Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2892: Phát hiện Trương Huyền (1)



Thời gian trở lại nửa ngày trước.

Đám người Dương Huyền thông qua truyền tống trận của Tổng bộ Danh Sư đường đi tới Băng Nguyên cung, quả nhiên thấy được tình huống bi thảm trong thông báo. Tất cả kiến trúc đổ sụp trên mặt đất, bốn phía phả ra khói xanh, tường đổ mang theo dấu vết khét lẹt.

- ... Hắn làm như thế, biến Băng Nguyên cung chúng ta thành như vậy!

Vừa nghĩ tới trước đó trải qua, U Nhược Tâm không ngừng run rẩy.

- Hắn mới vừa ở Trương gia vượt qua Nhập Hư kiếp, làm cho Trương gia hoàn toàn thay đổi, ngươi ý tứ, lại ở nơi này vượt qua Động Hư kiếp?

Trương Vô Ngân giật nảy mình.

Tên này độ Nhập Hư kiếp, hắn tự mình trải qua, suýt chút nữa bị đánh chết, không nghĩ tới không đến một đêm, chạy đến Băng Nguyên cung, vượt qua Động Hư kiếp... Chẳng phải nói, trong một ngày tấn thăng hai đại cấp bậc?

Có cần nghịch thiên như thế hay không?

Mấu chốt nhất là... Để lôi đình nghe mệnh lệnh của hắn, chém loạn khắp nơi, đến cùng làm sao làm được?

- Nếu ngươi nói như vậy, hắn hẳn là bị thương rất nặng, bay không xa mới phải, hiện tại không biết đi nơi nào?

Dương sư nhìn qua.

- Ta cũng không biết, dấu vết phi hành của hắn bị triệt để xóa đi, ta đã phái người tìm, có điều đều đá chìm đáy biển, tìm không thấy tung tích!

U Nhược Tâm lắc đầu.

Nàng tận mắt thấy đối phương chạy trốn, tốc độ phi hành không nhanh, nhưng thời điểm muốn truy xét dấu vết, lại phát hiện hư không tiêu thất, tìm hơn một ngày cái gì cũng không có tìm tới, giống như vị Trương Huyền này, căn bản chưa từng tới.

- Xem ra là cao thủ ẩn nấp, hẳn là dùng thủ đoạn đặc thù xóa sạch dấu vết...

Dương sư gật đầu.

Trong Danh Sư, có người am hiểu cách truy tung, cũng có người am hiểu phản truy tung, cường giả trong đó sau khi chạy trốn, dấu vết gì cũng thẩm tra không ra, coi như hắn cũng không có biện pháp gì.

- Đúng vậy, có điều dùng tình huống của hắn, khẳng định trốn không xa, chỉ cần tìm kiếm ở trong phạm vi mười vạn dặm, thì nhất định có thể tìm ra!

U Nhược Tâm chắc chắn.

Tuy hiện nay không tìm được tung tích của đối phương, nhưng bị thương nặng như vậy, muốn rời xa sẽ không có dễ dàng như vậy, lại thêm Danh Sư đường truy nã, phi hành trên không rất dễ dàng bị phát hiện, căn cứ nàng suy tính, chạy ra khoảng cách, sẽ không vượt qua mười vạn cây số. Chỉ cần ở trong phạm vi này kỹ càng loại bỏ, nhất định có thể tìm ra.

- Như vậy đi... Đại trưởng lão, Trương gia chủ, chúng ta đều muốn tìm kiếm vị Trương Huyền này, không bằng chia ra làm việc, tốc độ có thể nhanh một chút, ai tìm được trước, có thể đưa tin lẫn nhau!

Dương sư quay đầu nhìn về phía mấy người.

- Được!

Mộng kiếm thánh gật đầu.

Nghe được con trai hư hư thực thực của nàng, bị đánh thành trọng thương, trong lòng nóng như lửa đốt, hiện tại muốn tìm tới, một khắc cũng không muốn chậm trễ. Vốn muốn trách tội Băng Nguyên cung, nhưng nhìn thấy thảm trạng của nơi này, liền nói không ra miệng được.

- Vậy chúng ta đi!

Biết tâm tình của vợ, Hưng kiếm thánh lựa chọn một phương hướng, hai người bay thẳng đi.

Trương Vô Ngân không biết nghĩ tới điều gì, chần chờ một chút, cũng tuyển một phương hướng xoay người rời đi.

- U trưởng lão, cáo từ!

Dương sư cười cười, xoay người bay đi.

Ba nhóm người bay ba phương hướng khác nhau, thời gian nháy mắt liền biến mất tại nguyên chỗ.

Thấy bọn họ rời đi, U Nhược Tâm tiếp tục yêu cầu môn nhân tu bổ kiến trúc, mới một lát, chỉ thấy Trương gia đại trưởng lão Trương Vô Ngân lần nữa bay trở về.

- Vô Ngân trưởng lão, chẳng lẽ ngươi tìm được Trương Huyền rồi?

U Nhược Tâm vội vàng tiến lên đón, ánh mắt sáng ngời.

- Không có!

Trương Vô Ngân lắc đầu, hai mắt lấp lánh nhìn qua:

- Vừa rồi Dương sư đi phương hướng nào?

- Dương sư?

U Nhược Tâm sửng sốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.