Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3320: Thánh Tích điện (1)



- Đây là lãng phí...

Không nghĩ tới không để ý tên này, chính hắn dùng bảo vật tế tự tiên tổ, dẫn ra thánh tích, Mộc Tư nhướng mày.

Tế tự cần tiêu phí rất nhiều bảo vật, coi như bọn họ là Danh Sư cửu tinh, cũng không dám lãng phí, tên này ngược lại tốt, đi tới không đến năm phút, cái gì cũng không có hiểu rõ, liền bắt đầu... Có cần không đáng tin cậy như vậy hay không?

- Không biết trời cao đất rộng, thất bại một lần, liền biết trình tự của những pháp quyết này, cần cẩn thận nghiên cứu, không phải tự cho là đúng!

- Đúng vậy, chờ chịu thiệt đi!

...

Bóng người trên tảng đá bắt đầu vũ động, Trương Huyền theo sát ở sau lưng, thư viện sửa sang lại trình tự thi triển ra. Một chiêu một thức, hoàn mỹ phù hợp.

- Cái này...

Đám người ngẩn ngơ.

Bọn họ nghiên cứu tám chín canh giờ, cũng không có tiến bộ quá lớn, cái tên này mới đến năm sáu phút liền phù hợp... Từng cái con mắt trừng lớn, không biết đến cùng xảy ra chuyện gì.

- Không đúng, chiêu số của hắn cùng bóng người đã không phù hợp!

Nhìn một hồi, Mộc Tư đột nhiên mở miệng.

Đám người vội vã nhìn sang, quả nhiên thấy chiêu số của thanh niên đã cùng bóng người có chút sai số, chiêu số cùng chân tức có khác biệt.

- Ta liền nói, không có khả năng một lần hoàn thành...

Nhìn thấy khác biệt, đám người thở phào nhẹ nhõm.

Tuy bọn họ rất muốn rời đi nơi đây, nhưng thật để cho tên này không đến năm phút tìm ra trình tự chính xác, mặt của bọn hắn đặt nơi nào? Cũng có thể không cần a!

Nguyên nhân chính là như vậy, nhìn thấy xuất hiện sai số, tất cả đều cảm thấy vui mừng. Bất quá vui vẻ còn không có kết thúc, liền thấy thanh niên ngừng lại, nhăn mày nhìn về phía hư tượng trước mắt, tràn đầy không vui:

- Ngươi tu luyện sai trình tự!

- Phốc!

Bóng người phun ra máu tươi.

- ...

Đám người Mộc Tư.

- Dựa theo ta, như vậy mới hoàn mỹ...

Thanh âm của Trương Huyền tiếp tục vang lên, lần nữa dựa theo trình tự của mình tu luyện, bóng người trong viên đá dừng lại một chút, đi theo học được.

- ...

Bọn người Mộc Tư nói không ra lời, từng cái biểu lộ quái lạ.

Bọn họ ở đây tìm tám chín canh giờ, cũng không có tìm tới trình tự chính xác, cái tên này vừa đến, chẳng những tìm đúng, còn chỉ điểm bóng người, nói hắn luyện sai...

Lưu lại thánh tích, không phải Khổng sư chính là một vị trong bảy mươi hai Thánh... Nói hắn luyện sai... Đám người chỉ cảm thấy da đầu nổ tung.

- Này mới đúng nha! Như vậy thử một chút, có phải cảm thấy uy lực chiêu số càng lớn hay không? Cùng nội tức phối hợp tốt hơn hay không?

Rất nhanh diễn luyện xong, Trương Huyền thoả mãn ngừng lại, nhìn về phía bóng người trong viên đá.

Răng rắc!

Bóng người cũng không trả lời, nhẹ nhàng vụt qua, biến mất không thấy gì nữa, đá trước mắt lắc lư một cái, xuất hiện một truyền tống to lớn.

Xuyên thấu qua cửa đá, có thể nhìn thấy một cung điện, như ẩn như hiện, hẳn là có thể trực tiếp đi tới Thánh Tích điện.

- Cùng đi đi!

Thấy thông đạo xuất hiện, Trương Huyền nói một tiếng, đi đầu đi tới.

- Cái này...

Liếc mắt nhìn nhau, đám người Mộc Tư đành phải theo sát, cho tới giờ khắc này, đều cảm thấy có phải đang nằm mơ hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.