Cảm nhận được toàn thân bị giam cầm, như gông xiềng bao phủ, không cách nào động đậy, khuôn mặt của Trương Huyền trầm xuống. Hắn chỉ là tới mượn trận kỳ, không muốn cho mượn, có thể không cho mượn, ra tay là có ý tứ gì?
- Trương gia đại trưởng lão Trương Vô Ngân đưa tin tới, muốn Thánh Tử điện chúng ta giao người, vốn cho rằng tin tức có sai, nếu ngươi xuất hiện, thừa nhận cùng Trương gia gây ra không vui, cũng có ý giải quyết mâu thuẫn, vậy liền lưu lại, chờ bọn họ chạy tới, yên tâm, thân là thành viên Thánh Tử điện, chỉ cần sai lầm không phải quá nặng, ta cùng Cát trưởng lão hoàn toàn có thể hoà giải...
Chiêm sư nói.
- Đại trưởng lão?
Không nghĩ tới chuyện này, Trương Huyền nhíu mày một cái, lắc đầu:
- Ta còn có việc, cần nắm chặt thời gian rời đi, không rảnh đợi bọn họ chạy tới!
Triệu Nhã ngàn cân treo sợi tóc, thời gian không thể bị dở dang, nếu không, cũng không có khả năng trực tiếp từ Trương gia vận dụng Điện Chủ lệnh bay trở về.
Truyền tống, học tập, bị đánh, mượn kỳ... Đến bây giờ đã chậm trễ hơn mười phút, lại không nhanh lên một chút, ngộ nhỡ Triệu Nhã xảy ra chuyện, chẳng phải hối hận suốt đời?
Lại nói, hắn cùng Trương gia mâu thuẫn, căn bản không phải một câu liền có thể hoà giải, vị trước mắt này không được, thậm chí Danh Sư đường đường chủ, cũng chưa chắc có thể làm được.
- Vậy thì không phải do ngươi! Chúng ta chỉ phụ trách bắt ngươi lại, giao cho bọn hắn là được!
Thấy vị trước mắt này, không những không cảm thấy sợ hãi, còn nói không rảnh, Cát trưởng lão ở một bên lắc đầu, bàn tay run lên, một sợi dây thừng xuất hiện, thời gian nháy mắt trói thật chặt.
- Hai vị, ân oán với Trương gia, chính ta sẽ giải quyết, hiện tại ta thật sự có việc gấp, cần rời đi, còn xin cho đi!
Trương Huyền nhíu mày.
- Mặc kệ ngươi có sự tình gấp gáp gì, sự tình Trương gia không có giải quyết, liền lưu lại đi!
Chiêm sư lắc đầu, dặn dò một tiếng:
- Cát trưởng lão, trước áp hắn đi xuống đi, ta sẽ báo tin Vô Ngân trưởng lão, để bọn hắn phái người tới!
- Các ngươi không nguyện ý cho đi, vậy cũng đừng trách ta đắc tội...
Thương nghị một câu, đối phương căn bản không nghe, một lòng muốn bắt hắn đưa cho Trương gia, Trương Huyền biết nói tiếp cũng không có ý nghĩa gì, lắc đầu:
- Kỳ Lân thú, nhờ ngươi!
Ầm ầm!
Tiếng nói kết thúc, gian phòng lắc lư, Kỳ Lân thú bất ngờ xuất hiện ở trước mặt mọi người, hỏa diễm kịch liệt bùng cháy.
Móng vuốt nhẹ nhàng vạch một cái, dây thừng trói Trương Huyền gãy thành từng đoạn, rơi trên mặt đất.
Phần phật!
Chặt đứt dây thừng, móng vuốt thô to lần nữa bắn ra.
Bành! Bành!
Chiêm sư cùng Cát trưởng lão còn không kịp phản ứng, liền bay ngược ra, từng cái kề sát ở trên vách tường, ngực sôi trào, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Hỏa Diễm Kỳ Lân thú vốn là Thánh Vực cửu trọng hậu kỳ, ở dưới Trương Huyền trợ giúp, càng đạt đến đỉnh phong, dù trước đó cùng đại trưởng lão chiến đấu chịu chút tổn thương, còn không có triệt để khôi phục, nhưng cũng không phải hai người có thể chống lại.
- Khởi động trận pháp...
Đối phương đột nhiên phóng ra thú sủng cường đại như thế, Chiêm sư cũng không nghĩ tới, sắc mặt tái xanh, bỗng nhiên điểm một cái.
Ông!
Trong phòng vốn chuẩn bị xong trận pháp, lập tức vận chuyển, cảm giác áp bách to lớn từ bốn phía lan tràn tới, một cái chớp mắt liền tráo Kỳ Lân thú ở chính giữa.