Đôi mi thanh tú nâng lên, toàn thân Mộng kiếm thánh vây quanh kiếm khí. Cái ngoạn ý gì nha! Chẳng phải làm sập chút kiến trúc ư? Có cái gì quá sao! Tin hiện tại ta bới mộ tổ của bọn ngươi hay không?
- Cái này... Không phải sự tình kiến trúc...
Đại trưởng lão rốt cục tĩnh lại, nhìn thấy khí tức của Mộng kiếm thánh, biết nữ nhân này cái gì cũng dám làm, không giải thích rõ ràng, thực sẽ phá mộ tổ của bọn họ, trên mặt nghẹn thấu hồng, vội vàng giải thích.
- Vậy là chuyện gì?
Mộng kiếm thánh híp mắt lại.
- Là... Ta biết ngươi nghĩ cái gì, nhất định là cảm thấy Trương Huyền này là hắn... Nói thật cho ngươi biết, không phải! Ta đã đo lường qua huyết mạch cùng linh hồn của hắn, cùng Trương gia không có chút quan hệ nào...
Biết ý nghĩ của đối phương, đại trưởng lão nói.
- Huyết mạch, hừ, ngươi có mặt mũi nói huyết mạch?
Mộng kiếm thánh cười lạnh.
- Coi như không nói huyết mạch, ta tận mắt nhìn thấy tên này, thi triển ra Vu Hồn chi thuật, càng thi triển ra bảo vật Dị Linh tộc, đoán không sai, hắn vô cùng có khả năng không phải nhân tộc, mà là Dị Linh tộc!
Cắn răng một cái, đại trưởng lão nói.
- Vu Hồn chi thuật?
- Bảo vật Dị Linh tộc?
Hưng kiếm thánh, Mộng kiếm thánh nhìn nhau, mỗi người sững sờ. Vốn bọn họ đều cho rằng Trương Huyền này nhất định là hài tử mất tích của bọn họ, không nghĩ tới lại là Vu Hồn sư.
- Không sai, Vu Hồn sư vô cùng nham hiểm, điểm ấy không cần ta nói nhiều, các ngươi cũng biết, hắn Vu Hồn ly thể, bị ta nhìn rõ ràng, lại thi triển ra bảo vật Dị Linh tộc công kích ta, cái hố sâu này là bảo vật kia đập ra, không tin các ngươi có thể nhìn, trong đó còn có sát lục chi khí của Dị Linh tộc xoay quanh!
Đại trưởng lão chỉ về phía trước.
Hai người vội vàng nhìn qua.
Trước mắt hố to chừng hơn trăm mét, tuy phía dưới đều là phế tích, nhưng lấy thực lực của bọn hắn, quả thực có thể thấy được, trong đó kích động khí tức Dị Linh tộc.
Pháp bảo của Dị Linh tộc, cần sát lục chân khí mới có thể khởi động, nhân loại không cách nào sử dụng, có thể sử dụng, chẳng lẽ vị Trương Huyền này, thật không phải con của bọn hắn, mà là một Dị Linh tộc?
- Cái này đích xác là khí tức của Dị Linh tộc, đến cùng chuyện gì xảy ra?
Xác nhận một chút, Hưng kiếm thánh nhịn không được hỏi.
- Là như vậy...
Đại trưởng lão vội vàng nói sự tình kiếm thuật khiêu chiến, tên này đột phá dẫn tới lôi kiếp một lần.
- Nhập Hư kiếp, dẫn tới lôi đình, to lớn hơn Vũ Không kiếp?
Nghe giải thích, nhìn đầy đất bị sét đánh qua, Hưng kiếm thánh ngột ngạt.
Nếu như con của hắn còn sống, tuyệt đối là thiên tài tuyệt đỉnh, nhưng Lĩnh Vực cảnh liền thu hút đến lôi kiếp lớn như vậy, mấu chốt còn thuận lợi vượt qua, chỉ sợ còn làm không được! Chẳng lẽ, thật giống như đối phương nói, là một Dị Linh tộc ngụy trang?
- Hắn không phải học sinh của Dương sư ư? Tìm Dương sư hỏi một chút không được sao!
Mộng kiếm thánh khẽ nói.
- Không sai, tìm Dương sư hỏi thăm!
Hưng kiếm thánh nhẹ gật đầu:
- Bất quá, Dương sư đang bế quan, tạm thời không tiện quấy rầy...
Ầm ầm!
Lời còn chưa dứt, một đạo khí tức mạnh mẽ xông thẳng lên trời, chèn ép bốn phía, lặng ngắt như tờ.
- Dương sư xuất quan...
Cảm nhận được cỗ lực lượng này, con mắt mọi người đồng thời sáng lên, vội vã bay đi.
Ngay sau đó nhìn thấy một lão giả lơ lửng giữa không trung, bên ngoài thân lực lượng sáng tối chập chờn, không biết đến cùng đạt đến loại cảnh giới nào.
- Dương sư!
Nhìn thấy người này, mọi người ôm quyền.
- Ừm!
Dương sư mỉm cười.
- Dương sư, tại hạ có sự tình muốn hỏi, có một người trẻ tuổi gọi Trương Huyền, tự xưng học sinh của ngươi, không biết ngươi thu lúc nào!
Hàn huyên đôi câu, đại trưởng lão nhịn không được hỏi.