩ.

- Trương sư, ngươi đi ra...

Kiếm Tần Sinh mỉm cười.

Mặc dù gia hỏa trước mắt chỉ là tân sinh, nhưng lĩnh ngộ kiếm đạo chân giải, địa vị ở trong lòng hắn đã cân bằng, không còn giọng đối đãi vãn bối như trước đó.

- Bọn họ đây là...

Trương Huyền nghi ngờ.

- A, bọn họ thấy ngươi nhìn một hồi, liền lĩnh ngộ chân giải, nhận khích lệ lớn, muốn ở chỗ này quan sát học tập, tranh thủ cũng có thể giống như ngươi, nhất phi trùng thiên...

Cười giải thích, trong mắt Kiếm Tần Sinh tràn đầy vui mừng. Trước kia, để đám tiểu gia hỏa này học tập, bọn họ đều cảm thấy một chữ Kiếm, có gì đáng quan sát? Hiện tại bị kích thích, cố gắng tu luyện, để hắn hết sức hài lòng.

- Nhận khích lệ lớn?

Trương Huyền trợn tròn mắt.

Sở dĩ hắn đột phá, là bởi vì sưu tập Thiên Đạo công pháp, ở đây đơn thuần nhìn, có thể đột phá... Thật sự là gặp quỷ. Bất quá, đây đều là học sinh của đối phương, hắn một ngoại nhân không tiện xen vào, suy nghĩ một chút vẫn nhịn xuống, mỉm cười:

- Các ngươi chơi đi... Tu luyện vui vẻ là được rồi!

- Vừa rồi đọc sách, có thu hoạch được gì không?

Không biết trong lòng của hắn suy nghĩ, còn tưởng rằng trường kỳ quan sát, quả thực có thể tạo được tác dụng tăng thêm, cười cười, Kiếm Tần Sinh nhìn qua.

- Cảm tạ tiền bối để cho ta đọc sách, thu hoạch không nhỏ!

Trương Huyền khom người đa tạ.

Nếu như không có những sách này, không có khả năng học được Lưu Thủy kiếm quyết, hơn nữa tu luyện tới Thiên Đạo cấp. Cũng không có khả năng học được thức thứ nhất của Linh Hư tam kiếm, từ đó để thực lực đột nhiên tăng mạnh.

- Ồ?

Nghe hắn nói như vậy, ánh mắt của Kiếm Tần Sinh sáng lên:

- Đã như vậy, có ngại cùng lão phu so chiêu một chút hay không? Để cho ta nhìn một chút, kiếm đạo tông sư duy nhất lĩnh ngộ hai loại chân giải có thể sử dụng kiếm pháp đến tình trạng xuất thần nhập hóa như thế nào không!

- Có thể được tiền bối chỉ điểm là vinh hạnh của ta!

Con mắt của Trương Huyền lập tức sáng lên.

Mới vừa tu luyện qua hai bộ kiếm pháp, còn không có thực tế vận dụng, vị này là kiếm đạo đại tông sư, mượn hắn thử chiêu, đối với kiếm đạo của mình tất nhiên có trợ giúp cực lớn.

- Tốt, vậy đừng quấy rầy bọn họ tu luyện, chúng ta đi nơi khác.

Kiếm Tần Sinh vuốt râu cười nói.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu.

Đám người Thủy Thiên Nhu đang tu luyện, mặc dù hắn thấy, chỉ bằng vào nhìn chữ liền muốn triệt để lĩnh ngộ chân giải khả năng hầu như là không, nhưng đối với kiếm pháp có tăng tiến là rất dễ dàng làm được.

Trường kỳ quan sát thật có ích vô hại, nên không cần thiết nhiều lời. Đi theo sau lưng Kiếm Tần Sinh, thời gian không dài, đi tới một gian phòng, hẳn là luyện võ trường chuyên dụng, bốn phía bố trí lí phong ấn vững chắc. Những phong ấn này đều đạt đến cấp tám, xem như thực lực của hắn bây giờ, muốn toàn lực phá vỡ cũng cần tiêu tốn công phu rất lớn.

- Ở nơi này đi!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, Kiếm Tần Sinh đi tới chính giữa, ngón trỏ, ngón giữa dựng thẳng lên, một đạo kiếm khí từ đầu ngón tay bắn ra.

- Tiền bối không đè thấp tu vi?

Nhìn thấy động tác của hắn, Trương Huyền sững sờ.

Thực lực của đối phương chí ít đạt đến Thánh Vực bát trọng, mình chỉ là ngũ trọng sơ kỳ, chênh lệch thực sự quá lớn. Không đè thấp tu vi, làm sao đánh?

- Đè thấp tu vi, ta sợ bộ xương già này không kiên trì được một chiêu, liền bị ngươi miểu sát!

Kiếm Tần Sinh cười khổ nói.

Vừa rồi tình cảnh vị trước mắt này cùng đồ đệ hắn giao đấu, đến bây giờ còn rõ mồn một trước mắt, nếu như áp chế thành cấp bậc giống nhau, cũng không dám xác nhận có khả năng vượt qua đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.