Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2852: Đi tìm đại trưởng lão (1)



Xem ra vị đại trưởng lão kia đối với phòng ngự của mình cực kỳ có lòng tin, không hề lo lắng Triệu Nhã có thể chạy trốn, bởi vậy bên ngoài Thanh Phạm điện, không có bố trí quá nhiều người, số ít đệ tử ở dưới thần thức của Trương Huyền bao phủ, không cách nào ẩn núp dấu vết, rất dễ dàng trước thời hạn tránh né. Không có lãng phí quá nhiều thời gian, liền lần nữa trở lại tiểu viện của Bạch trưởng lão.

- Thân thể lão sư ở đây?

Đi vào tiểu viện, Triệu Nhã nhìn quanh hai bên, ngay sau đó nhìn thấy cửa phòng kẹt kẹt một tiếng, đi ra một trung niên nhân da mặt khô héo.

- Sư tổ!

Triệu Nhã giật nảy mình, vội vàng quỳ gối. Không phải người khác, chính là lão sư của lão sư, sư tổ của mình, Dương Huyền Dương sư.

- Ừm!

Dương sư nhẹ gật đầu.

- Sư tổ, sao ngươi lại đến nơi đây, lão sư đâu?

Triệu Nhã nghi ngờ.

Rõ ràng nhìn thấy Vu Hồn của lão sư đi vào phòng, sao lại là sư tổ đi ra?

- Nghe được đưa tin, lão sư ngươi cầu ta, bộ xương già này của ta tự nhiên phải tự thân xuất mã!

Dương sư Khoát tay áo:

- Yên tâm đi, lão sư ngươi ở trong không gian gấp của ta, không có việc gì! Thực lực của hắn còn thấp, không đủ để ứng đối cục diện trước mắt.

- Đa tạ sư tổ!

Thấy hắn tự mình ra tay, lão sư cũng an toàn, Triệu Nhã thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại sợ nhất là lão sư vì cứu nàng xảy ra vấn đề, sư tổ xuất hiện, lấy thực lực của hắn, sẽ không có vấn đề gì. Trở thành Băng Nguyên cung thiếu cung chủ, thân phận sư tổ đến cùng là ai, cũng đã rõ ràng, thái thượng trưởng lão Danh Sư đường, siêu cấp cường giả đỉnh phong nhất, coi như đại trưởng lão tự mình tới, sợ là cũng phải cam bái hạ phong.

- Sự tình của ngươi, Trương Huyền đã nói với ta, theo ta tới, để cho ta nhìn một chút Khốn Thiên Tỏa trên người ngươi!

Bàn tay lớn vẫy một cái, “Dương sư” nói.

- Vâng!

Triệu Nhã nhẹ gật đầu, theo sau lưng đi vào phòng.

Hai bên ngồi xuống, ngón tay của “Dương sư” đáp lên trên cổ tay của Triệu Nhã, lông mày càng nhăn càng chặt.

Vị “Dương sư” này dĩ nhiên là Trương Huyền, sở dĩ không cho thấy thân phận, là sợ cô bé trước mắt quan tâm sẽ bị loạn. Triệu Nhã hiểu rõ tình huống của hắn, đã sớm biết vị “sư tổ” này tồn tại, một khi rõ ràng sư tổ là lão sư...Tâm tính nhất định sẽ phát sinh biến hóa, rất dễ dàng xuất hiện biến cố không cần thiết, bị người phát hiện chân tướng.

Coi như về sau muốn giải thích với đối phương, cũng phải thoát ra Băng Nguyên cung lại nói, nếu không, hơi không cẩn thận, liền có khả năng dẫn đến cả bàn đều thua.

Dù sao hiện tại hắn ngụy trang thân phận là Dương Huyền, không thể đi sai một bước.

Bắt mạch dò xét, cần Triệu Nhã hôn mê mới có thể điều tra rõ ràng, hơn nữa nhìn bộ dáng, coi như tra rõ ràng, cũng chỉ giống như vừa rồi, muốn tìm được Khốn Thiên Tỏa thiếu hụt, gần như không có khả năng, trừ khi lột da của đối phương, tìm ra thứ này!

- Khốn Thiên Tỏa trong cơ thể ngươi, là làm sao đi vào thân thể?

Trương Huyền buông tay xuống, nhìn qua.

- Khốn Thiên Tỏa của Băng Nguyên cung, không tương đồng với luyện khí, mà là dùng một loại băng tằm thiên địa sinh ra luyện chế thành, ta bị nhốt lại sau, băng tằm cắn nát ngón tay của ta chui vào, sau đó liền biến thành như vậy...

Triệu Nhã nhớ lại một chút nói.

Lúc ấy nàng bị nhốt, lực lượng toàn thân bị phong ấn, không cách nào phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn băng tằm đi vào trong cơ thể.

- Băng tằm?

Trương Huyền nhíu mày, suy tư một hồi, không rõ ràng cho lắm, không thể làm gì khác hơn là nói:

- Như vậy đi, ta dùng một đạo chân khí ở trong cơ thể ngươi chạy một vòng nhìn xem, nếu như có thể phát hiện, diệt trừ nó không còn gì tốt hơn!

Băng tằm thành Khốn Thiên Tỏa, nghe cũng không có nghe qua, trước đó Vu Hồn không có Thiên Đạo chân khí, không cách nào dò xét, bây giờ trở về thân thể, trước nhìn kỹ một chút mới quyết định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.