Con mẹ nó ta cũng muốn biết, vị này rốt cuộc là ai, cũng muốn hiểu rõ xảy ra chuyện gì...
- Cái tên này lẻn vào bảo tàng các của gia tộc, quét sạch tất cả bảo vật...
Biết giờ phút này không phải thời điểm rầu rĩ, Tưởng Phương Du la lên. Lời còn chưa dứt, liền nghe bóng người phía trước cũng hô lên.
- Chư vị trưởng lão nghe lệnh, người này là Hoàng giả của Dị Linh tộc, lẻn vào Tưởng gia, ngụy trang thành hình dạng của ta, đánh cắp tất cả bảo vật của trong tộc, không được để hắn chạy trốn...
Thanh âm to rõ, đâm thủng bầu trời.
Tưởng Phương Du ngẩn ngơ, vội vàng đi về phía trước, ngay sau đó nhìn thấy bóng người vừa rồi không trốn nữa, chậm rãi xoay người lại, dung mạo... vậy mà giống hắn như đúc!
Không chỉ như vậy, phong thái, cử chỉ, thanh âm, thậm chí linh hồn cũng hoàn toàn tương đồng, không sai chút nào, giống như soi gương.
- Ngươi...
Thân thể Tưởng Phương Du cứng đờ, triệt để bối rối.
Thấy qua người ta ngụy trang, bản thân cũng đã làm... Nhưng nhiều nhất ngụy trang ra dung mạo tương đồng, còn khí tức linh hồn hoàn toàn tương tự, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Tất cả trưởng lão cũng đồng thời ngây người.
Một lần toát ra hai vị tộc trưởng... hơn nữa nói lời hoàn toàn trái lại. Rốt cuộc nên tin ai?
- Gia chủ lệnh, chỉ nghe mệnh lệnh của gia chủ, điểm ấy chư vị hẳn hiểu chứ?
Thấy hù dọa được đối phương, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, bàn tay run lên, gia chủ lệnh ở trên không xoay tròn.
Ngay sau đó, tất cả trưởng lão bị giam cầm ở bốn phía lập tức cảm thấy thân thể buông lỏng, khôi phục lại.
- Gia chủ lệnh chỉ có gia chủ mới có thể luyện hóa, người kia khẳng định không phải thật!
- Có thể khống chế đại trận hộ tộc, làm sao có thể là giả...
...
Bị trận pháp buông ra, các trưởng lão xác nhận năng lực của gia chủ phía trước, lần nữa nhìn về phía Tưởng Phương Du thật, trong ánh mắt từng cái mang theo vẻ bất thiện.
- ...
Tưởng Phương Du muốn ngất.
Kẻ trước mắt này, thi triển ra thời gian, không gian, linh hồn chân giải, coi như hắn không hiểu, có thể nhịn, nắm giữ năng lực Vu Hồn sư, cũng có thể nhịn... nhưng biến thành hình dạng của hắn, ngụy trang thành tộc trưởng, để tất cả trưởng lão không phân biệt ra được... thì nhịn không được nữa!
- Mọi người đừng tin, ta là Tưởng Phương Du, vừa rồi ta dùng trận pháp gia tộc công kích hắn, là hắn cướp đi gia chủ lệnh...
Tưởng Phương Du kìm nén không được, hét lớn một tiếng.
- Láo xược! Gia chủ lệnh, là ai cũng có thể cướp đi luyện hóa sao? Coi như có thể luyện hóa, đại trận hộ tông trong tộc cũng có thể tuỳ tiện điều khiển?
Trương Huyền hừ lạnh:
- Nói đùa cái gì?
Nói xong, nhìn quanh một vòng:
- Chư vị trưởng lão thấy thế nào?
- Đại trận gia tộc, là trải qua vô số tiền bối củng cố sắp đặt thành, sớm đã có vô số biến hóa đặc biệt, không có truyền thừa kỹ càng, xem như hội trưởng của Trận Pháp sư công hội đích thân tới, cũng không có khả năng khống chế...
- Đúng vậy, vị này khống chế gia chủ lệnh, lại có thể vận dụng trận pháp tự nhiên như vậy, khẳng định là gia chủ!
- Ta nghe nói Hoàng giả Dị Linh tộc có thể ngụy trang thành nhân loại, Danh Sư cửu tinh cũng khó nhận ra... Chẳng lẽ thật sự là bọn họ ngụy trang?
- Không rõ ràng... Hiện tại có hai tộc trưởng, ta cũng có chút hồ đồ rồi...
Mọi người đều sửng sốt.
Không nói trước độ khó luyện hóa gia chủ lệnh, coi như có thể thành công, cũng không có khả năng thuần thục khống chế đại trận gia tộc như vậy! Cái này không có nhiều năm mài dũa, là không thể nào làm được.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là Dị Linh tộc?
Một vị trưởng lão kìm nén không được, nhìn về phía Tưởng Phương Du.
- Dị Linh em gái ngươi ah, lão tử là Tưởng Phương Du, Tưởng Phương Bình, chẳng lẽ ngươi ngay cả ta cũng không nhận ra? Ta và ngươi bảy tuổi liền biết, năm tám tuổi ngươi bởi vì tu luyện Khảm Tâm quyết, không cách nào hoàn thành, tìm ta hỗ trợ chỉ điểm, đưa cho ta một trái Hồng Ngọc Chu Quả xem như thù lao, ta không biết tu vi thấp không thể ăn bậy, kết quả suýt chút nữa bạo thể mà chết... Việc này ngươi không nhớ rõ sao?
Tưởng Phương Du không kìm nén được, hét lớn một tiếng.