Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2844: Băng Nguyên cung (1)



- Đa tạ Bạch trưởng lão!

Thấy đối phương đồng ý, Trương Huyền đứng dậy, ngay sau đó truyền âm:

- Trần Nhạc Dao, ngươi là đệ tử hạch tâm của Băng Nguyên cung, nên đừng đi qua, còn nữa, sau khi ta rời đi, không được ở Hàn gia, trước ra khỏi thành, đến lúc đó ta sẽ liên hệ ngươi!

Thân phận nàng đặc thù, theo ở phía sau rất dễ dàng bị nhận ra, xuất hiện phiền toái không cần thiết. Để nàng rời đi, ngộ nhỡ cùng Băng Nguyên cung không có bàn xong, gây ra mâu thuẫn, cũng sẽ an toàn hơn không ít.

- Vâng!

Trần Nhạc Dao gật đầu.

Giao phó xong, lần nữa thu Kỳ Lân thú, Thanh Long thú về không gian gấp, đi theo sau lưng Bạch trưởng lão rời Hàn gia, bay về phía Băng Nguyên cung.

Hàn gia cùng Bạch trưởng lão chuẩn bị xong dược liệu, cho hai thú nuốt vào, phối hợp Thiên Đạo chân khí, khôi phục cực nhanh, có điều nhìn tình cảnh, không có hai ba ngày, muốn khôi phục như lúc ban đầu là không thể nào.

- Không đến lúc nguy cấp, không thể để cho bọn họ xuất thủ!

Trong lòng Trương Huyền thầm nghĩ.

Trước đó hai con Thánh thú cùng đại trưởng lão giao chiến liền bị thương không nhẹ, còn chưa khôi phục, ở Thánh Tử điện cùng đám người Chiêm sư chiến đấu, càng ngạnh kháng Thánh Tử đại trận công kích, nếu không phải thể chất cường hãn, chỉ sợ đứng lên cũng không nổi.

Dù Thiên Đạo chân khí có thể trị tất cả thương thế, nhưng thực lực của hắn bây giờ chỉ có Nhập Hư cảnh đỉnh phong, đối với tổn thương của cường giả Thánh Vực cửu trọng mà nói, hiệu quả cực kỳ bé nhỏ, lại thêm hai gia hỏa này hình thể to lớn, coi như tiêu hao sạch tất cả chân khí, cũng chưa chắc có thể làm cho chúng khỏi hẳn. Tổn thương chưa khỏi, liền không thể dùng hết toàn lực chiến đấu, thời khắc mấu chốt, vẫn là trước nuôi bọn họ cho thỏa đáng.

- Dương sư, đây là Băng Nguyên cung, từ trước tới nay cấm người ngoài, muốn đi vào, chỉ có thể oan ức ngươi một chút!

Phi hành một hồi, đi tới trước mặt một kiến trúc to lớn, Bạch trưởng lão nói.

- Không sao cả!

Trương Huyền khoát tay áo, nhìn về phía trước.

Trước mắt rất nhiều kiến trúc, giống như thủy tinh, ở dưới ngôi sao đầy trời chiếu rọi, tản mát ra quang mang nhàn nhạt, bốn phía tràn ngập tuyết trắng, đâu đâu cũng có tượng băng óng ánh long lanh, còn chưa tới trước mặt, chẳng khác nào đi vào một thế giới do băng tuyết tạo thành.

- Vậy là tốt rồi!

Nghe hắn không thèm để ý, Bạch trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, đi thẳng về phía trước, đi vào cửa kiến trúc, hai đệ tử ngăn ở phía trước.

- Nguyên lai là Bạch trưởng lão, vị này là...

Nhận ra Bạch trưởng lão, ngay sau đó tất cả đều nhìn về phía Trương Huyền.

- Hắn là Hàn gia Hàn Trữ, lần này chuyên môn đưa vật tư tới, ta cũng có chuyện phải thảo luận với hắn!

Bạch trưởng lão nói.

- Vâng!

Nghe được là người của Hàn gia, hai vị đệ tử không có làm khó, tránh ra thông đạo.

Trương Huyền theo sát ở sau lưng Bạch trưởng lão, đi thẳng về phía trước.

Ban đêm trong Băng Nguyên cung không có quá nhiều người, tỏ ra cực kỳ yên tĩnh, đạp trên tuyết đọng thật dày, đi một hồi thật lâu, lúc này mới tới một tiểu viện độc lập.

- Đây là chỗ ở của ta, lấy năng lực của ta, chỉ có thể đưa Dương sư đến nơi này, địa phương khác liền đi không được nữa...

Đẩy cửa đi vào, Bạch trưởng lão nói.

- Ngươi chỉ cần nói cho ta biết Thanh Phạm điện ở nơi nào là được, cái khác không cần lo nghĩ!

Trương Huyền gật đầu.

Hắn cũng không có ý định để đối phương mang theo đi qua, một là khó xử, thứ hai mục tiêu quá lớn, rất dễ dàng bị phát giác.

- Thanh Phạm điện ở phương hướng tây nam, đại khái cách năm cây số...

Bạch trưởng lão giải thích cặn kẽ vị trí cụ thể cùng bộ dáng kiến trúc.

Trương Huyền nhớ kỹ, lúc này mới đi vào một gian phòng, khoanh chân ngồi xuống, ở bốn phía bố trí phong ấn, để ngoại nhân không cách nào dò xét, thân thể vụt qua, Vu Hồn ly thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.