Thân là đệ nhất tài nữ, danh khí lớn, lại thêm dung mạo mỹ lệ, mỗi ngày đều có không ít tỏ tình, để nàng phiền muộn không thôi.
Bởi vậy, từng ngang nhiên tuyên bố, bất kể là ai, chỉ cần tuổi tác không cao hơn ba mươi, có thể ở cầm, kỳ, thư, họa vượt qua nàng, liền sẽ không chút do dự gả cho đối phương!
Nói như vậy, chỉ là lời chối từ, tránh khỏi người khác quấy rối, dù sao, có thể thắng được nàng hầu như không tồn tại... Ai nghĩ đến, thực sự có người ở trên thư hoạ vượt qua, hơn nữa dễ dàng như vậy!
- Mặc dù tính cách của người này không tốt lắm, nói chuyện cũng không dễ nghe, nhưng... Có bản lĩnh thật sự, có thể gả cho hắn, cũng không tệ...
Người khác nhấc lên, trong lòng nhịn không được toát ra ý nghĩ.
- Không biết... Trương sư có biết đánh đàn hay không?
Kìm nén không được nhìn lại.
- Hiểu sơ một chút!
Trương Huyền gật đầu.
Mặc dù đã là Ma Âm sư bát tinh, nhưng vẫn phải khiêm tốn một chút.
- Vậy... Đánh cờ thì sao?
- Hoàn toàn không hiểu!
Trương Huyền lắc đầu.
Chức nghiệp học không ít, nhưng mà không có học qua kỳ thuật, có thể nói một chữ cũng không biết.
- Không biết không sao, ta có thể dạy ngươi... Trương sư có bằng lòng đi thanh nhã tiểu trúc của ta, cùng nghiên cứu cầm kỳ thư họa hay không?
Khuôn mặt Trương Tử Tình đỏ lên nói.
Nói như vậy, đã coi như là thổ lộ.
- Cầm kỳ thư họa?
Trương Huyền lắc đầu:
- Loại phụ tu này, chỉ tùy tiện học một ít, tiêu khiển giải trí mà thôi, thư hoạ cũng chỉ học không đủ hai ngày, chuyên môn nghiên cứu... Liền thôi!
Hắn tới là muốn đánh mặt Trương gia, ép tiểu thiên tài xuất hiện, nào có thời gian học cầm kỳ thư họa gì?
Lại nói, nhìn vài cuốn sách là được, còn cần theo ngươi học?
Nghe được đối phương cự tuyệt, vẻ mặt Trương Tử Tình khó coi, có điều ngay sau đó lộ ra vẻ khó tin:
- Ngươi nói, ngươi học thư hoạ, tổng cộng học không đến hai ngày?
- Ừm!
Trương Huyền suy tư một chút, gật đầu:
- Toàn bộ thời gian cộng lại, hẳn không đến...
Học tập Thư Họa sư, chỉ là vì khảo hạch Danh Sư, dùng thời gian không nhiều, mỗi cấp bậc một canh giờ, hiện tại đạt tới bát tinh, cũng chỉ có tám canh giờ mà thôi, coi như cộng thêm đọc sách, hẳn là cũng sẽ không vượt qua hai ngày... Nói như vậy, không tính khoác lác. Ừm, không nói một ngày, đã rất phù hợp bản tính khiêm tốn của hắn.
- Không đến hai ngày, lý giải thư hoạ cao thâm như vậy?
Trương Tử Tình không tin.
- Đã thua, liền cho ta tiền đặt cược đi...
Không thèm để ý đối phương chấn kinh, Trương Huyền nhìn qua. Bởi vì có Linh Thạch tuyệt phẩm, hắn mới đồng ý cá cược, đã thắng, đương nhiên phải lấy.
- Linh Thạch...
Lúc này mới nhớ tới vừa rồi cá cược, Trương Tử Tình mỉm cười:
- Vừa rồi vị bằng hữu nào nói, chắc hẳn ngươi cũng nghe đến, chỉ cần cầm kỳ thư họa vượt qua ta, ta liền có thể gả cho hắn... bây giờ ngươi ở thư hoạ đã vượt qua ta quá nhiều, chỉ cần hai loại cầm kỳ không kém... Cùng kết liền cành, cũng sẽ không phải không có khả năng...
Nói đến đây, khuôn mặt đỏ lên.
Một nữ hài, lời nói đến nước này, xem như cực kỳ lớn mật.
Bất quá, gánh vác lấy tên tuổi đệ nhất tài nữ, thanh cao đã quen, thật vất vả gặp phải một vị, chân chính có thể vượt qua nàng, không khỏi cũng có chút ý nghĩ.
- Thế nào, ngươi là muốn trốn nợ, không nguyện ý trả cho ta một viên Linh Thạch tuyệt phẩm kia?
Da đầu Trương Huyền nổ tung, con mắt trợn tròn, tràn đầy tức giận.
Vừa rồi thời điểm đánh cược, nói rất hay, thua liền cho, làm sao, hiện tại thật thua, không dám thừa nhận, còn muốn gả cho mình... nằm mộng đẹp cái gì!