Dương sư đoán không sai, sở dĩ Trương Hoằng Thiên muốn ở thời điểm này khiêu chiến Dục lão quỷ, lực lượng lớn nhất chính là biết chiêu số cùng thiếu hụt trong công pháp của đối phương.
Lúc này thoạt nhìn nằm ở bị động, trên thực tế giống như đối phương, đang tìm cơ hội, tranh thủ một kích tất trúng, chém giết tại chỗ!
Vô số đạo kiếm khí hóa thành từng cự long, bao phủ bầu trời, quỷ trảo của Dục lão quỷ vụt qua, đi ngược dòng nước.
- Ngay vào lúc này!
Thấy thiếu hụt của đối phương, cùng Trương Huyền nói giống nhau như đúc, Trương Hoằng Thiên kìm nén không được, trường kiếm chợt lóe, lập tức ẩn giấu ở trong trường long đâm tới.
Lưu Thủy Tàng Kiếm!
Nghe nói là một thiên tài Trương gia vị si tình sáng tạo, vợ hắn bị kẻ thù giết chết, người sau am hiểu dùng nước, thậm chí mượn nước ẩn trốn, khó mà bắt, vì báo thù, sáng chế bộ kiếm quyết này, kiếm che giấu ở trong dòng nước, đợi đối phương mượn thủy lực, đâm xuyên qua cổ họng.
Giờ phút này Trương Hoằng Thiên mượn kiếm khí trường long, che giấu trường kiếm, hiệu quả như nhau.
- Phá!
Dục lão quỷ quả nhiên không có phát hiện trường kiếm, quỷ trảo ở trên không trung không ngừng lay động, ngăn cản kiếm khí.
Ông!
Trường long run lên, trường kiếm chui ra, ở trong con mắt hắn càng lúc càng lớn.
Bất quá, giờ phút này lực lượng của hắn đang suy kiệt, ở thời điểm lực mới chưa sinh, trốn tránh không được nữa, phốc một tiếng, xuyên qua cổ họng, lực lượng mênh mông trong đó không ngừng hủy diệt lấy sinh cơ trong cơ thể hắn.
- Ngươi... Ngươi... Làm sao lại biết, chiêu này của ta kết thúc, có một phần trăm cái hô hấp chân khí dừng lại?
Hai mắt Dục lão quỷ trợn tròn xoe, đến chết vẫn không tin nổi, liền bị giết như thế!
Một vạn năm qua, hai người không biết chiến đấu qua bao nhiêu lần, đối với thủ đoạn cùng năng lực của đối phương sớm đã rõ như lòng bàn tay, tên này là mạnh hơn hắn một ít, thế nhưng mạnh có hạn, thắng không nổi, bảo vệ tính mạng không khó...
Nhưng bây giờ...
Quỷ trảo của hắn liên hoàn, liên tục thi triển, thời điểm qua mười bảy chiêu, có một phần trăm hô hấp dừng lại, chỗ thiếu hụt này, bởi vì tốc độ quá nhanh, bằng hữu cùng nhau tu luyện cũng không biết, thậm chí Thần Linh Hoàng cũng không có phát giác.
Kẻ trước mắt này, đến cùng làm sao biết được, hơn nữa vừa vặn bắt lại thời gian ngắn ngủi này, một lần phá vỡ phòng ngự của mình?
- Ngươi thua!
Chẳng muốn trả lời đối phương, Trương Hoằng Thiên thở phào nhẹ nhõm, hai hàng lông mày bỗng nhiên giương lên.
Ầm ầm!
Trên thân kiếm ẩn chứa vô số kiếm khí lập tức nổ tung, Dục lão quỷ không chịu nổi, thân thể nổ tung.
Xì xì xì!
Đúng lúc này, một quyển sách bay tới, huyết nhục nổ tung lên lắc lư một cái, thôn phệ sạch sẽ.
Ngẩng đầu nhìn lại, ngay sau đó nhìn thấy Trương Huyền chẳng biết lúc nào đã luyện hóa áo tơi, ôm quyền nhìn lại:
- Chúc mừng tiên tổ!
- Có thể chém giết, là nhờ có ngươi!
Trương Hoằng Thiên cười ha ha một tiếng, tâm cảnh thả lỏng, không thể kiên trì được nữa, té ngã trên đất.
Mặc dù chém giết Dục lão quỷ, hắn cũng đã dầu hết đèn tắt, lực lượng triệt để hao hết.
- Lão tổ...
Vội vàng đi tới trước mặt, Thiên Đạo chân khí của Trương Huyền tràn vào, lại phát hiện vị Cổ Thánh trước mắt này thân thể giống như bao tải rách, không còn cách nào gánh chịu lực lượng chân khí.
- Điều đó không có khả năng...
Trương Huyền luống cuống, vội vàng lấy ra rất nhiều đan dược cấp chín, không cần tiền đưa vào trong miệng đối phương.