Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2845: Băng Nguyên cung (2)



Băng Nguyên cung trận pháp như rừng, cao thủ nhiều như mây, muốn thần không biết quỷ không hay tìm được Triệu Nhã, nhờ vào thực lực của hắn bây giờ, khẳng định làm không được, cũng chỉ có thể dựa vào Vu Hồn.

Vu Hồn vô hình vô chất, hơn nữa dự phán đối với môi trường trận pháp, lặng yên đi mà nói, hẳn là rất khó bị phát giác.

Chỉ là hiện tại hồn thể quá mức đồ sộ, đồng dạng cần cẩn thận. Rời đi phong ấn, dán chặt mặt đất, Trương Huyền lặng lẽ rời tiểu viện.

Minh Lý Chi Nhãn phối hợp lĩnh ngộ đối với trận pháp, trận pháp bốn phía không có hình thành chướng ngại mảy may, một đường tiến lên, đi năm cây số, quả nhiên thấy được một kiến trúc cao lớn xuất hiện ở trước mắt.

- Đây chính là Thanh Phạm điện!

Kiến trúc này cùng Bạch trưởng lão nói giống nhau như đúc, hẳn là địa phương giam giữ Triệu Nhã.

- Trận pháp thật lợi hại...

Nhìn bốn phía, chỉ thấy một trận pháp to lớn đang vận chuyển, uy lực so với đại trận hộ điện của Thánh Tử điện cũng không hề yếu.

- Tuy trận pháp lợi hại, nhưng thiếu hụt hơn Thánh Tử điện quá nhiều, muốn lẫn vào trong đó, không khó...

Đối với người khác mà nói, trận pháp này hoàn mỹ vô khuyết, căn bản vào không được, nhưng ở trong mắt hắn, sơ hở đâu đâu cũng có, coi như mạnh mẽ, muốn trà trộn vào cũng không khó. Thân thể ngưng lại, đang muốn chui vào, liền nghe nơi xa vang lên thanh âm sột soạt, lông mày giương lên, Vu Hồn vụt qua, trốn đến trong đống tuyết.

Mới vừa giấu kỹ, liền thấy hai bóng người đạp tuyết đi tới. Là hai nữ tử, bóng lưng không nhìn thấy tuổi tác, có điều từ làn da có thể thấy được, tuổi tác không nhỏ.

- Thật mạnh!

Lặng lẽ nhìn lại, khí tức hai người này như rồng, tuy không có tận lực phóng thích, nhưng cho người ta một loại uy áp nồng đậm, đặc biệt là vị bên trái, tuy kém Trương gia đại trưởng lão, nhưng so với Trương Vô Trần không kém chút nào, chỉ sợ đều là cường giả vượt qua Thánh Vực cửu trọng.

- Chẳng lẽ là... Đại trưởng lão?

Lông mày Trương Huyền nhảy một cái.

Vốn định lặng lẽ tìm Triệu Nhã, không để người ta phát hiện, không nghĩ tới, còn không có nhìn thấy người, trước thấy được vị này. Nếu thật là đại trưởng lão, bị phát hiện liền phiền toái. Chí ít thực lực của đối phương bây giờ, không phải hắn có thể chống lại.

- Thế nào? Nàng nói thế nào?

Trong lòng đang phỏng đoán, vị trước mắt này đến cùng là ai, liền nghe đối phương đè thấp thanh âm truyền đến.

- Không đồng ý!

Một người khác nói.

- Hừ, không thể tuỳ theo nàng, lần trước chính là ta quá nuông chiều, mới để cho mẹ nàng chạy mất, lần này chắc chắn sẽ không!

Thanh âm nữ nhân kia băng lãnh nói.

- Nhưng mà chỉ cần nàng không đồng ý, một mực giam giữ như vậy cũng không được!

Một người khác nói tiếp.

- Không cần một mực giam giữ, trước giam vài ngày... Để nàng ăn chút đau khổ lại nói!

Đại trưởng lão khoát tay áo:

- Đúng rồi, nàng không phải có lão sư sao? Nghe nói còn rất tôn trọng, nghĩ biện pháp bắt tới... Dùng hắn làm uy hiếp, xem nàng có nghe mệnh lệnh hay không!

- Lão sư nàng? Vị Trương Huyền kia? Hắn có ân với Băng Nguyên cung chúng ta...

- Hừ, có ân lại như thế nào? Sự kiện kia cực kỳ trọng yếu, chỉ cần thành công, Băng Nguyên cung sẽ lần nữa tăng lên một bậc thang, không thể để bất luận người nào cự tuyệt!

Đại trưởng lão phất tay.

- Muốn bắt ta?

Trương Huyền sầm mặt lại.

- Ừm? Người nào?

Cảm xúc xuất hiện chấn động, Đại trưởng lão lập tức phát hiện không đúng, bỗng nhiên xoay người lại, con mắt nhìn sang chỗ Trương Huyền ẩn núp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.