Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3142: Thiên Hỏa luyện kim thân (2)



Đồng tử Trương Huyền co rụt lại.

Vừa rồi Thiên Hỏa thiêu đốt, là bị kim quang ngăn ở bên ngoài, thuộc về gãi không đúng chỗ ngứa, cũng không đi vào bên trong, thai độc không bị ảnh hưởng, có phải là nguyên nhân này hay không?

Chỉ là hồn phách suy yếu, dẫn hỏa diễm cường đại như vậy tiến vào bên trong, sợ là thai độc không có việc gì, bản thân đã bị thiêu chết trước.

- Mặc kệ, không thử sớm muộn cũng phải chết...

Biết có thai độc, đi ngủ cũng bất an, không có quá nhiều chần chừ, vận chuyển công pháp, kim quang tiếp tục chống lại Thiên Hỏa, đồng thời tinh thần khẽ động, một đạo hỏa diễm thật nhỏ trong nháy mắt hút vào hồn phách.

Xì xì xì!

Như thịt tươi rơi vào bếp lò, phát ra thanh âm thiêu đốt, đau đớn kịch liệt sâu tận xương tủy, để hắn cảm thấy da đầu nổ tung, cả người có chút chóng mặt.

Vội vàng cúi đầu, chỉ thấy địa phương bị Thiên Hỏa thiêu đốt, xuất hiện một cái hố nhỏ, hồn thể trở nên mỏng manh, tựa như lúc nào cũng sẽ sụp đổ.

- Cái này... Không làm được ah!

Vẻ mặt Trương Huyền khó coi.

Chỉ hấp thu một chút, hồn phách đã thiếu chút nữa sụp đổ, hấp thu nhiều, còn không phế bỏ tại chỗ?

- Nên làm cái gì?

Vốn còn nghĩ Thiên Hỏa xuất hiện, sẽ vượt qua rất dễ dàng, thuận tiện còn có thể giải quyết Tiên Thiên thai độc, nằm mơ cũng không ngờ tới, căn bản không phải chuyện như vậy.

- Tiếp tục chia cắt, to bằng hạt vừng không được, vậy thì chia cắt thành to bằng mũi kim!

Trương Huyền cắn răng.

Chia cắt Thiên Hỏa, cảm giác thiêu đốt hạ thấp, đã như vậy tiếp tục chia cắt, thẳng đến hồn thể có thể thừa nhận mới thôi.

Nghĩ đến cái này, Trương Huyền tiếp tục dùng linh hồn va chạm. Tu vi đạt tới cảnh giới như hắn, dù nhỏ như hạt bụi, thần thức đảo qua cũng có thể rõ ràng nhìn thấy.

Liên tục ba lần, ngọn lửa to bằng hạt vừng chỉ to bằng mũi kim, vẫn cháy hừng hực như cũ, cho người ta một loại cảm giác vạn vật đều có thể hòa tan.

- Hấp thu...

Tiếp tục tách ngọn lửa ra, thúc đẩy tới gần hồn thể, thời gian nháy mắt liền tiến vào trong đó.

Xì xì!

Ngọn lửa bay về phía thai độc, nó quả nhiên có chút sợ hãi, liên tiếp lui về phía sau. Chỉ bất quá ngọn lửa quá nhỏ, tuy thai độc sợ hãi, vẫn còn không có cách nào sinh ra tổn thương cụ thể.

- Tiếp tục hấp thu...

Tinh thần lần nữa khẽ động, lại hấp thu một viên hỏa diễm vào trong cơ thể, thai độc lui về phía sau, có điều thời gian không dài, Thiên Hỏa liền triệt để biến mất.

- Linh hồn mạnh lên!

Liên tục hấp thu hai hạt lửa, địa phương nó đi qua, hồn thể rõ ràng trở nên cứng cáp hơn, giống như bị thiên chuy bách luyện, ánh sáng kim sắc cũng càng thêm mạnh.

- Thiên Hỏa quả nhiên có thể rèn luyện Kim Thân...

Con mắt Trương Huyền sáng lên:

- Trước mặc kệ thai độc, chờ hồn thể rèn luyện một lần, coi như tên này muốn chạy trốn, khẳng định cũng trốn không thoát!

Trương Huyền tràn đầy kích động, đang muốn đánh nát ngọn lửa khác, tiến hành rèn luyện toàn thân, liền cảm thấy trữ vật giới chỉ lắc lư một cái, một bóng người bất ngờ xuất hiện ở phía trước.

Phân thân!

Cái tên này chẳng biết tại sao, vậy mà từ trong không gian gấp đi ra.

- Một cái Thiên Hỏa cũng không giải quyết được, tu luyện chậm như vậy, bây giờ nhìn không nổi nữa...

Phân thân cực kỳ khinh bỉ nhìn Trương Huyền một cái, thẳng tắp vọt tới mây đen trên bầu trời.

Ầm ầm!

Một đoàn Thiên Hỏa lăng không hạ xuống, miệng phân thân mở ra, nuốt vào trong bụng.

- ...

Da đầu Trương Huyền co lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.