Nhìn một màn này ở trong mắt, Trương Huyền nhịn không được lắc đầu.
- Người trẻ tuổi của Đại Nho đường kia, có thể để cho con quay không gian đứng lên mấy giây, nói rõ nắm giữ không gian cách phong cấm chân giải đã không xa, Lạc Huyền Thanh còn kém một đoạn dài, lại thêm võ kỹ hai người tu luyện không ở một cấp bậc, bị thua chỉ là vấn đề thời gian!
Lạc Nhược Hi gật đầu.
Chư Tử bách gia, cường giả vô số, càng nhận được Khổng sư truyền thừa, đủ loại võ kỹ mạnh mẽ, nhiều vô số kể, so với Tổng bộ Danh Sư đường chỉ mạnh không yếu, võ kỹ Lạc gia cao minh đến đâu, cũng khẳng định kém xa.
Trương Huyền lên tiếng, sau đó tiếp tục nhìn trên đài.
Lúc này Mạt Nhi cảm nhận được áp lực, chỉ thấy hắn không có động tác dư thừa, ngón tay duỗi ra, nhẹ nhàng điểm một cái.
Rầm!
Không gian bốn phía Lạc Huyền Thanh giống như bị phong bế, bất kể dùng sức như thế nào, cũng không có hiệu quả gì, chỉ có thể nhìn thấy không ngừng thi triển công kích, lại tựa hồ như không có chút năng lượng nào tràn ra.
- Đây là một loại võ kỹ không gian, gọi là Phong Kính công!
Lạc Nhược Hi nhận ra được, nói.
- Phong Kính công?
- Là phong ấn người ở trong không gian đặc thù, như trong gương! Người soi gương, trong gương công kích, cường đại tới đâu, hung mãnh hơn nữa, cũng không cách nào đột phá mặt kính lao ra, từ đó công kích đến tu luyện giả trước gương... Bộ võ kỹ này, chính là dùng nguyên lý ấy, vận dụng lực lượng không gian, triệt để niêm phong người lại, đừng nói công kích, trốn cũng không thể chạy ra!
Vẻ mặt Lạc Nhược Hi nghiêm túc:
- Tuy kém phong cấm không gian của ngươi, nhưng có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu!
- Quả thực bất phàm, bất quá bị phong cấm trong gương, hắn không công kích được ngươi, ngươi cũng công kích không được hắn a?
Trương Huyền nhíu mày.
Bộ võ kỹ này nói ra rất lợi hại, nhưng cũng có tai hại rất lớn.
Tuy người trong gương không cách nào công kích tu luyện giả trước gương, nhưng tu luyện giả trước gương cũng không cách nào tổn thương người trong kính.
Nói cách khác, ngươi phong ấn hắn, nhưng lại không tạo thành bất cứ thương tổn gì, tốn công vô ích.
Phong cấm không gian thì lại khác, giam cầm không gian, người có thể đi lại, coi như giết đối phương cũng dễ như trở bàn tay.
- Là không công kích được, trừ khi phá hư mặt kính... Bất quá lúc chiến đấu đột nhiên dùng ra, khống chế gương, liền nắm chủ động trong tay quyền, sẽ chiếm cứ ưu thế rất lớn!
Lạc Nhược Hi nói.
- Này cũng phải...
Trương Huyền không có phản bác.
Khống chế gương, có thể tùy thời quyết định lúc nào để nó rạn nứt, cũng có thể quyết định rạn nứt ở đâu, như vậy tấn công liền xuất hiện vô số biến hóa, để người trong kính khó lòng phòng bị, khó mà ngăn cản.
- Phong Kính công này thật không tệ, có điều muốn vây khốn Lạc Huyền Thanh, còn không có dễ dàng như vậy!
Cảm xúc xong, Trương Huyền nói tiếp.
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Lạc Huyền Thanh ở trong gương mái tóc bay lên, một cỗ lực lượng đặc thù lan tràn, khí tức cả người như rồng như hổ, bàn tay bỗng nhiên nhấn một cái.
Rầm!
Mặt kính nghiền nát ra.
- Hắn thiêu đốt huyết mạch!
Lạc Nhược Hi nhíu mày.
Lấy thực lực của nàng, tự nhiên có thể thấy được, Lạc Huyền Thanh bị nhốt trong đó, biết đối phương nắm giữ không gian vượt xa bản thân, không kìm nén được vận dụng lực lượng huyết mạch.
Mặc dù hắn nắm giữ không gian không bằng đối phương, nhưng lực lượng huyết mạch vận chuyển, mẫn cảm đối với không gian tăng cao, lúc này mới đánh tan mặt kính, công kích tới Mạt Nhi.
Ầm ầm!
Hai chưởng đối đầu, tật phong thổi mạnh, đài cao vỡ vụn, xuất hiện vô số mạng nhện.