Tiếp lấy bình ngọc, Trương Huyền thoả mãn gật đầu. Buộc hắn luận võ, tự nhiên phải trả giá đắt, Cổ Thánh cũng không thể ngoại lệ!
- Thanh đao của ngươi tấn thăng Cổ Thánh?
Vị lão tổ kia của Trương gia, dường như cũng không dám tin tưởng.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
- Tốt, quá tốt rồi!
Trương gia lão tổ cười ha ha một tiếng.
Những năm này liền dựa vào hắn một người chống đỡ gia tộc, thực sự quá mệt mỏi, hiện tại có vũ khí tấn cấp, cũng cho thấy, Trương gia lần nữa nhiều hơn một vị Cổ Thánh tọa trấn. Hơn nữa linh tính của binh khí, tuổi thọ so với nhân loại càng thêm lâu dài, có thể bảo vệ gia tộc đi càng xa.
- Ta còn có học sinh ở trong tay Chư Tử bách gia, hiện tại muốn đi cứu bọn họ, trước cáo từ...
Cổ Thánh của Chư Tử bách gia cùng Cổ Thánh của Dị Linh tộc rời đi, nơi này chỉ còn lại có một ít Thánh thú cùng rất nhiều Danh Sư, không có nguy hiểm gì, Trương Huyền ôm quyền nói.
- Đi đi!
Trương gia lão tổ khoát tay áo.
Biết không có vị này, hắn không có khả năng đánh lén thành công, thậm chí lúc trước có khả năng bị Cổ Thánh của Dị Linh tộc giết, lúc này Trương Huyền cung kính thi lễ một cái, để Triệu Nhã dẫn đường, thẳng tắp bay đi. Bay không biết bao xa, lần nữa quay đầu, Đại Thành điện đã có chút mơ hồ, Triệu Nhã ngừng lại.
- Ta cùng đám người Chư Tử bách gia, chính là từ nơi này xuất hiện!
Trương Huyền liếc mắt nhìn, mỉm cười.
Hắn cùng Hồ Yêu Yêu cũng từ nơi này rời thế giới băng tuyết, xem ra đám người Triệu Nhã cũng giống vậy, từ thế giới nơi này đi tới.
- Phá!
Lúc trước chỉ có thể mượn Dị Linh tộc tế tự, xuyên toa không gian bích chướng, giờ phút này có Yêu Dị Huyền Đao, loại bình chướng cấp bậc này đã khó không được hắn, trường đao nơi tay, khe khẽ chém một cái.
Rầm!
Một vết nứt xuất hiện.
Trương Huyền kéo Triệu Nhã trực tiếp nhảy vào. Sau một khắc, lại xuất hiện ở trong thế giới băng tuyết.
Bất quá thời khắc này thế giới đã không còn băng tuyết, có chỉ là sắc màu rực rỡ, màu xanh biếc dạt dào.
Nếu như không phải từ nơi này rời đi, lão giả lúc trước tâm huyết dâng trào vẫn còn, sẽ hoài nghi có phải đi vào một thế giới khác hay không.
Tới qua một lần, cửa ra vào thế giới này rất dễ dàng liền bị tìm được, hai người trực tiếp chui vào.
Hô!
Lần nữa xuất hiện, đi tới một núi rừng tràn đầy chướng khí.
- Ngụy Như Yên hẳn là ở thế giới này, đối ứng phân điện phía trong!
Trương Huyền gật đầu, cổ tay khẽ đảo, một viên đan dược xuất hiện ở trong lòng bàn tay:
- Ăn cái này vào!
- Vâng!
Há miệng nuốt xuống, sau khi ăn xong, Triệu Nhã mới mang theo nghi ngờ nhìn qua:
- Lão sư, đây là Giải Độc đan?
- Không khí và nguồn nước nơi này đều có độc, cẩn thận một chút!
Trương Huyền giải thích.
Bởi vì Tiên Thiên thai độc, hắn chuyên môn nhìn qua thư tịch Độc Sư, liếc mắt liền nhìn ra, rừng rậm này không đơn giản như trong tưởng tượng, thoạt nhìn cực kỳ yên tĩnh, không có Thánh thú lợi hại, trên thực tế đâu đâu cũng có kịch độc, để cho người ta khó lòng phòng bị. Triệu Nhã theo sát ở sau lưng lão sư:
- Lão sư, vậy bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?
- Rất đơn giản, tìm vị trí lối ra của thế giới này, không có gì bất ngờ xảy ra, phân điện Khổng miếu ngay ở phía trên!