Không phải Khôi Thánh không tin, mà là căn bản không có khả năng hoàn thành.
Năm đó Khổng sư cũng từng bị Ngoan Nhân Đại Đế này vây khốn, không thể chạy trốn, như vậy đủ thấy mạnh mẽ, ngươi một mạt học vãn bối, tu vi cũng chỉ Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, coi như thật có chút thủ đoạn cũng làm không được!
- Ngươi không tin?
Thấy bộ dáng của hắn như vậy, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Đi theo ta!
Nói xong ý niệm lần nữa trở lại thân thể, tinh thần khẽ động, đi vào Thiên Nghĩ Phong Sào, lần nữa tế ra lệnh bài, bàn tay trảo một cái.
Ầm ầm!
Một cái đầu to lớn hiện lên ở trong tổ ong, yên tĩnh lơ lửng giữa không trung, tản mát ra khí tức kinh người.
- Chủ nhân...
Thanh âm của Ngoan Nhân vang lên.
- Cái này, cái này...
Một hồi lắc lư kịch liệt, ý niệm của Khôi Thánh suýt chút nữa sụp đổ tại chỗ.
Hắn đã từng trấn áp Ngoan Nhân, biết ý niệm cùng khí tức của tên này, cái đầu lâu to lớn trước mắt kia, mặc dù là bí pháp Thiên Công rèn đúc, nhưng ý niệm cùng sinh mệnh, tuyệt đối là Ngoan Nhân, không có chút nghi ngờ nào.
Đường đường Ngoan Nhân Đại Đế ở thời kỳ Thượng Cổ, vây khốn Khổng sư ba tháng cũng chạy trốn không ra, kiêu căng khó thuần, thế mà giống như sủng vật nhận tên này làm chủ...
- Hiện tại ta đã thuần phục trái tim, xương ngón tay cùng đầu lâu của hắn, đang sưu tập những bộ phận khác, xương ngực đã bị ngươi phong ấn, có phương pháp phá giải không? Ta cùng tiện thu lại...
Trương Huyền cười cười.
Có thể từ trong miệng đối phương biết được phương pháp lấy ra xương ngực, liền miễn phá hủy. Từ trong nội tâm, hắn không có ưa thích phá hư chút nào, chỉ muốn khiêm tốn, yên tĩnh tu luyện.
- Cái này... Không có khả năng!
Dường như Khôi Thánh còn không có từ trong khiếp sợ khôi phục lại, ý niệm sáng tối chập chờn, xem ra bất cứ lúc nào cũng sẽ dập tắt.
- Hắn đang ở trước mắt, ngươi ch đã nhận ra, tự nhiên biết không có nói dối, có gì không thể nào chứ?
Thấy cường giả lợi hại như thế, cũng có loại thái độ này, Trương Huyền lắc đầu.
Còn nói đồ tôn của Khổng sư... Một chút kiến thức cũng không có!
Coi như khi Ngoan Nhân còn sống rất lợi hại, sau khi chết bị phân giải thành từng khối, thực lực cũng không phải rất mạnh, bị hắn thu phục, cũng không tính là gì.
Không biết qua bao lâu, lúc này Khôi Thánh mới khôi phục lại, vẻ mặt cười khổ:
- Ngươi đã có thể thuần phục, giao xương ngực cho ngươi cũng không sao, chỉ bất quá, phá giải phong ấn hết sức phức tạp...
- Xin lắng tai nghe...
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội vàng ôm quyền.
- Xương ngực là ta dùng bí pháp không gian phong ấn, đã triệt để dung hợp, muốn phá giải, nhất định phải phá hư...
Đang giải thích, ý niệm của Khôi Thánh kìm lòng không được lắc lư một cái, lời còn chưa nói hết, đã biến mất tại nguyên chỗ. Nhận chấn kinh quá lớn, đã vượt ra khỏi phạm vi tiếp nhận, không chịu nổi nữa.
- Ngươi...
Trương Huyền phát điên.
Đám ý niệm Cổ Thánh này đến cùng xảy ra chuyện gì?
Cả đám đều không đáng tin cậy như thế?
Khổng sư nói một nửa thì biến mất, Khưu Ngô Cổ Thánh nói một nửa biến mất... tên này cũng giống vậy, trực tiếp biến mất... chơi như vậy rất vui sao?
- Được rồi...
Trương Huyền cực kỳ buồn bực, biết tên này một khi biến mất, tức giận cũng vô dụng, đành phải xoa xoa mi tâm, tiếp tục quan sát Điện Chủ lệnh.
Phá vỡ một đạo phong ấn, Điện Chủ lệnh trở nên càng thêm lộng lẫy, phù văn giống như nước chảy, cho thấy uy lực cường đại.
- Đây là... Thánh khí tuyệt phẩm?
Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve một lần, con mắt Trương Huyền sáng lên.