Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3146: Thai độc hung hăng (2)



Vốn cho rằng triệt để loại bỏ, không nghĩ tới từ trong Vu Hồn, lại chạy về thân thể! Nhà chòi sao? Từ thân thể chạy đến Vu Hồn, lại từ Vu Hồn chạy về thân thể... Thật coi Trương Huyền ta không tồn tại sao?

- Chết!

Vẻ mặt Trương Huyền âm u, Thiên Đạo chân khí từ trong cơ thể bỗng nhiên vọt tới.

Thai độc, bởi vì sợ hãi Thiên Đạo chân khí, mới từ thân thể đi vào Vu Hồn, còn dám trở về, vậy thì trực tiếp nghiền chết!

Ầm ầm!

Thiên Đạo chân khí nháy mắt đi tới trước mặt thai độc, vọt tới đối phương.

Thai độc lui về phía sau mấy bước, ngay sau đó đối đầu với Thiên Đạo chân khí.

Hô hô hô!

Giống như phân thân, ở trong chân khí vẫy vùng, vô cùng thoải mái.

- Ngươi...

Trương Huyền bối rối.

Trước đó cái thai độc này cực kỳ sợ hãi Thiên Đạo chân khí, chỉ cần tuôn qua, sẽ sợ tới mức tránh né, tại sao lần này có thể bơi lặn ở bên trong?

- Chẳng lẽ... Đã trải qua Chí Tôn Thiên Hỏa kiếp, cái đồ chơi này cũng tấn cấp, không sợ hãi Thiên Đạo chân khí?

Sắc mặt Trương Huyền tái xanh.

Tuy tên này nhìn thấy Thiên Hỏa liền sợ tới mức chạy trốn, nhưng cũng bị Thiên Hỏa thiêu đốt một đoạn thời gian, sẽ không phải, thật sinh ra biến dị, ngay cả Thiên Đạo chân khí cũng không e ngại chứ!

Thân là độc sư, hắn biết không ít kịch độc, quả thực là có thể kèm theo thời gian biến dị tấn cấp, nếu thực như thế liền nguy rồi.

Trước đó chân khí áp bức, nó còn không dám làm loạn, không có áp chế, ngộ nhỡ tán loạn, hoặc triệt để bạo phát, chẳng phải chết càng nhanh?

- Vu Hồn trấn áp!

Lại thí nghiệm mấy lần, phát hiện chân khí quả nhiên không có tác dụng, tinh thần Trương Huyền khẽ động, Vu Hồn nghiền ép qua.

Nhìn thấy Vu Hồn trấn áp, thai độc lui về phía sau mấy bước, giấu ở trong góc, không dám nhúc nhích.

- Hẳn là Vu Hồn trải qua Thiên Hỏa rèn luyện, trong đó còn có dư uy của Thiên Hỏa, tên này mới sợ hãi...

Vu Hồn mới vừa trải qua Chí Tôn Thiên Hỏa rèn luyện, giống như trước đó ẩn chứa lôi đình, ẩn chứa lực lượng Thiên Hỏa, tên này mới có thể cảm thấy sợ hãi.

Chỉ là Vu Hồn muốn phù hợp thân thể, không có khả năng thời thời khắc khắc tiến hành trấn áp đồ chơi này! Nếu không, thân thể cùng hồn phách chia lìa, bất kỳ người nào cũng có thể nhìn ra hắn là Vu Hồn sư.

- Thử xem có thể đuổi ra ngoài hay không...

Trương Huyền cắn răng một cái, Vu Hồn bắt đầu đuổi theo.

- Không tốt, kẹt lại...

Một lát sau, khuôn mặt Trương Huyền rầu rĩ.

Lĩnh ngộ phong cấm chân giải, dù Vu Hồn của hắn có thể biến lớn thu nhỏ, nhưng phạm vi thu nhỏ vẫn nhất định, thấy Vu Hồn truy nã, thai độc trực tiếp giấu ở trong kinh mạch nhỏ bé nhất, xem như hồn phách cũng không chui vào lọt... Cưỡng ép chui mà nói, làm không cẩn thận kinh mạch sẽ nổ tung, chết thảm hại hơn.

Vu Hồn vừa mới lui ra, thai độc liền từ trong kinh mạch chui ra, nếu đuổi theo, lần nữa nấp đi... Qua lại mấy lần, làm không biết mệt, hình như là đang nói, ta đi ra, ta tiến vào, ta tiến vào, lại đi ra... Có bản lĩnh tới bắt ta đi!

- Ngươi tốt nhất đừng làm loạn, nếu không coi như liều mạng không cần thân thể, cũng phải chơi chết ngươi!

Trương Huyền hừ lạnh một tiếng, Vu Hồn lần nữa hòa vào thân thể, dùng Thiên Đạo chân khí thủ hộ, không cho tên làm loạn này, lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm, đồng thời không ngừng xoa mi tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.