Mới từ trong phế tích chui ra ngoài, liền nghe một tiếng hỏi thăm, vài bóng người vội vã bay tới, một vị lão giả đi đầu, thân thể không ngừng run rẩy, bờ môi co giật, dường như cũng không dám tin tưởng.
Chính là quyền điện chủ của Thánh Tử điện năm tại, Chiêm Thiên Nhận, Chiêm sư.
- Chiêm sư...
Nhìn thấy quyền điện chủ tự mình tới, Cát trưởng lão vội vàng ôm quyền, nói rõ chi tiết sự tình vừa rồi một lần.
- Đo lường có chúc phúc hay không, tượng Khổng sư hành lễ, bài vị khác trực tiếp vỡ vụn?
Chiêm sư cùng tất cả trưởng lão ở trên không biểu lộ quái lạ. Có thể để cho Khổng sư hành lễ... Ngươi đùa giỡn sao! Trên thế giới này, còn có người nào, có thể chịu được lễ tiết ngang hàng của vạn thế chi sư?
- Ta nói chính xác trăm phần trăm, không tin... Có thể chữa trị tốt Phong Sư điện, lại để cho hắn đi thí nghiệm...
Thấy vẻ mặt của mọi người, Cát trưởng lão vội vàng nói.
- Phong Sư điện dính dáng vô số ý niệm của tiền bối, hủy hoại muốn chữa trị, không có thời gian nửa năm, rất khó hoàn thành...
Lắc đầu, lông mày Chiêm sư nhiu1 lai5:
- Như vậy đi, chúng ta tự bế tu vi, sử dụng thủ đoạn đo lường, tiến hành dò xét hắn, thuận tiện tra rõ ràng đến cùng xảy ra chuyện gì!
Thực lực của bọn hắn, cũng không yếu hơn tổ tiên, sử dụng thủ đoạn đồng dạng mà nói, đồng dạng có thể đo lường ra, trong cơ thể đối phương có chúc phúc hay không, vừa vặn cũng có thể làm rõ đến cùng xảy ra chuyện gì.
- Cũng tốt!
Cát trưởng lão gật đầu.
- Bắt đầu đi...
Chiêm sư dặn dò một tiếng, mấy vị trưởng lão còn lại bao quanh Tôn Cường, bàn tay đồng thời đưa ra, một đạo lực lượng đặc thù bao phủ hắn ở bên trong.
Ầm ầm!
Quang mang từ trên người bọn hắn bắn ra, giống như trước đó, ở chung quanh Tôn Cường tạo thành vòng sáng.
- Chỉ có thể tiếp tục vận chuyển chân khí thiếu gia lưu lại...
Thấy mọi người còn muốn đo lường, Tôn Cường bất đắc dĩ lắc đầu, lần nữa vận chuyển chân khí thiếu gia lưu lại.
Lạch cạch!
Liền nghe một tiếng vang, ngay sau đó nhìn thấy một vị trưởng lão thẳng tắp từ không trung rớt xuống, giống như thấy được sự tình hoảng sợ gì, bại liệt như bùn. Quay đầu nhìn về phía một cái khác.
Đùng chít chít!
Vị trưởng lão này cũng rớt xuống.
- Cái này...
Tôn Cường gãi đầu, quay đầu nhìn về phía vị thứ ba.
Hô hô hô!
Kèm theo ánh mắt của hắn liếc nhìn, tất cả trưởng lão trên không đều không ngừng rơi xuống, thời gian nháy mắt, cũng chỉ còn lại có Chiêm sư.
- Ngươi...
Thấy hắn quay đầu tới, Chiêm sư dọa đến kìm lòng không được rụt lại, vừa định nói chuyện, ngay sau đó thật giống như một thân ảnh vĩ đại bất ngờ xuất hiện ở trước mắt, như che chắn thiên địa, lại như bản thân là thiên địa, đại biểu Thiên Đạo uy nghiêm.
Lạch cạch!
Trong lòng chấn kinh, chân khí đình trệ xuống không cách nào vận chuyển, cũng từ không trung thẳng tắp rơi xuống dưới, đầu cắm trên mặt đất, mặt mũi bụi bặm.
Nhìn quyền điện chủ cùng rất nhiều trưởng lão thực lực tương đồng, tất cả đều từ không trung té xuống, hàm răng của Cát trưởng lão phát run, không biết nên nói cái gì.
- Chân khí của thiếu gia... có tác dụng như thế?
Mọi người khiếp sợ tột đỉnh, con mắt của Tôn Cường thì sáng lên, tràn đầy hưng phấn lần nữa vận chuyển chân khí thiếu gia lưu tại trong cơ thể.
Ngay sau đó liền thấy đám người Chiêm sư nằm trên mặt đất, không ngừng run rẩy, vận chuyển một lần, run rẩy một lần, thú vị không nói ra được.