Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3140: Chí Tôn Thiên Hỏa (2)



Thấy hỏa diễm còn chưa tới trước mặt, không gian phía trên liền xuất hiện từng vết rách, tựa như lưu tinh trụy lạc, tản mát ra uy áp cùng khí thế mạnh mẽ, da đầu Trương Huyền lập tức nổ tung.

Gặp qua không ít hỏa diễm, cực nóng, mạnh mẽ, trong lò luyện khí, địa hỏa lợi hại nhất cũng tiếp xúc qua... Nhưng chưa thấy qua quỷ dị như vậy, cường đại như vậy!

Đen như mực, không có chút ánh sáng nào, ngay cả không gian cũng không chịu nổi, đây là Thiên Hỏa?

Vu Hồn thật sự có thể chống lại?

Đừng nói Vu Hồn, coi như thân thể của hắn vượt xa Thánh khí tuyệt phẩm, tới đụng một cái, sợ rằng cũng sẽ trong nháy mắt hòa tan!

- Đây, đây không phải Thiên Hỏa bình thường, mà là, mà là... Chí Tôn Thiên Hỏa!

Hắn bên này khiếp sợ, Long Cốt Thần Thương dường như cũng không dám tin tưởng, không ngừng run rẩy.

- Chí Tôn Thiên Hỏa, đó là cái gì?

Trương Huyền vội vàng hỏi.

- Thiên Hỏa cũng chia đẳng cấp, tu luyện giả bình thường đều là tam phẩm, cũng chính là cấp thấp nhất, màu đỏ. Danh Sư, Chiến Sư lợi hại thì là nhị phẩm, màu trắng. Đám người Nhiễm Cầu Cổ Thánh được Khổng sư chỉ điểm, tu luyện pháp quyết vô thượng nhất, chân khí tinh thuần, thì là nhất phẩm, màu xanh da trời. Đẳng cấp càng cao, rèn luyện Kim Thân càng cường đại... Trong truyền thuyết, có loại Chí Tôn Thiên Hỏa, vượt xa nhất phẩm, mệnh danh Thiên Đạo chi hỏa, màu đen... Chỉ có Khổng sư từng trải qua, hơn nữa còn là lúc thân thể đạt tới Kim Thân cảnh mới xuất hiện... sao ngươi có thể dẫn tới?

Con mắt của Long Cốt Thần Thương không ngừng lóe lên, vẻ mặt như gặp phải quỷ.

Chí Tôn Thiên Hỏa, thiêu đốt vạn vật, không gì không thiêu cháy, không có gì không diệt, đừng nói hồn phách, xem như cường giả Kim Thân cảnh, thậm chí Bất Hủ cảnh tới, cũng chỉ có thể bị đốt thành tro bụi...

Kẻ trước mắt này, chỉ là Vu Hồn đột phá, làm sao lại đưa tới?

Thiên Hỏa bình thường, muốn vượt qua đã không biết khó bao nhiêu, loại này... gần như không có khả năng! Vận may cũng quá củ chuối đi!

- Ta làm sao biết...

Không nghĩ tới hỏa diễm này có lai lịch như vậy, Trương Huyền khóc không ra nước mắt.

Chỉ là độ Thiên Hỏa kiếp mà thôi, còn hưng sư động chúng như vậy làm gì?

Lòng tràn đầy buồn bực, biết lúc này cũng không phải thời điểm xoắn xuýt, mới vừa vận chuyển lực lượng, chỉ thấy hỏa diễm đã đi tới trước mặt Vu Hồn, bao phủ lấy hắn.

Hừng hực!

Vừa tiếp xúc ngọn lửa màu đen, hồn phách lập tức thiêu đốt lên, đau đớn kịch liệt để Trương Huyền biến sắc, không tự chủ được run rẩy.

Còn tưởng rằng giống như độ lôi kiếp, chỉ cần kiên trì liền có thể thừa nhận, làm sao cũng không nghĩ đến, uy lực của ngọn lửa này cường đại như vậy, hơi không cẩn thận, hồn phách sẽ bị đốt thành tro bụi, chẳng còn sót lại cái gì.

- Thiên Đạo công pháp, vận chuyển!

Biết tình huống nguy cấp, Long Cốt Thần Thương cũng không đáng tin cậy, không dám chần chừ, Trương Huyền cắn răng, lực lượng toàn thân vận chuyển lại, nhanh chóng đối kháng hỏa diễm.

Ong ong!

Kim quang đại thịnh, hồn phách nguyên bản trong suốt, giờ phút này hiển lộ ra kim sắc, như một tượng phật to lớn.

Xì xì xì!

Lực lượng của kim quang rất mạnh, nhưng uy lực của Thiên Hỏa càng hơn, còn không có tiếp xúc ánh sáng, liền xé nát không gian chung quanh, giống như muốn cuốn hắn vào không gian loạn lưu, triệt để xé thành bột phấn, không cách nào khôi phục.

- Định!

Không dám chần chừ, Trương Huyền điểm về phía trước, thi triển ra phong cấm không gian chân giải.

Ông!

Không gian xé rách lần nữa vững chắc xuống. Bất quá, Thiên Hỏa vẫn đáng sợ như cũ, Kim Thân giống như bị đồng hóa, dần dần biến thành màu đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.